ANH VÀ TÔI, CHÚNG TA HÃY CÙNG NHÌN VỀ MỘT    HƯỚNG

                                                         
                                                     


 Như dân gian thường nói: “Quan nhất thời, Dân vạn đại”, bất cứ một chế độ chính trị nào dù có chuyên chế độc đoán đến mấy đi nữa, thì cũng phải đến lúc lụi tàn, sụp đổ mà thôi. Vì thế, những người tranh đấu cho Dân chủ, Tự do, Nhân và Dân quyền cho Việt tộc, cần phải có niềm tin vững chắc về tương lai tươi sáng của đất nước, chúng ta rồi chẳng bao lâu nữa cũng sẽ dứt điểm được cái chế độ cộng sản ác nhân ác đức hiện nay. Xã hội con người cũng vậy, khi một chế độ nhà nước đã trở nên lỗi thời thì phải thay đổi để tiến tới mô hình tiến bộ và bền vững hơn. Người ta vẫn thường gọi đó là cách mạng xã hội. Cách mạng là một nhu cầu và thuộc tính của xã hội, giống như con người khi thấy đói thì ăn, thấy lạnh thì mặc ấm vậy, có thực mới vực được đạo. Ngụy quyền Hà Nội mặc dù biết được sự sụp đổ tất yếu của chúng đang ngày càng gần, nhưng vì để cố gắng bảo vệ quyền lợi nên chúng vẫn tiếp tục dùng kiểu lý luận ngược đời như mụ dì ghẻ đang nuôi con chồng. Nhưng cũng không bao giờ hoán chuyễn được hoàn cảnh và: Thay đổi xã hội là nhu cầu tất yếu và cách mạng dân tộc là một quy luật. Muốn làm được chuyện nầy thì các anh và tôi hãy cùng nhau nhìn về một hướng.


HƯỚNG CHUNG CHO SỰ PHÁT TRIỂN ĐẤT NƯỚC

                                                                       


Bất cứ một một cuộc cách mạng dân tộc đúng nghĩa nào cũng phải đạt được đích đến là: DÂN TỘC ĐỘC LẬP-DÂN QUYỀN TỰ DO-DÂN SINH HẠNH PHÚC.

DÂN TỘC ĐỘC LẬP:

Độc lập dân tộc đúng nghĩa không phải là thứ dân tộc "độc lập gắn liền với chủ nghĩa xã hội" theo định huớng của hồ chí minh và bọn tà quyền csVN, vì đó chỉ là vòng kim cô gắn lên đầu quốc dân VN, để hết nô lệ Nga rồi tới Tàu. VN từ ngày có đảng đã không còn độc lập và tự chủ, đất nước bị mất dần đất, đảo, biển...độc lập do họ hồ và đảng cs đã dành về cho dân tộc không phải là niềm khao khát của quốc dân VN.

Mất độc lập dân tộc là mất tất cả!


Có thể nói rằng, hơn ai hết, Việt tộc chúng ta thấu hiểu rất nhiều về giá trị thiêng liêng của cụm từ độc lập. Bởi, dân tộc Việt Nam đã trải qua hơn 1.000 năm sống dưới ách đô hộ của phương Bắc từ năm 179 (Tr.CN) đến năm 938; hơn 80 năm bị thực dân Pháp xâm lược từ năm 1858 đến ngày 10. 3.1945; Nhật đão chánh Pháp tại Đông Dương.
Bảo Đại được Nhật trao trã độc lập lại cho quốc gia Việt Nam. Ngày 11.3.1945 Viện Cơ Mật Triều Đình Huế tuyên bố: Hiệp Ước bảo hộ 1884 hoàn toàn bị bãi bỏ Chủ quyền đất nước được thu hồi. Vua Bảo Đại uỷ quyền cho học gỉa Trần Trọng Kim lập chính phủ. Phan Kế Toại được cử làm Khâm Sai Bắc Phần; Ông Nguyễn Văn Sâm làm Khâm Sai Trung Phần và Bác sĩ Trần Văn Lai làm Khâm Sai Nam Phần. Nội các Trần Trọng Kim được thành lập gồm một Thủ Tướng, 3 Khâm Sai và 10 Bộ Trưởng ( nguồn:" Việc từng ngày" của Đoàn Thêm, tr. 4&5).

Chính phủ hoàn toàn độc lập từ hình thức tới nội dung nầy chấp chính đến ngày 19.8.1945 bị hồ Việt gian CƯỚP CHÍNH QUYỀN trong tay chính phủ Trần Trọng Kim. Đảng sử cộng sản thưòng rêu rao đó là ngày đánh pháp thành công và y tuyên bố VN được độc lập (?), đúng là láo lếu và xão trá!!

Độc lập dân tộc đúng nghĩa là quốc dân phải có bổn phận tác động chính lên các chính sách lớn của đất nước.

DÂN QUYỀN TỰ DO

 Nói đến lịch sử dân quyền, chúng ta không thể nào quên học giả Rousseau. Ông là người chủ trương dân quyền ở châu Âu, và tư tưởng dân quyền của ông đã dẩn đến cuộc Cách mạng Pháp về dân quyền. Dân quyền là một hề tư tưỏng xuất hiệnkhoãng 150 năm nay tại các nước Âu-Mỹ. Hiện nay dân quyền đã là một xu hướng của thời đại, được nhiều quốc gia văn minh trên thế giới tôn trọng. Tại Việt Nam, dân quyền xuất hiện khá lâu trước cã các quốc gia Âu Mỹ. Việc nầy được tìm thấy qua các thành ngữ: Ý DÂN LÀ Ý TRỜI - PHÉP VUA THUA LỆ LÀNG.

Dân quyền nói riêng là những quyền tự do căn bản của con ngưòi; những quyền tự nhiên của con người và không bị tước bỏ bởi bất cứ ai và bất cứ chính thể nào.

Bản Tuyên ngôn Nhân quyền và Dân quyền (Déclaration des droits de l’Homme et du citoyen) được công bố ngày 26 tháng 8 năm 1789 bởi Quốc hội Lập hiến Pháp. Đây là mốc son đáng nhớ của thời kỳ Cách mạng Pháp (Révolution française, 1789 – 1799), vừa có ý nghĩa kế thừa quan điểm cấp tiến của trào lưu Khai Sáng (Siècle des Lumières) vừa vạch định được những giá trị căn bản của một xã hội dân sự. Từ sự kiện này, khẩu hiệu Tự do – Công bình – Bác ái (Liberté – Égalité – Fraternité) trở thành phương châm hành động của mọi cuộc cải cách xã hội. Và trước nhất, đến nay bản tuyên ngôn vẫn còn nóng hổi tính thời sự. http://www.ttxva.net/tuyen-ngon-nhan-quyen-va-dan-quyen/

Không một chế độ nào được phép xâm phạm và coi thường nhân và dân quyền, nếu không tôn trọng các quyền căn bản nầy sẽ dẫn đến những hành động tàn bạo xâm phạm tới lương tâm của nhân loại. Xu hướng thế giới ngày hôm nay là một thế giới trong đó con người được tự do ngôn luận và tín ngưỡng, không còn phải chịu nỗi sợ hãi và cùng cực....Đây chính là những quyền lợi phải được coi là nguyện vọng cao cả nhất của loài người cần phải biết gìn giử và tôn trọng; được Đại Hội đồng Liên Hiệp Quốc thông qua ngày 10 tháng 12 năm 1948 tại Palais de Chaillot ở Paris trong bản TUYÊN NGÔN QUỐC TẾ NHÂN QUYỀN, nhằm khuyến khích các nước thành viên phải tôn trọng và đi theo định hướng nầy. Liên Hiệp Quốc có tất cả 193 thành viên, CHXHCNVN đã được gia nhập LHQ ngày 20-9-1977. http://vi.wikipedia.org/wiki/Tuyên_ngôn_Quốc_tế_Nhân_quyền .

Tuy đã là một thành viên của LHQ, nhưng CHXHCNVN là một nước vi phạm trầm trọng các điều khoảng mà "bản tuyên ngôn quốc tế nhân quyền đã ban hành" chung có các thành viên trực thuộc. Vấn đề nhân quyền hiện nay tại VN là một hòn đá cản lớn trong mối quan hệ đối tác với Hoa Kỳ và các cường quốc khác trong khối tự do về THƯƠNG MẠI QUÂN SỰ và QUỐC PHÒNG. Một quốc gia tôn trọng Nhân và dân quyền là một quốc gia có hướng đi phù hợp với đà tiến của tư tưởng và sinh hoạt của cộng đồng thế giới tiến bộ.


DÂN SINH HẠNH PHÚC

Hậu cộng sản là giai đoạn chăm lo vấn đề Dân Sinh: Đời sống nhân dân phải có no cơm, ấm áo. Có thực mới vực được đạo. Muốn thực hiện một đời sống đầy đủ cơm áo và các loại tiện nghi vật chất khác, con người cần có hiểu biết trong rất nhiều lãnh vực khác nhau: nghề nhiệp chuyên môn, kinh tế, tài chành, thương mãi, giao thông, vận tải, pháp lý… gọi chung là dân trí. Con người có kiến thức, được đào tạo có chất lượng theo phong cách của một nền giáo dục Dân Tộc, Nhân Bản và Khai Phóng sẽ là sức mạnh tinh thần của người dân, đất nước sẽ phát sinh nhiều hiền tài gánh vác công việc chung của đất nước.

Một khi được đào tạo đúng mức, con người sẽ là công cụ giúp thay đổi bộ mặt xã hội; quốc gia có được khối tài sản vật chất dồi giàu cung ứng cho dân sinh.

Chế độ cộng sản hiện nay, là một nhà nước độc tài độc chiếm lĩnh toàn bộ quyền lợi kinh tế tài chánh của quốc gia, nên có nhiều khuyết điễm mặc dù họ đã từ bõ nền kinh tế Mác bước sang Thị Truờng Định Hướng XHCN.

Hẳn nhiên, nâng cao dân trí giúp con người thừa hiểu thế nào là trái với đạo lý thông thường, thiếu công bằng??, thế nào là nghĩa vụ bảo vệ hạnh phúc chung. Tuy nhiên biết điều thiện không có nghĩa là đương nhiên hành động phục vụ điều thiện. Muốn tri và hành hợp nhất trong trường hợp này con người cần được tôi luyện trong một chính sách giáo dục hợp lý dựa trên những căn bản tốt đẹp của nền năn hoá nhân văn của Việt tộc và biết hoà hợp với đà tiến của nền văn minh của thế giới. Nền kinh tế quốc dân có được thăng hoa hay không là tuỳ thuộc vào chiến lược giáo dục và đào tạo hợp lý. Cộng sản thất bại về KT nên sau 39 năm gọi là thống nhất đất nước chỉ làm chỉ làm nền kinh tế quốc dân đang hướng từ từ tiến về đáy thung lũng.
Dân sinh hạnh phúc phát triển song song với chất lượng của ngành giáo dục đào tạo, nâng cao dân trí để hình thành một người dân trở thành chuyên viên các loại có trình độ phù hợp với nhu cầu phát triển đất nước. Dân khí đi kèm với dân sinh và dân trí mới thực sự thúc đẩy con người tiến lên hàng ngũ trí thức hướng thượng, trí thức chân chính.

Một quốc gia muốn hùng cường, dân sinh được hạnh phúc thì phải huy động được sức mạnh tổng thể của quốc dân. CHXHCNVN dưới sự lãnh đạo của một tập đoàn Mafia nên đất nước đã trên đà phá sản, dân sinh không thể nào được hạnh phúcvì GDP tới nay vẩn ì ạch ở dưới mức 2000 US$ đầu người một năm. Nợ công trên 90% GDP của cã nước, nhưng vẩn nói láo với nhân là nợ công chỉ đang ở mức 57% (?); mổi đầu người dân VN đã phải gánh nợ cho nhà nước vào khoãng 890 US$ đầu người, tính luôn con nít mới sinh. Dân sinh hạnh phúc là mục tiêu tối thượng của một cuộc cách mạng trường kỳ không có điểm dừng...

Tóm lại, những con người lương thiện còn tấm lòng và không vô cãm với đất nước phải thấu hiểu được ý niệm về "Quan nhất thời – Dân vạn đại", và thế nào là sự tương quan giửa dân và chính quyền "Đẩy thuyền là dân, lật thuyền cũng là dân". Lại nữa "Khi hết quan còn dân" và chỉ có dân mới lo cho dân, liệu kẻ nào còn dám nghênh ngang? Chỉ có dân là vạn đại, xưa cũng như nay, lịch sử đã mấy ngàn năm chứng minh như vậy rồi. Anh và tôi nếu cùng nhìn về một phía và có cùng một quan điểm về Dân Tộc Độc Lập-Dân Quyền Tự Do và Dân Sinh Hạnh Phúc theo chiều hướng như đã trình bày, thi hãy cùng với chúng tôi những người trẻ hải ngoại nhập cuộc tay trong tay loại bỏ chế độ phản dân hại nước để đưa đất nước thăng hoa trong thế giới đi lên ngày hôm nay.
 
Hãy sống sao cho đáng sống!! Sống cho quốc gia dân tộc mới là cái sống ý nghĩa...

Sống mà vô dụng, sống làm chi
Sống chẳng lương tâm, sống ích gì?
Sống trái đạo người, người thêm tủi
Sống quên ơn nước, nước càng khi.

Sống tai như điếc, lòng đâm thẹn
Sống mắt dường đui, dạ thấy kỳ
Sống sao nên phài, cho nên sống
Sống để muôn đời, sử tạc ghi.

(Nguyễn An Ninh)

Bichthuy Ly, 20.4.2014


                                                                   

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét