VÌ SAO HẬU DUỆ VNCH LUÔN HẢNH DIỆN 
VỚI HAI NỀN ĐỆ NHẤT VÀ ĐỆ NHỊ CỘNG HOÀ?
Như một số các bạn khác, tôi thuộc thế hệ sinh ra và lớn lên sau ngày VNCH bị cộng sản Bắc Việt dùng vũ lực cưởng chiếm vào ngày 30.4.1975. Bố mẹ tôi là những chiến sĩ của QL.VNCH đã và đang tạm dung bên ngoài lãnh thổ VN vì nạn cộng sản. Chúng tôi được sinh ra và lớn lên trên quê hương thứ hai, thừa hưởng một sự giáo dục nhiều mặt từ "gen VNCH" của ông và bố mẹ về quê hương của chúng tôi, họ là những người từng phục vụ trong chế độ VNCH. Người lớn trong gia đình gọi tôi: con, là một hậu duệ VNCH và luôn nhắn nhũ với tôi là phải có trách nhiệm tiếp tục với lý tưởng "Tổ Quốc - Danh Dự - Trách Nhiệm" còn dở dang của Cha Ông từ sau ngày 30.4.1975 - một thứ lý tưởng mà những chàng trai của miền nam đã phải xếp áo thư sinh để làm nhiệm vụ bảo quốc an dân, giử gìn sự yên bình cho người dân nước VNCH trước sự vi phạm của giặc cộng về chủ quyền đất nước VNCH. Vì chủ nghĩa, vì bác,  vì mắc xích XHCN trên toàn thế giới, nên cs Bắc Việt đã điên cuồng ôm súng vượt Trường Sơn để đánh phá với quyết tâm cướp được miền nam VN. Rồi đưa toàn bộ VN vào mắc xích đỏ của cái gọi là đệ tam quốc tế. Từ đó các con người vì chủ nghĩa đã tiến hành cuộc chiến tranh xâm lược đẩm máu, gây ra không biết bao nhiêu là tội ác tày trời với người dân miền nam làm hàng triệu người phải bỏ nước ra đi.

Họ nhân danh chủ nghĩa, họ nhân danh bác và đảng, họ nhân danh những thứ bất hợp pháp và không chính danh để rồi tự cho mình là có cái quyền được cầm súng như một băng cướp vô pháp vô thiên, xâm phạm lãnh thổ VNCH, một quốc gia được thành lập hợp với Công Pháp Quốc Tế và sự đồng thuận của thế giới. 


Đảng vô địch huyên hoang làm “cách mạng”
Kéo thụt lùi Miền Bắc lại đằng sau
Phân bắc như vàng, người kéo thay trâu
Xã hội bần cùng, nhân dân khốn khổ.
Bác bịp bợm gian manh và tàn bạo
Bỏ giống nòi theo quốc tế Liên xô
Đánh giặc thuê cho chủ nghĩa côn đồ
Lùa dân tộc vào hoả lò sinh sát.
( Trích thơ Phan Huy-Những mùa xuân tũi nhục)
Ngay sau khi thành lập, VNCH đã được trên 30 quốc gia thiết lập bang giao và công nhận trong năm đầu 1955. Việt Nam Cộng Hòa là miền Nam Việt Nam có lãnh thổ trải dài từ mũi Cà Mau đến vĩ tuyến 17 (sông Bến Hải) với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Việt Nam Cộng Hòa còn là một quốc gia độc lập đã được công pháp quốc tế  công nhận, còn có Quan sát viên thường trực Liên Hiệp Quốc và là thành viên của nhiều Tổ chức Quốc tế.





Những người lãnh đạo đất nước VNCH của tôi là những người có đầy đũ tính chính danh trước đồng bào của mình và trước bè bạn quốc tế. 

Sau khi được toàn dân tín nhiệm qua Trưng cầu dân ý ngày 23-10-1955 và được dân trao quyền lãnh đạo, ông Diệm đã tổ chức bầu cử Quốc Hội Lập Hiến để soạn thảo, biểu quyết và ban hành Hiến pháp vào ngày 26-10-1956 cho nền Đệ Nhứt Cộng Hòa và Tổng Thống Nguyễn văn Thiệu đã ban hành hiến pháp ngày 1-4-1967 cho nền Đệ Nhị Cộng Hòa. Quốc Hội (một viện) trong nền đệ nhất và lưỡng viện trong nền đệ nhị cộng hoà, là những quốc hội hoàn toàn dân chủ với nhiều đảng phái cùng tham gia, khác với VNDCCH là quốc hội độc đảng phi dân chủ. Các cơ quan công quyền phải điều hành một cách minh bạch trong khuôn khổ pháp luật quy định. Không cá nhân nào có quyền đứng trên Hiến pháp và luật pháp. Một chính quyền được thành lập bằng sự tín nhiệm của người miền nam không như hồ chí minh cướp chính quyền Trần Trọng Kim để thành lập một nhà nước bất hợp pháp, không được sự đồng thuận của thế giới (sẽ tiếp phía dưới). Vì tự ti với tính chính danh của VNCH nên Ban Tuyên Láo của cs không ngớt tuyên truyền xuyên tạc về cuộc trưng cầu dân ý của miền nam là gian lận (?!). 
Nguồn:Wikipedia:https://vi.wikipedia.org/wiki/Vi%E1%BB%87t_Nam_C%E1%BB%99ng_h%C3%B2a. Nhưng phía cs không đưa ra được chứng liệu lịch sử nào khả tín.



Tính tới thời điểm 14/9/1958,  trên thực tế VNCH tân lập đã bảo đảm được 3 tiêu chuẩn dân số, lãnh thổ, chính phủ; và tiêu chuẩn có năng lực tham gia vào mối quan hệ với các quốc gia khác trên bình diện quốc tế. Theo danh sách các nước công nhận VNCH cho tới ngày 7/8/1958 lưu ở Văn khố quốc gia Úc (NAA) có tới 62 nước chính thức hoặc hàm ý công nhận VNCH. Danh sách này ở trang 40-42 (và 44,45) trong hồ sơ "Saigon - Vietnam relations with other countries general [re Republic of Vietnam also known as South Vietnam]” gồm 157 trang số hiệu NAA: A4531, V221/5, có thể truy cập trực tuyến ở recordsearch.naa.gov.au

Ngay sau khi thành lập xong nền đệ nhất cộng hoà. Về mặt ngoại giao,  tính tới cuối năm 1955, nhận được tất cã là 35 nước trên thế giới chính thức đặt liên hệ ngoại giao với VNCH, nếu tính tới thời điểm 14/9/1958 chính thức được 62 quốc gia tự do trên thế giới công nhận. Con số này lên trên 80 quốc gia vào thời điểm 1975.
Tổng Thống Ngô Đinh Diệm chính thức được công nhận trong một cuộc tổng tuyển cử công bằng dưới sự chứng kiến của báo chí quốc tế và LHQ vào ngày 30 tháng 4 năm 1955, với số phiếu bàu là 5.721.735 phiếu. Ngoài ra Ông Ngô Đình Diệm còn nhận được sự hậu thuẫn của nhân dân và nhiều đoàn thể như Việt Nam Dân xã Đảng của Nguyễn Bảo Toàn, Việt Nam Phục quốc Hội của Hồ Hán Sơn và Hội đồng Nhân dân Cách mạng Quốc gia của Nhị Lang.

Đây là điều mà hồ chí minh không bao giờ có được - y đã tự bước ra vị trí lãnh đạo đất nước mà không qua sự đồng thuận của quốc dân, cũng không nhận được sự tín nhiệm của dân bằng lá phiếu trong một cuộc bầu cử công bằng theo tinh thần dân chủ tư do của các nước văn minh trên thế giới. Thế nên, vì tính bất chính đó, nước VNDCCH trong 5 năm đầu (2-9-1945 đến tháng giêng 1950) không có một quốc gia nào đặt liên hệ ngoại với VNDCCH, mặc dù hcm đã có nhiều nổ lực để năn nỉ Mỹ và Liên Xô công nhận, nhưng cũng không có được sự đồng thuận hai quốc gia này. Cái thô bỉ nhất và thương đau nhất cho họ "hồ" là ngay cả quan thầy của y là Liên Xô cũng ngó lơ không màng tới cái quốc gia gọi là VNDCCH, được thành lập vào ngày 2.9.1945. Đó cũng là một sự trả giá cho cái tính không chính danh của một băng cướp bước ra chính trường bằng ma chước, quỉ kế, không minh bạch về vị trí đứng của mình trong cộng đồng quốc tế.

Riêng quốc gia VNCH, hoàn toàn xây dựng trong sư đồng thuận của bè bạn quốc tế. VNCH thành lập một thể chế văn minh phù hợp với cộng đồng thế giới, theo định hướng tự do, dân chủ pháp trị, tôn trọng và bảo đảm tất cả các quyền căn bản của người dân, đồng thời tiến hành việc xây dựng và phát triển đất nước bằng nền kinh tế thị trường. Các cuộc bầu cử ở các cấp trung ương, tỉnh và xã đều được tổ chức theo nguyên tắc tự do ứng cử và bầu cử và phổ thông đầu phiếu. Báo chí tư nhân đã được tự do xuất bản.


Một Miền Nam của đất lành chim đậu
Đẹp mặn mà như cô gái Đồng nai
Yêu hoà bình xây cuộc sống tương lai
Dưới chính thế Cộng Hoà đầy triển vọng.

Một xã hội hiền hoà và khai phóng
Hạnh phúc, nhân quyền, dân chủ, tự do
Đây đó vang ca tiếng hát câu hò
Thôn xóm được mùa, phố phường khởi sắc.
( Trích thơ Phan Huy-Những mùa xuân tũi nhục)
Việt Nam Cộng hòa còn là thành viên trong một số tổ chức quốc tế như Tổ chức Hiệp ước Đông Nam Á (SEATO), Ủy ban Kinh tế của Liên hiệp quốc về Á châu và Viễn Đông ECAFE, Tổ chức Nông nghiệp và Lương thực FAO (1950); Cơ quan Năng lượng Nguyên tử Quốc tế IAEA (1957); Tổ chức Hàng không Dân sự Quốc tế ICAO (1954); Hiệp hội Phát triển Quốc tế IDA; Tổ chức Lao động Quốc tế ILO (1950); Quỹ Tiền tệ Quốc tế IMF (1956); Liên hiệp Viễn thông Quốc tế ITU (1951); Tổ chức Giáo dục, Khoa học, và Văn hóa Liên hiệp quốc UNESCO (1951); Quỹ Thiếu nhi Liên hiệp quốc UNICEF, Liên hiệp Bưu chính Quốc tế UPU (1951); Tổ chức Y tế Quốc tế WHO (1950); Tổ chức Khí tượng Thế giới WMO (1955), Ngân hàng Thế giới (1956), và Ngân hàng Phát triển châu Á (1966).



Con dân VNCH rất hảnh diện với đất nước của mình, họ không hề xấu hổ khi cầm cái sổ thông hành VNCH khi ra khỏi đất nước mình và có thể đi đến trên 60 quốc gia trên thế giới tính tới thời điểm 1960 và 87 quốc gia tính đến thời điểm 1975.
Trong khi đó công dân nước VNDCCH với cái thông hành vô giá trị với thế giới bên ngoài trong những năm từ 1945 đến 1950. Đó là sự khác biệt về quyền lợi của công dân  hai nước VNCH và VNDCCH, nhìn như thế để biết bản chất của cái nguỵ quyền gọi là Hà Nội do hồ chí minh lãnh đạo trong thời tân lập, và tính tới thời điểm 31.12.1960, các công dân của miền bắc XHCN chỉ đi được có 15 nước trên thế giới, đây là sự khác biệt quá lớn của cái gọi là nhà nước VNDCCH so với VNCH. Ngoài ra người dân nước VNCH được thừa hưởng một nền Giáo dục hoàn toàn miển phí từ tiểu học đến các Đại Học Công Lập, được chăm sóc y tế hoàn toàn miển phí, đây là điều mà VNDCCH và CHXHCNVN cho tới nay vẩn chưa làm được.





Không biết các người trẻ thuộc thế hệ sinh sau đẻ muộn như tôi, và người dân miền bắc đang còn u mê với chủ nghĩa, hiện đang  sống trong chế độ buôn dân bán nước do hồ chí minh thành lập, làm sao có thể biết biết được cái góc khuất về bản chất nguỵ quyền do hcm thành lập 1945 trên đất bắc đã bị cả thế giới ruồng bỏ trong một thời gian dài 5 năm - nguỵ quyền 100%, nên hcm phải chạy lăng xăng khắp nơi trên thế giới để xin xỏ bang giao với VNCCH, nhưng đi tới đâu cũng bị từ chối tới đó. 



Đó cũng là lý do mà ngày nay tà quyền csVN luôn sợ bóng dáng của cờ vàng ba que đầy chính nghĩa. Nơi đâu có cờ vàng xuất hiện là nơi đó có cái nhìn tự ti mặc cảm của đám lãnh đạo Pắc Bó, đó cũng là dể hiểu vì quá thua kém VNCH, cớên phải mạ lỵ và phun nọc thật nhiều vào VNCH, nhằm khoả lấp cái thua kém và thất bại của đám lãnh đạo Pắc Bó. VNCH thành lập trong sự đồng thuận, còn VNDCCH thành lập trong ánh mắt khinh khi của toàn thế giới. Đến ngày 18/1/1950 VNDCCH mới được TQ và sau đó và Liên Xô ngày 30/1/1950 công nhận. Họ "hồ" và đảng csVN tồn tại nhờ xảo trá lừa bịp, đánh tráo khái niệm về tính chính danh của VNCH và VNDCCH, nên y đã che đậy được bản chất NGUỴ của cái nhà nước do hcm thành lập vào ngày 2.9.1945, để rồi sau đó gây ra cuộc chiến tương tàn Bắc Nam trong suốt 20 năm (1955-1975), với hơn bốn triệu người đã đã gục chết một cách oan khiên. Người viết xin được mượn những dòng thơ của thi sĩ Phan Huy để  kết thúc bài viết này.

Cuộc tương tranh giữa hai Miền Nam Bắc
Bốn triệu người gục chết bởi vì đâu?
Dân tộc được gì ngoài cái đảng bọ sâu
Và giặc Hán phục hồi thời Bắc thuộc.
Kể từ đó những mùa xuân tủi nhục
Gieo oán hờn tang tóc khắp quê hương
Bốn mươi lăm năm tăm tối đoạn trường
Dân tộc Việt vừa bừng cơn ác mộng.
( Trích thơ Phan Huy-Những mùa xuân tũi nhục)

Biên khảo chính trị từ Hậu Duệ VNCH Nguyễn Thị Hồng 18.03.2020 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét