Powered By Blogger

KHI CÀ CHỚN GẶP CÀ CHUA
Nhà văn QĐ Phan Nhật Nam đã từ chối lời mời
 của Hội Nhà Văn Cộng sản.
Trong ngôn ngữ VN người ta tìm thấy nhiều cụm từ có chử cà như: cà chua, cà pháo, cà cuống, cà lăm, cà kê, cà khẳng, cà khêu, cà khịa, cà mèn, cà nhắc, cà niễng, cà phê, cà ràn, cà rá, cà riềng, cà rỡn, cà sa, cà tửng, cà xốc....một đống cà như thế nhưng có một thứ rất cà rất độc đáo mà người bình dân gọi đó là " cà chớn"
“Cà chớn” là tiếng lóng ở miền nam, người Trung, người Nam nào cũng hiểu được ý nghĩa của cụm từ “cà chớn” là gì, người Bắc thì không biết từ này. Có thể cụm từ “cà-chớn” bắt nguồn từ tiếng Miên “Kchol”, mà người Việt phát âm “Cà chon”, đọc trại thành “Cà chớn”, có nghĩa là không đáng tin lắm từ lời nói đến hành động. Nói ai cà chớn là có ý chê, nhưng cũng không có nghĩa là hoàn toàn xấu hay mạ lỵ. Tới hẹn mà không lên thì gọi là " cà chớn" , hôm nay sao mày đi dạy mà không bỏ áo vào trong quần, trông "cà chớn" lắm. Cái xe của ta hộm nay sao đạp hoài không nổ máy? cà chớn quá. 

Chẳng hạn “Chờ tới giờ này mà nó chưa đến, đồ thứ cà chớn”, hay “chiếc xe hôm nay cà chớn, đạp máy hoài mà không chịu nỗ”. Tuy nhiên, có thể nặng “Có tới bằng cấp đó, chức vụ đó mà ăn nói lý luận cà chớn quá”. Vì " cà chớn" có nguồn gốc tiếng Miên, nên chỉ có dân chỉ có dân nam kỳ từ vỉ tuyến 17 đến mũi Cà Mau biết mà thôi. Cụm từ này nhẹ hơn từ “cà tững”, có nghĩa gần như điên như khùng, thần kinh bị “mát dây" .Cà chớn trong bài viết này là ám chỉ ông Hữu Thỉnh, Chủ tịch Hội nhà Văn trong nước những thành viên trong HNV-VN.
Một người được mệnh danh cà chớn , nếu nhẹ thì  thì từ chối tiếp xúc, tẩy chay hay không ai thèm chơi... nặng thì dùng " cà chua " trứng thối phản pháo.

Từ đầu năm 2017 đến nay ông Chủ Tịch Hội Nhà Văn Hữu Thịnh đã có ngõ ý mời các nhà văn hải ngoại, kể cả những người đã cầm bút phục vụ chế độ cũ, về nước tham dự ‘Hội nghị hòa hợp dân tộc’ nhân dịp giỗ tổ Hùng Vương 10 tháng 3 Âm lịch sắp tới." Gần đây nhất là thư mời được Ông Hũu Thịnh gởi tới nhà văn Quân Đội Phan Nhật Nam, một chiến sĩ dù mang  giòng máu Võ Bị Đà Lạt, đã thẳng thắn từ chối lời mời của đám " cà chớn" trong Hội Nhà Dzăng CHXHCNVN. Nhà văn PNN đã phát biểu như sau:

Cái hội gọi là "hội nhà văn" ở hà nội nầy có đủ tất cả sự tệ hại của một loại " sát nhân hạng nhì" từ sau 1954 ở hà nội; trở thành " sát nhân hạng nhất" sau 1975... 
Có  bao giờ nghe ra một tiếng ( MỘT TIẾNG THÔI TRONG SUỐT HƠN NỬA THẾ KỶ) của  "thứ loại nhà văn, nhà thơ, nhà văn hóa" nầy đối với Hữu Loan, Phan Khôi Phùng Quán.. sau 1954; đối với Nguyễn Mạnh Côn, Võ Phiến, Chu Tử, Như Phong.. sau 1975; 
NÓ KHÔNG HỀ  NÓI, VIẾT LÊN MỘT CHỮ ĐỐI VỚI 600.000 NGƯỜI CHẾT VƯỢT BIÊN; VÀ VỚI MỘT VÙNG BIỂN CHẾT VŨNG ÁNG HIỆN NAY... 
NÓ KHÔNG LÀ NGƯỜI/KHÔNG HỀ LÀ NGƯỜI VIẾT VĂN!

NGƯỜI LÍNH PHAN NHẬT NAM

Nguồn:https://nhatbaovanhoa.com/p186a5226/y-kien-ve-vu-ong-huu-thinh-chu-tich-hoi-nha-van-trong-nuoc-de-xuat

Đề nghị hòa giải hòa hợp với người cầm bút HN là một đề nghị hết  sức cà chớn của cái gọi là Hội Nhà Văn trong nước, nên đành phải ăn cà chua từ giới cầm bút hải ngoại, đó là chuyện bình thường. Phải nói là những người cầm bút trong cái gọi là HNV trong nước hết sức thô bỉ, chỉ biết bám đuôi đảng, bợ đít đảng để làm lá chắn văn học cho đảng và cái tư tưởng chết sình HCM. Một loại văn nô chỉ biết vâng dạ để sinh tồn, chưa bao giờ đám văn nô vô sĩ này nói lên được chân dung đích thực của chế độ do ác tặc, còn được tên đồ tể khét tiếng trên thế giới là HCM thành lập từ ngày 2.9.1945.  HCM là một trong 13 Tên Độc Tài Khát Máu Nhất (13 Deadliest Dictators) của thế kỷ 20 . Nguồn:http://www.thedailybeast.com/saddam-hussein-hitler-stalin-mao-and-more-13-deadliest-dictators-photos. Và HCM còn được xếp  trong 25 Tên Độc Tài Khát Máu Nhất Trong Lịch Sử Thế Giới: nguồn:http://list25.com/25-of-historys-deadliest-dictators/
Hội Nhà Văn (nô) trong nước từng phỉ báng QL.VNCH và chính quyền VNCH là ngụy quân và ngụy quyền suốt hơn nửa thế kỷ qua không một phút nào ngừng nghĩ.

Những người cầm bút  miền nam sau ngày 30.4.1975 đã bị trù dập, và nhiều người đã chết trong ngục tù cộng sản, trong cái gọi là bài trừ văn hóa đồi trụy (?). Để dàn dựng màn bắt bớ các văn nghệ sĩ miền nam cs đã cho nổ con rùa đồng ở đường Duy tân vào tối ngày 1 tháng 4 năm 1976. Cộng sản gài mìn và cho nổ tung con rùa đồng đen dưới chân đài kỷ niệm các nước đồng mình viện trợ Việt Nam ở công trường Duy Tân (trước viện đại học Sàigòn). Tiếng nổ khá lớn.  Sáng hôm sau, đọc báo Tin Sáng, thấy tường thuật đầy đủ chi tiết vụ “phá hoại” của bọn công an và bộ đội vô sự. Thủ phạm bị bắt ngay tại phạm trường. Không đăng hình tên sát nhân. Chỉ đăng hình người chết để gây xúc động trong quần chúng. 12 tiếng đồng hồ sau vụ nổ, các nhà trí thức Thiên Chúa giáo, Phật giáo, các nhà văn, nhà báo lần lượt bị bắt. Chiến dịch bắt văn nghệ sĩ, trí thức kéo dài từ 2-4 đến 8-4. Và ngừng lại. Mãi đến 28-4, mới bắt thêm vài người thuộc thành phần phát hành sách báo. Có thêm nhà thơ Thái Thủy và ông bố vợ Mặc Thu. Dư luận trong và ngoài nước rất xôn xao về chiến dịch này. Nhưng không một ai hiểu cái kế hoạch bắt nhà văn của đảng cộng sản quang vinh, bách chiến, bách thắng. Mãi đến giữa năm 1982, nghĩa là 6 năm sau vụ nổ, Huỳnh Bá Thành, tên mật vụ của phòng Bảo Vệ Chính Trị, tên tình báo nằm vùng trong tòa soạn nhật báo Điện Tín của nghị sĩ Hồng Sơn Đông, dưới bút hiệu Ớt vẽ hí hoạ, viết lại Vụ án hộ con rùa (nhà xuất bản Tuổi Trẻ, thành phố Hồ Chí Minh 1982) độc giả Sàigòn mới sững sờ, bán tin, bán nghi. Nguồn:https://hoiquanphidung.com/showthread.php?13278-H%E1%BB%93i-k%C3%BD-nh%E1%BB%AFng-n%C4%83m-th%C3%A1ng-l%C6%B0u-%C4%91%C3%A0y-trong-ng%E1%BB%A5c-t%C3%B9-c%E1%BB%99ng-s%E1%BA%A3n

Cái cà chớn của cs là ở chổ đó, không bao giờ có thiện chí chửa lành vết thương rĩ máu của người miền nam sau ngày 30.4.1975, mà lại đòi hòa hợp với giới cầm bút HN, một lối chơi trịch thượng của cái gọi là phe thắng cuộc, thế nên khó tránh những quả cà chua bị ném vào mặt. Vì họ chưa đạt được tầm hiểu biết về  trình tự gọi là Hòa Giải Hòa Hợp. Nói như nhà văn Phan Nhật Nam một trình tự đúng cho việc hòa giải là phải HG trước với người trong nước và người chết trước khi có những đề nghị HG với người HN, cuối cùng ông PNN đã " hoàn toàn từ chối lời mời của Hội Nhà Văn CHXHCNVN", ông đã dứt khoát tư tưởng về cái gọi là HG-HH của HNV trong nước, hành động của ông không khác nào tặng một trái cà thật chua vào mặt của Chủ tịch Hữu Thịnh. 

Nguyễn Thị Hồng 16.9.2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét