Powered By Blogger
TÍNH NHÂN BẢN VÀ DÂN CHỦ TRONG HIẾN PHÁP 
VNCH 1956 & 1967
Hiến pháp (HP) là đạo luật cơ bản làm nền tảng Luật Pháp của một thể chế chính trị, có hiệu lực pháp lý cao nhất trong hệ thống pháp luật một quốc gia. Qua bản hiến pháp người ta có thể nhận định được tác phong lãnh đạo và bản chất của chế độ. Đọc những điều ghi trong HP người ta có thể tìm ra được bản chất độc tài phi dân chủ của chế độ, nói tóm lại HP chính là bộ mặt thật một chế độ chính trị của một quốc gia. Trong phần phân tích, người viết chỉ ra một số điểm chính trong HP chứ không thể phân tích hết những điều có trong các bản HP.

Nước Việt Nam Cộng Hòa tồn tại từ năm 1955 – 1975, với một lãnh thổ kéo dài từ vĩ tuyến 17 đến mũi Cà Mau với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Với hai Tổng Thống dân cử để lãnh đạo hai nền Đệ nhất và Đệ Nhị Cộng hòa. 



Bản HP đầu tiên được ban hành vào ngày 26.10.1956, một năm sau khi chính thể VNCH chính thức được thành lập và ông Ngô Đình Diệm là Tổng thống đầu tiên của nước VNCH. Quốc Hội Lập  Hiến ra mắt ngày 4.3.1956, sau đó trở thành QH Lập Pháp đầu tiên của VNCH gồm 123 dân biểu, có nhiệm vụ soạn thảo hiến pháp làm cơ sỏ Pháp Lý cho VNCH.. Tỷ lệ đầu phiếu là 80% vơi 405 ứng củ viên tham gia. Sau nhiều lần trao đổi giửa QH và TT Ngô Đình Diệm một bản Hiến Pháp được ra đời ngày 26.10.1956.Hiến Pháp gồm 98 điều và 8 thiên ( chương). http://www.vietnamvanhien.org/HienPhapVIETNAMCONGHOA1956.pdf


Trong lời mở đầu Hiến pháp nêu rõ: "… dân tộc ta sẵn sàng tiếp nhận các trào lưu tư tưởng tiến bộ để hoàn thành sứ mạng trước đấng Tạo hóa và trước nhân loại là xây dựng một nền văn minh và nhân bản bảo vệ phát triển con người toàn diện."

Người có trách nhiệm công bố Hiến pháp và luật theo hiến định là Tổng thống, từ các Điều 57 và 59 quy định. Theo đó, trong vòng 07 ngày từ khi thông qua dự thảo Hiến pháp, Quốc hội phải chuyển văn bản này đến Tổng thống. Trong vòng 30 ngày, Tổng thống sẽ ký sắc lệnh ban hành Hiến pháp. Trường hợp khẩn cấp, do Quốc hội quyết định, Thời hạn này sẽ được rút ngắn còn 07 ngày. Trong khoảng thời gian để ký sắc lệnh ban hành đó, nếu Tổng thống không có Thông điệp đề nghị Quốc hội phúc nghị, đồng thời cũng không ký sắc lệnh ban hành thì dự thảo đã được Quốc hội thông qua sẽ đương nhiên có hiệu lực sau khi kết thúc ngày cuối cùng của thời hạn nói trên.

Hiến pháp 1956 của nền đệ nhất cộng hoà được xây dựng trên tinh thần nhân bản, khai phóng và dân tộc, tinh thần này được tiếp tục duy trì trong Hiến pháp 1967. Hiến pháp của Việt Nam Cộng hòa 1956 trong Thiên thứ II, có điều 7 ghi:  không cho phép người cs hay thân cộng nôm na là " cánh tả" hoạt động trong phạm vi nước VNCH "Những hành vi phổ biến hoăc thực hiện một cách trực tiếp hay gián tiếp chủ nghĩa cộng sản dưới mọi hình thái đều trái với các nguyên tắc ghi trong hiến pháp."

Trong thiên thứ II, điều 10 có ghi về việc bắt bớ các phần tử phạm pháp như sau:" không ai có thể bắt bớ, giam giữ, tù đày một cách trái phép. Trừ trường hợp phạm pháp quả tang .."

Vai trò và nhiệm vụ của Tổng thống, của Quốc hội và của thẩm phán được nêu rõ trong các Thiên (Chương) ba, bốn và năm của bản Hiến pháp 1956.
Thiên thứ sáu dành cho Tối Cao Pháp Viện là một tòa án đặc biệt có thẩm quyền xét xử Tổng thống, Phó Tổng thống, Chánh án các Tòa án thượng thẩm, và Chủ tịch Viện Bảo hiến, trong trường hợp can tội phản quốc và các trọng tội. Qua điều này cho thấy khi người lãnh đạo cao nhất phạm pháp cũng bị luật phát VNCH chế tài, không một ai được đứng trên Pháp luật. So với HP và Luật pháp của VNDCCH và CHXHCNVN đều không có tôn trọng điều khoảng này., một đảng viên cao cấp của đảng cs khi làm trái luật đều không bị chế tài.
Thiên thứ bảy về Hội đồng Kinh tế Quốc gia do Phó Tổng thống là Chủ tịch có nhiệm vụ trình bày sáng kiến và phát biểu ý kiến về các dự thảo, dự án kinh tế.
Thiên thứ tám về Viện Bảo Hiến nhằm phán quyết về tánh cách hợp hiến của các đạo luật, sắc luật, và quy tắc hành chánh.



HIẾN PHÁP ĐỆ NHỊ CỘNG HOÀ 1967


Nền đệ nhất Cộng hòa của Tổng thống Diệm bị sụp đổ sau cuộc đảo chính vào tháng 11/1963. Hiến pháp 1956 được thay thế bởi một Hiến pháp Lâm thời ( còn gọi là Hiến Ước tạm thời) ) được ban hành vào 4/11/1963.
Sau đó, nhiều bản hiến pháp dự thảo được bàn luận trong các phiên họp khoáng đại của Quốc Hội tân lập. Một bản Hiến pháp Lâm thời thứ hai được ban hành thay thế cho bản thứ nhất vào 02/07/1964. Liên tiếp sau đó là bản Hiến pháp Lâm thời thứ ba nhanh chóng được ban hành vào 16/04/1964. Cả hai bản Hiến pháp Lâm thời sau này đều nhấn mạnh vào quyền lực của các lãnh đạo quân sự và quyền hành pháp. Năm 1964, Tướng Nguyễn Khánh thay thế vị trí của Tướng Dương Văn Minh, trở thành chủ tịch Hồi đồng Quân nhân Cách mạng, một tổ chức tối cao của Quốc gia mang tính lâm thời.


Vào tháng 9/1966, một Quốc hội lập hiến gồm 117 Dân biểu được bầu ra bằng một cuộc bỏ phiếu trên toàn lãnh thổ Việt Nam Cộng Hòa, nhằm mục đích soạn thảo một bản Hiến pháp chính thức mới, quy định trở lại một nhà nước dân sự kết thúc giai đoạn quân quản. Ủy ban soạn thảo Hiến pháp đã nghiên cứu và tham vấn nhiều bản Hiến pháp khác nhau, đặc biệt là Pháp, Mỹ, Nhật Bản và Nam Hàn. Công tác lập hiến lần này nhận được nhiều sự hỗ trợ từ Quốc tế, đặc biệt là Mỹ.

Bản Hiến pháp thứ 7 này (kể từ Hiến pháp 1956 và các Hiến pháp Lâm thời) được công bố vào 01/04/1967. Hiến pháp 1967 lập ra một thể chế với người lãnh đạo là Tổng thống, được bầu trực tiếp từ dân, hai cơ quan lập pháp là Hạ Viện và Thượng Viện (lưỡng viện), bên cạnh đó là một cơ quan tư pháp độc lập. 

Tương tự như nền Đệ nhất Cộng hòa, Điều 113 quy định Quốc hội lập hiến 1966 sẽ đảm nhiệm quyền lập pháp cho đến khi Quốc hội lập pháp đầu tiên được triệu tập. Dù diễn đạt bằng ngôn ngữ khác nhưng rõ ràng, ở trường hợp này phương án , hậu lập hiến, Quốc hội lập hiến sẽ trở thành Quốc hội lập pháp vẫn được lựa chọn áp dụng.
Quân đội phi đảng phái

Hiến pháp Việt Nam Cộng hòa năm 1956 không quy định gì về mối quan hệ giữa quân đội và đảng phái, nhưng bản Hiến pháp 1967 thì nói rất rõ tại khoản 2, Điều 23: “Quân nhân tại ngũ không được sinh hoạt đảng phái”.
Quy định này, một mặt xuất phát từ những học thuyết tách rời quân đội khỏi chính trị, mặt khác có căn nguyên từ một nỗi ám ảnh chính trị khác ở Sài Gòn: chế độ quân quản sau TT Diệm.

Bản Hiến Pháp nước Việt Nam Cộng Hòa còn có một số đặc điểm nổi bật như:

1. Các quyền tự do căn bản đã được chính phủ bảo đảm, đặt biệt là quyền tư hữu;
2. Xây dựng được một nền dân chủ tam quyền phân nhiệm, phân lập và phân quyền;
3. Xây dựng thành công một nền văn hóa giáo dục, lấy nhân bản, khai phóng và dân tộc làm căn bản;
4. Tôn giáo, văn học, văn nghệ, nghệ thuật phát triển;
5. Báo chí tự do;
6. Theo kinh tế thị trường tự do;
7. Nhưng vẫn bảo đảm được công bằng xã hội và dân sinh như : giáo dục phỏ cập , y tế đại chúng ...và việc thực hiện luật Cải Cách Điền Địa và Người Cày Có Ruộng một cách hợp lý và rất công bằng, khác với chính  sách Cải Cách Ruộng Đất của miền Bắc là mang tính chất cướp của và giết người, gây phẩn nộ quần chúng khắp nơi, sau đó sửa sai trên hàng trăm ngàn xác chết của người dân vô tội. Con số do csVN đưa ra là : 172.008 người bị giết chết, trong đó sau này có 123.266 người (nghĩa là 71,66%) được chính thức xác nhận là bị chết oan. Người ta có đất có ruộng tới cướp rồi đưa ra xử ở một phiên toà mọi rợ gọi là Toà án nhân dân (?!) xong rồi đem ra giết. Các nước văn minh không có cái toà dị hợm như cs Bắc Việt đã làm trong những năm 1953-1956.
8. Một xã hội dân sự phát triển.

Để có thêm cái nhìn về tính ưu Việt của hai bản HP 1956 và 1967 của VNCH, chúng tôi xin đưa ra những nhận định rất hiện thực của một người cộng sản với 45 tuổi đảng, tưng giử nhiều chúc vụ quan trong trong bộ máy cầm quyền của thành Hồ. Ông Lê Hiếu Đằng, (6 tháng 1 năm 1944 – 22 tháng 1 năm 2014) là luật gia, nhà hoạt động xã hội, Phó chủ nhiệm Hội đồng Tư vấn về Dân chủ và Pháp luật thuộc Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, nguyên là phó Tổng Thư ký Ủy ban Trung ương Liên Minh các lực lượng Dân tộc, dân chủ và Hòa bình Việt Nam, Nguyên Tổng thư ký Ủy ban nhân dân Cách mạng khu Sài Gòn Gia Định, nguyên Phó Chủ tịch Ủy ban Mặt trận Tổ quốc (MTTQ) Việt Nam ở TP HCM. Tính tới 2013, ông  có 45 năm là Đảng viên Đảng CSVN. Từ 1975 đến 1983 ông là giảng viên Triết học và Chủ nghĩa xã hội khoa học ở Trường Đảng Nguyễn Văn Cừ thuộc Khu ủy Sài Gòn-Gia Định. Ông sinh hoạt cùng thời với Việt gian Huỳnh Tấn Mẩm, Lê văn Nuôi, Nguyễn Trọng Nho.... Ông là một luật gia sống trong cả hai chế độ (trước và sau 1975 ở miền nam VN). Một năm trước khi qua đời, ông đã xin ra khỏi đảng csVN (2013), ông mất ngày 22.1.2014. Xem tiểu sử của ông LHĐ tại link: https://vi.wikipedia.org/wiki/L%C3%AA_Hi%E1%BA%BFu_%C4%90%E1%BA%B1ng

Để so sánh HP-VNCH với VNDCCH+CHXHCNVN, ông nói: "chế độ chính trị VNCH của miền Nam ưu việt hơn nhiều so với chế độ cộng sản" mà ông Đằng đã sống sau 1975. Ông Lê Hiếu Đằng không phải là người duy nhất nhận ra điều đó. Nhưng, ông là người từng thừa nhận sự sai lầm của mình đã làm trong quá khứ trước 1975 trong quá khứ.  Và ông luôn ca ngợi tính ưu việt của thể chế chính trị ở miền Nam trước năm 1975, diều này có thể nhìn thấy ngay trong bản Hiến pháp Việt Nam Cộng Hòa 1956 và 1967. Cùng với tính ưu việt của nó, đó là tính nhân bản và hiện đại nổi bật, được so sánh với hiến pháp 2013 của nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam có sự cách biệt quá lớn, tóm lại là HP 2013 có nhiều điều không thể chấp nhận được vì mang tính phi nhân và độc tài ngay trong điều 4: "Đảng Cộng sản Việt Nam - Đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của Nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam, đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, Nhân dân lao động và của cả dân tộc, lấy chủ nghĩa Mác – Lê nin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội…"

1. Độc tài: Trong điều 4 có điều khoảng nói: "đảng Cộng sản Việt Nam là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội". Điều này đã phủ nhận quyền lực của nhân dân trong việc lựa chọn đảng cầm quyền thông qua bầu cử cũng như phủ nhận quyền lực của nhân dân trong các lĩnh vực khác của đời sống xã hội. Nói khác đi, điều 4 trái với nguyên tắc của một thể chế Nhà nước dân chủ.
2.Phi nhân: Dùng CN Mác Lênin làm nền tảng tư tưởng. Thế giới ngày nay đã tẩy chay CN Mác Lênin ngay trên đất nước sinh ra nó là Đức và nước thành công khi đưa CN này ra áp dụng đó là Liên Xô, những nước Đông Âu từng là bạn XHCN với csVN, cũng đã từ bỏ hết cái CN đã giêt hại hàng chục triệu người trên thế giới và làm đau khổ không biết là bao nhiêu người khác. Thế giới yêu chuộng tự do đang đoàn kết với TT Donald Trump để giải trừ hết các nước đang còn chế độ XHCN.
Trở lại với bản Hiến Pháp Việt Nam Cộng Hòa 1967 là bản Hiến pháp tốt nhất của Việt Nam trong tất cả các bản Hiến Pháp của cả hai miền Nam, Bắc Việt Nam từng được soạn thảo. Trong khi điều 2 và điều 4 của dự thảo Hiến pháp CHXHCNVN năm 2003 quy định thể chế chính trị của quốc gia vẫn loanh quanh với những cụm từ mơ hồ như “Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa”, những khái niệm lỗi thời như “liên minh giữa giai cấp công nhân với giai cấp nông dân và tầng lớp trí thức”, những thứ chủ nghĩavà triết học đã bị nhân loại vứt vào sọt rác như “chủ nghĩa Mác- Lenin, tư tưởng Hồ Chí Minh (?)” thì điều 3 của Hiến pháp VNCH 1967 khẳng định sự phân nhiệm và phân quyền rõ rệt của ba cơ quan lập pháp, hành pháp và tư pháp để bảo đảm tự do, dân chủ và công bằng xã hội.
Hiến pháp 1967 mở đầu rằng: “Chúng tôi một trăm mười bảy (117) Dân Biểu Quốc Hội Lập Hiến đại diện nhân dân Việt Nam, sau khi thảo luận, chấp thuận Bản Hiến Pháp sau đây…”

Hiến pháp 1967 dành chương thứ 8 với tên gọi “Tu chính hiến pháp” nhằm quy định về thủ tục sửa đổi Hiến pháp. Theo đó, để có một bản Hiến pháp mới, cần trải qua những bước như sau: Đệ nạp đề nghị tu chính Hiến pháp, Quyết định thông qua đệ nạp, Dự thảo Hiến pháp, Thông qua dự thảo, Công bố Hiến pháp mới.
HP-VNCH  1967-Điều 4: “Chống lại chủ nghĩa cộng sản dưới mọi hình thức”

Có nghĩa là chấp nhận mọi đảng phái chính trị trừ đảng csVN. Dỉ nhiên là không thể nào chấp nhận sự hoạt động chính trị của một đảng phái có vũ lực và đang ra sức phá hoại an ninh của đồng bào miền nam VN và lúc nào cũng muốn lật đổ chế độ chính trị nhân bản hiện hành. 

Đây là việc làm rất công bằng và hợp lý của những người làm ra bản HP cho nước VNCH, Không thể nào cho một đảng khủng bố, chuyên giết hại dân lành, pháo kích vào nhà dân, trường học chợ búa...đặt mìn bẩy trên khắp các trục lộ giao thông, phá hoại gây chết chóc không biết bao nhiêu là thiệt hại về sinh mạng và tài sản của người miền nam. Trên thế giới chắc không có một nước nào rộng lượng để những tên đồ tể ngồi sinh hoạt chung với các chính đảng khác, dù cho họ có dân chủ đến mức độ như thế nào đi chăng nửa cũng không thể chấp nhận. Nhìn lại việc làm của Bắc cộng trong thời gian từ 1956 cho đến 30.4.1975 không lúc ngưng nghĩ dùng vũ lực để tấn công miền nam VN, và cs Bắc Việt có bao  giờ cho đảng chính trị nào sinh hoạt trong cơ chế do đảng cộng sản nắm quyền hay không? Nếu không, thì các luật sư đỏ, xin đừng phân tích hay phê phán gì về tính dân chủ của một bản HP.

Trong điều 4 HP của VNDCCH và CHXHCNVN cho tới nay vẩn ghi: chỉ duy nhất có đảng cs và CNCS là đưa lối dẩn đường cho hai chế độ đó mà thôi. Ai cất tiếng nói chống đảng hay làm gì trái ý đảng là đảng còng và nhốt tù, hành động nghịch lý đó mà gọi là dân chủ sao? Cũng may, Nguyễn Phú Trọng đã biết định nghĩa thứ dân chủ đó là DC-XHCN, OK, quá ra là vậy!!

Đám đỉnh cao trí tuệ luật sư đỏ, từng đem HP nước VNCH ra phân tích và chỉ trích về điều khoảng, trong đó chúng chỉ trích điều khoảng không cho đảng cs sinh hoạt chính trị ở miền nam, chúng cố tình xuyên tạc điều khoảng nầy của VNCH, chúng không bao giờ nhìn lại bản chất của HP do chúng làm ra, đúng là một bọn thổ tả xuất thân từ hang Pắc Bó. Đám thổ tả này cố tình quên đi bản chất độc tài, phi nhân có trong các bản  hiến pháp  từ 1946 cho đến 2013. Người ta cũng không tìm ra bản sắc dân tộc, nét nhân bản hay một chút nhân văn nào trong các bản HP này.

Và trong điều 4 của Hiến pháp Việt Nam Cộng hòa 1967 cũng ghi việc phũ nhận  chủ nghĩa cộng sản đến cùng". Điều này có nghĩa là, chế độ đa đảng ở miền Nam Việt Nam không có chỗ đứng cho đảng cộng sản và những đảng phái thân cộng. Nói cách khác, không có một đảng cộng sản ở phía nam vĩ tuyến 17 được tồn tại và hoạt động vì đó là kẻ thù của nhân dân miền nam lẩn miền bắc. Cũng chính vì sư độc tài độc đảng, khát máu của những người tôn thờ CNCS đã làm cho 1 triệu đồng bào miền bắc phải bỏ nơi chôn nhau cắt rún di cư vào nam lánh nạn. Điều này hoàn toàn hợp lý vì hàng chục triệu người miền nam và một triệu đồng bào miền Bắc di cư, không một ai thích làm một hành động đầy mâu thuẩn; chạy cộng sản đi tìm tự do, xong lại sinh hoạt chung với thổ tả cs ngay trên đất nước của mình?

Vấn đề phủ nhận CNCS hay còn gọi là CNXH, không chỉ riêng miền nam VN mà rất nhiều nước trên thế giới cũng đều tán đồng! VNCH đã đi trước thế giới về vấn đề này. Ngày nay, sau năm 1990 hầu hết các nước đều chấp nhận CN Tư bản và từ bỏ CNXH, kể cả Liên Xô và Đức hai cái nôi của CNXH. Nếu những ai còn nghi  ngờ, thì cứ hỏi Tổng Thống đương nhiệm nước Hiêp Chủng Quốc Hoa Kỳ, ông Donald Trump để biêt tường tận hơn. Ông ấy đang kêu gọi những quốc gia và những ai yêu chuộng tự do đoàn kết chống lại CNXH còn sót lại trên thế giới. Ông nói:“thử nghiệm” CNXH đã “tạo ra đau khổ, tham nhũng và phân rã”, đồng thời kêu gọi “tất cả các quốc gia trên thế giới nên chống lại chủ nghĩa xã hội và đau khổ mà nó gây ra cho mọi người”. Nếu CNXH mà csVN đang chạy theo thật hay, thì tại sao có quá nhiều nước đã bỏ, và những nước ngoan cố như CuBa và Bắc Hàn cũng đã trên đường hội nhập với đà văn minh của thế giới.  

Trong bài diễn văn  dài hơn 3500 từ mà Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump đọc trước các nguyên thủ nhiều quốc gia tại Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc trong kỳ họp thứ 73 hôm 25/9/2018, ông đã kêu gọi các nước trên thế giới “chống lại chủ nghĩa xã hội và những đau khổ mà nó đã gây ra cho mọi người” đã thu hút sự chú ý của các dân tộc nhiều quốc gia trên thế giới đang đau khổ do CN này gây ra. TT Trump đã và đang tích cực trong việc chống lại chính quyền Venezuela và người bạn 4 tốt của đám đầu lĩnh Ba Đình là Trung Cộng. CHXHCNVN cũng trên đà sụp đổ toàn diện nếu như không kịp quay đầu hướng thiện và trở về với nhân dan.

TÓM LẠI:

HP nước VNCH đã nêu lên được những điểm nổi bật về tính dân chủ đa đảng trong sinh hoạt của chế độ chính trị miền nam trước năm 1975, đây cũng chính là cấu trúc dân chủ tự do đúng theo xu hướng chính trị của các hầu hết chế độ tự do dân chủ , văn minh ngày nay trên thế giới.

HP - VNCH đã cho thấy được những quyền lợi căn bản của người dân, trong đó quyền tư hữu được tôn trọng tuyệt đối.

Không bao giờ chính quyền VNCH có kế hoạch như: cướp vàng hay cưởng chế đất đai của nhân dân như các đỉnh cao trí tuệ Pắc Bó đã làm trong nhiều thập niên qua trên 3 miền đất nước. Các bạn Tuyên giáo hay dư luận viên của chế độ hiện hành xin ngừng tiếp tục xuyên tạc VNCH nửa, đừng tự trét phân lên mặt mình nửa. Cái gì của César hay trả về cho César !! Hồi đầu là ngạn, dân sẽ tha thứ, để cùng nhau góp một bàn tay xây dựng đất nước thời hậu cộng sản.

Biên khảo chính trị, Hậu duệ VNCH Lê Kim Anh 21.10.2018

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét