CỘNG SẢN HÀ NỘI MỘT TẬP ĐOÀN PHÁ 
HOẠI TÀI SẢN QUỐC GIA
Khi ông y tá vườn Nguyễn tấn Dũng chính thức phát hiệu lệnh " Văn Hoá không từ chức" lên đường vào ngày 14.11.2012 đến nay hơn 2 năm,  thì tình trạng tiêu pha công quỹ quốc gia (được thu nhặt từ tiền thuế nhân dân) đã bước lên một tm cao mới. Đảng đã chia nhau gặm nhấm công quỹ quốc gia bằng cách, phong quan tiến chức cho con cháu, họ hàng, anh em...đồng chí tay chân thân tín ...để chính thức trỡ thành một võ bọc che chở cho nhng chuổi ngày tàn của đảng trên đất nước VN.

Các đỉnh cao trong Bắc Bộ Phủ thi nhau phong tướng cho đàn em, người thân trong gia đình...để hưởng thụ, bòn rút tiền thuế nhân dân. Hãy thử nhìn qua gánh nặng nầy của nhân dăn đang cưu mang một cách phi lý về chính sách phân bổ công nhân viên chức. Những thí du sau đây sẽ cho chúng ta thấy được nạn bè phái, tham nhũng và gặm nhắm công quỹ quốc gia bằng tiền lương cho các nhân viên cao cấp trong bộ máy chiến tranh và các cơ quan công quyền hành chính:

QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN:


Lực lượng vũ trang Việt Nam lúc cao điểm (thập niên 1980) được phát triển lên đến 1,6 - 2 triệu quân thường trực, xếp hạng thứ 4 thế giới. Theo số liệu do Bộ Quốc phòng Việt Nam công bố ngày 30/9/2013 cho tùy viên quốc phòng, tùy viên quân sự các nước thì lực lượng thường trực của Quân đội Nhân dân Việt Nam gồm bộ đội chủ lực và bộ đội địa phương với tổng quân số khoảng 450.000 người.    http://vi.wikipedia.org/wiki/Qu%C3%A2n_%C4%91%E1%BB%99i_Nh%C3%A2n_d%C3%A2n_Vi%E1%BB%87t_. Thế nhưng CHXHCNVN đã phong đến 737 tướng quân, xếp hạng nhất thế giới. Một sự phong tướng không phù hợp với quân số và tình trạng quốc gia đang mang nợ công vượt trần.

QUÂN SỐ " QUÂN GIẢI PHÓNG NHÂN DÂN TRUNG CỘNG"

Số quân tại ngũ: 2.285.000 chính quy
Số quân trừ bị: 800.000 người
Tàu có 191 tướng lãnh, và cấp bậc cao nhất là thượng tướng. 

QUÂN SỐ QUÂN ĐỘI HOA KỲ

Quân hiện dịch: 1.473.900
Quân trừ bị: 1.458.500
Tướng lãnh của M là 498
Việt Nam Cộng Hoà,  tính từ 1954 đến 1975, chỉ có 164 tướng lãnh với 1 triêu quân vào năm 1970.


BẦY CHÓ VẸM
Đây chuyện ngược đời ở nước tôi

Bọ sâu làm chúa trị con người

Chó lên làm tướng công thần đảng

Thời kỳ chó má đã lên ngôi.
Bầy chó mỗi ngày mỗi một đông

Theo cùng vận hạn của non sông

Nước càng tàn mạt càng đông chó

Để mà bảo vệ đảng tiên phong.
Bầy chó săn nầy đến tự đâu

Chúng là gia súc Dũng Cà mâu

Nuôi ăn vỗ béo bằng công quỹ

Nhưng lại theo phò đảng bọ sâu.
( thơ Phan Huy)
Một đất nước mà các cấp chỉ huy  chỉ biết lặt rau, mướn dân sắc tộc trồng thuốc phiện lậu ở các vùng biên giới VN là một nước đứng thứ 3 trong khu vực Đông Nam Á về trồng cây thuốc phiện, với diện tích thống kê được vào năm 1992 lên tới 19.000 héc ta, thuốc phiện được trồng ở 16 tỉnh miền núi phía Bắc. Các tỉnh phát hiện trồng nhiều là: Điện Biên, Lai Châu, Sơn La, Yên Bái …Tướng quân CHXHCNVN còn giỏi v nghiệp vụ chui vào ống đồng, như Tôn Sĩ Nghị trốn chạy sự truy lùng của quân đội Đại Việt ngày xưa, ngày nay thì các tướng VN học gương đại ca tập chui vào ống đồng để không nhìn thấy bọn hải tặc Trung cộng tới đặt giàn khoan trong vùng biển VN. 





Thật khôi hài, các cấp chỉ huy trong QĐNDVN chỉ biết có chui vào ống đồng khi giặc đến nhà  cũng được gắn lon cấp tướng. Con số tướng lãnh nước CHXHCNVN tính đến nay đã vượt trần. Đến tháng 4/2014, VN có 366 tướng lãnh quân đội, trong số này có 2 đại tướng, 7 thượng tướng, và 272 thiếu tướng. Con số tướng lãnh tại chức của VN như vậy còn cao hơn cả số tướng lãnh của đại caTàu cộng.  
Quốc gia có số lượng cấp tướng quá nhiều không phù hợp với quân số sẽ là một gánh nặng cho ngân sách với quỹ tiền lương . Việc có nhiều tướng ở mọi ngành, mọi lĩnh vực  không tương ứng với công việc sẽ làm lãng phí ngân khố quốc gia, tức tiền thuế nhân dân đã tích lũy.
Tóm lại, nhng con số trên đây cho thấy CHXHCNV có lẽ là một trong những nước có nhiều tướng lãnhnhất, nếu không muốn nói là nhiều nhất. Thật vậy, nếu con số tướng lãnh quân đội tại chức của quân đội và công an, VN có 716 người mang hàm "tướng". Con số tướng lãnh của VN cao hơn cã Tàu Cộng và Mỹ ( tướng lãnh của M là 498 )! Điều khôi hài là năm 1975, miền Bắc VN chỉ có 36 tướng. Vậy mà chỉ 40 năm sau, con số đó gia tăng ra gấp 10 lần! CHXHCNVN có một đám tướng hèn nhất thế giới, chỉ biết co đầu rút cổ trước quân xâm lược Tàu cộng. Nhân dân phải è cổ ra đóng thuế để phải nuôi một đám người hèn giặc, chỉ biết làm nhục đất nước và dân tộc, một nghịch lý trong chế độ hiện nay đang là vấn đề mà người dân hiện nay cần phải biết..
CÁC CƠ QUAN CÔNG QUYỀN THÌ SAO?


Nước cộng sản Việt Nam từ năm 1955 có nhiều  Phó Thủ Tướng. Kỷ lục nhất là vào năm 1987 có tới 12 Phó Thủ tướng tại nhiệm và trong nhiệm kỳ Quốc hội khóa VII (1981-1987) tổng cộng có tói 17 người đảm nhiệm Phó Thủ tướng. Thông thường các quốc gia văn minh dân chũ tự do chỉ có một phó Thủ Tướng:  http://vi.wikipedia.org/wiki/Danh_s%C3%A1ch_Ph%C3%B3_Th%E1%BB%A7_t%C6%B0%E1%BB%9Bng_Vi%E1%BB%87t_Nam

VỤ TRƯỞNG VÀ VỤ PHÓ TRONG NGÀNH KINH TẾ:

Được chính thức công bố trên công báo nước CHXHCNVN, ngày 11.11.2014 ( không do phản động tuyên truyền). Đó là phong cách học tập theo tấm gương đạo đức của HCM.


Triều đại thế tập
Khi chủ nghĩa đã trở thành huyển mộng
Và đại đồng lý tưởng chuyện tà ma
Vẹm đã dùng lũ con ông cháu cha
Trước để giữ nhà, sau là giữ đảng.
Chính vì thế vẹm tấn phong hàng loạt
Từ trung ương cho đến tận địa phương
Các con giòng cháu giống bọn ma vương
Nhằm chuẩn bị cho Cộng triều thế tập.
(trích thơ Phan Huy)

Các đảng viên cao cấp trong hàng ngũ cộng sản, rất hân hoan trước câu nói của bá dơ y tá vườn Nguyễn Tấn Dũng:


 “Đảng còn tín nhiệm thì còn làm”
Vì thế, việc chạy chức trong các cơ quan và hàng ngũ  đội ngũ cán bộ lãnh đạo là việc thường nhật trong hệ thống quân đội và công quyền của nước CHXHCNVN.  Sau khi có chức quyền do đảng ( nhờ tiền đút lót) cấp phát, thì phải cố gắng làm để lấy lại vốn liếng đã bõ ra để mua chức và phải học thêm tính lỳ lợm, vô đạo của cố đảng trưởng HCM. Sau khi đỉnh cao Nguyễn Tấn Dũng phát pháo lệnh " Văn Hoá không từ chức" cách đây 2 năm thì các cán bộ đảng viên cộng sản VN của nước CHXHCNVN như bừng sống dậy. Từ đó sản sinh ra một thế hệ chai lỳ hơn nữa, tiêu biểu là Bộ trưởng Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến – người mà có lẽ không cần nhắc đến tên thì độc giả cũng biết là ai rồi.

Ngoài việc vô tư phát ngôn những câu không khác gì con trẻ như: “Lỗi của Vắc xin thì xử Vắc xin” Mặt khác Bộ trưởng Tiến nói: "Cấm cán bộ y tế nhận phong bì, quà cáp trước và trong quá trình điều trị nhưng không cấm bác sĩ nhận quà sau điều trị, vì đó là tấm lòng của người bệnh...". Nhưng khi đại biểu Quốc hội chất vấn, bà trả lời: “"Tôi đâu có cho phép nhận phong bì sau điều trị"!

Bộ trưởng Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến 
Bọn bất tài nầy rất Trơ trẽn
Chúng thuộc nằm lòng bài “Đảng phân công” và “chừng nào còn tín nhiệm thì còn làm”, dù rằng không đũ khả năng trong chức vụ. Nữ Bộ trưởng Tiến có hơn Thủ tướng Dũng ở mức độ trơ trẽn. Sau khi dịch sởi cướp đi mạng sống của hơn 120 em nhỏ, bà Tiến nói:
“Tôi không thể từ chức vào lúc này” vì “giờ là lúc ngành y tế tập trung cao nhất để giành giật sự sống cho các bé.”

Nghe như thế người ta sẽ hiểu rằng khi dịch kết thúc, bà mới có thể từ chức. Nhưng mọi người chờ dài cổ mà không thấy bà Bộ trưởng nhắc lại chuyện này.Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng có thể tự hào vì đã có một học trò xuất sắc. Nói đúng hơn, giờ đây các Bộ trưởng có thể vững tâm phát ngôn tùy ý và thản nhiên không từ chức vì đã có tiền lệ của thủ trưởng và cố đảng trưởng HCM. Đảng trường HCM sau khi nhận sai lầm trong chiến dịch Cải Cách Ruộng Đất 1953-1956, đã làm chết cã trăm ngàn sinh mạng, nhưng HCM chỉ lên truyền hình đảng đóng phim giả bộ rơi vài giọt nước mắt, rồi huề cã làng, ung dung tiếp tục với các chức vụ đang có hiện tại. Trong khi đó tại các quốc gia văn minh và nhân bản, nếu có sai lầm như HCM thì phải chịu trách nhiệm trước toà án và công luận, h nhất quyết không từ chức và ung dung tự tại tiếp tục như HCM. “Văn hóa không từ chức” trong hàng ngũ lãnh đạo cộng sản VN hiện nay, có thể nói đã được nâng lên một tầm cao mới.

Người dân trong nước phải giật mình sửng sốt trước tình hình “loạn quan” diễn ra ở nhiều nơi. Cụ thể, tại Phòng Kế toán Tài chính của một Sở Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn nọ có 1 trưởng phòng và 6 phó trưởng phòng; hay một Phòng Tài chính Kế hoạch có 4 người, trong đó có 1 trưởng phòng và 3 phó phòng; một Sở Nội vụ với 31 biên chế nhưng đã có tới 19 lãnh đạo gồm 1 giám đốc, 4 phó giám đốc và các trưởng, phó phòng; một phòng công chức viên chức có 4 biên chế thì có tới 3 lãnh đạo, chỉ có 1 nhân viên để làm việc…

Tên Phó Thủ tướng vc Nguyễn Xuân Phúc tại cuộc họp đầu tiên của Ban chỉ đạo đề án đẩy mạnh cải cách chế độ công vụ, công chức mới đây, đã có đề cập tới con số 30% công chức không làm đợợc việc.


Thật ra, đây không phải là lần đầu tiên có người nói tới con số 30% công chức không được việc. Có điều, ông Phúc là quan chức cao cấp nhất đề cập tới tỷ lệ này.
Theo số liệu, hiện cả nước có khoảng 2,8 triệu công chức. Nếu lấy tỉ lệ 30% của 2,8 triệu thì con số này là khoảng 840 ngàn người. Tuy nhiên, nhiều người còn cho rằng đó vẫn là con số khiêm tốn bởi trong thực tế, nó có thể là 40%, 50%…
Xin làm một phép tính đơn giản. Nếu lương cộng với các khoản chi khác như lễ, tết, điện nước, văn phòng… tính bình quân mỗi người 5 triệu đồng/tháng thì mỗi năm, ngân sách nhà nước chi cho số người “sáng cắp ô đi, tối cắp về” khoảng 50.000 tỉ đồng (2,5 tỉ USD). Giả sử đem số tiền này dành tăng lương, có lẽ sẽ tăng gấp đôi hiện nay.  
Còn nữa, cái nguy hại từ con số 840 ngàn này không chỉ là tiền bởi họ không chỉ “sáng cắp ô đi, tối cắp về, làm việc không hiệu quả” mà còn là những vật cản, thậm chí những “quả bom mìn” tiềm ẩn.
Lý do không khó để chỉ ra bởi trong số 840 ngàn người này nếu không bất tài thì họ cũng là kẻ lười biếng. Mà gần như một qui luật, trong một tập thể những kẻ lười biếng luôn ghen ghét với người chăm chỉ. Nguyên nhân, bởi chính những người chăm chỉ là những “tấm gương” phản chiếu làm lộ rõ chân tướng của kẻ lười biếng.
Một sự phân bố không hợp lý trong bộ máy công quyền do đảng lãnh đạo hiện nay đã làm khoản tiền khổng lồ được chi tiêu lãng phí từ nguồn đóng thuế của người dân.
Thật ra cũng phải thông cảm cho các quan chức. “Quan trường như chiến trường”, nơi đây không dành cho những người tự trọng.Tự trọng thì có lẽ nên đi làm những “nghề cao quý” như nhà giáo hay thầy thuốc theo đúng nghĩa. Chính trị gia thì phải trơ trẻn.. lỳ lợm, mưu mô thủ đoạn. Đặc biệt trong môi trường chính trị Việt Nam, các chức vụ lãnh đạo chỉ huy phải bỏ một số tiền lớn để “chạy chức”. Nếu từ chức sớm thì sẽ không thu hồi lại được “vốn”, đấy cũng là cái khó của họ nên vẫn cố bám trụ mặc dù bất tài, vì tiền là vật chiếm hữu tất cã kể cã đạo đức và lòng tự trọng. Điều đó cho thấy bộ mặt thật của các quan lãnh đạo trong bộ máy tà quyền csVN chỉ là những con người rất thiếu thốn "Văn Hoá tự  trọng". Một khi đã thiếu tự trọng thi sẽ đánh mất đạo đức, làm người như thế thì làm sao có thể là người bạn tốt của dân và người có trách nhiệm với đất nước???





Gánh Xiếc Nhân Dân



Gánh xiếc nhân dân hiệu Cáo Hồ

Một bầy khỉ đột cứ bi bô:
“Tiến lên xã nghĩa theo chân bác”
Lôi cả quê hương xuống đáy mồ.
Chủ gánh bôi vôi cái mặt lì

Ăn bám ngồi không chẳng ích chi
Tốn hao công ốc và xe pháo
Mà chẳng làm nên tích sự gì.
Gánh xiếc chuyên mà mắt thế nhân

Biến đen thành trắng, giả thành chân
Dốt đặc cán mai thành tiến sĩ
Thiến lợn thành vua trị nước dân.
Gánh xiếc học thầy Mác Lê nin

Hoá ma thành phật, quỉ thành thần
Phú cường sung túc thành nghèo đói
Du thủ côn đồ nên phú ông.
Gánh xiếc nuôi bầy thú chó săn

Làm trò thì dở, chỉ chuyên ăn
Phòng khi khán giã nào phản đối
Xua chó ra mà trấn áp dân.
Thạo nhất là nghề đi trên dây

Sang gù, Trọng lú, Dũng sâu rầy
Là ba kép hát kiêm bầu gánh
Mới ở bên Tàu thoắt đã qua Tây.
( thơ Phan Huy)


Lý Bích Thủy
29.11.2014 ( GMT 13.23)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét