TỰ HÀO QÚA !! ĐỈNH CAO PẮC PÓ PHẠM MINH CHÍNH VỚI VĂN HOÁ ĂN XIN ĐÃ LÀM CÁC THAM DỰ VIÊN PHẢI RA ĐỨNG NGOÀI HÀNH LANG LHQ.
Mục tiêu của "Hội nghị thượng đỉnh Tham vọng khí hậu" kỳ 78, chỉ dành cho lãnh đạo của các nước đã đề ra kế hoạch cụ thể nhằm đạt được các mục tiêu hướng tới phát thải ròng bằng 0, vì chủ đề là hội nghị về khí hậu.
Nhưng, với một bài phát biểu dài dòng không tập trung vào trọng điểm của PGS.TS Phạm Minh Chính, người đại diện cho nuớc chxhcnVN đã làm cho lãnh đạo các nước bỏ ra ngoài, thay vì ngồi lắng nghe tên PGS.TS Phạm Minh Chính đưa ra một kế hoạch hay một sáng kiến nhằm làm giãm lượng khí thải CO2 ở VN, hầu tiếp tay với thế giới đang tận dụng các sáng tạo và phát minh mới, cùng nhau góp sức biến đổi khí hâu trên thế giới hiện nay, để thế giới có chung một môi trường thích hợp hơn cho sự tồn vong của con người. Trinh độ và đẳng cấp của PGS.TS Pắc Pó khi bước ra diễn đàn thế giới chỉ làm trò cười và sự khinh bỉ trước thiên hạ.
Trước thế giới, người có học vị PGS.TS như Phạm Minh Chính không làm cho thế kính nể mà chỉ làm thối um hàng ngũ GS, PGS, TS của VN. Một thừ trí thức không có khả năng cũng không có thực tài, ngoài truyền thống bốc phép, giam manh của tôc cối Pắc Pó.
VN hiện nay thay vì giãm lượng khí than thải vào không khí, các đỉnh cao trí tuệ đang làm ngườc lại với xu hướng của thế giới, tức là cho phát triền thêm nhà máy xử dụng năng lượng than ít nhất là tới năm 2050. Và chưa đưa ra một kế hoạch giãm lượng khí than đưa vào không khí. Xem bài viết về : VN CÓ KẾ HOẠCH TIẾP TỤC XỬ DỤNG NGUỒN ĐIỆN THAN - ÍT NHẤT LÀ TỚI NĂM 2050: https://kimanhl.blogspot.com/search?q=VN+ph%C3%A1t+tri%E1%BB%83n+n%C4%83ng+l%C6%B0%E1%BB%A3ng+than
Thế nên khi Phạm Minh Chính phát biểu cac tham dự viên đi ra ngoài hành lang, mà không đêm xỉa gì tới lời phát biểu của những tên lãnh đạo xứ thiên đường xhcn, những tiếng nói không đáng tin cậy trong vấn để khí hậu.
Trích một đoạn mở đầu của Phạm Bắt Minh bài phát biểu trước Đại Hội Đồng LHQ khoá 78 ngày 23/9/2023: " Chính khẳng định, trải qua nhiều đau thương, hy sinh, mất mát từ nhiều cuộc chiến tranh, sự chia cắt, bao vây, cấm vận của thế kỷ trước, Việt Nam thấu hiểu và trân trọng, quý giá hoà bình, hợp tác và phát triển.
Với tinh thần “gác lại quá khứ, vượt qua khác biệt, phát huy tương đồng, hướng tới tương lai”, bằng sự kiên trì, cố gắng và nỗ lực không mệt mỏi, Việt Nam đã biến thù thành bạn; chuyển đối đầu thành đối thoại; vừa hợp tác, vừa đấu tranh; đưa đối thủ thành đối tác, và được bạn bè quốc tế xem là hình mẫu của hợp tác, khắc phục và hoà giải sau chiến tranh vì sự phát triển và thịnh vượng chung của các bên...." Hết trích.
Mở đầu đã thấy tên ăn mày dùng những đoạn lịch sử của chiến tranh, mặc dù đã đi qua gần 1/2 thế kỷ, để gợi sự thương xót của các lãnh đạo thế giớí, một thứ văn hoá ăn mày ẩn hiện trong tên trưởng lão cái bang Phạm Bất Chính và trong các lãnh đạo Pắc Pó khi đi ra nước ngoài để ăn xin.
Trong phần kết, tên trưởng lão cái bang này kêu gọi: Hãy cùng nhau đưa 'Con tàu LHQ " đến những chân trời mới, thịnh vượng". Một lời kêu gọi hết sức vô nghiã nơi diển đàn LHQ về chủ đề " biến đổi khí hậu kỳ 78"
Tên cái bang Phạm Minh Chính cứ theo truyền thống ăn xin, phải đưa ra thật nhiều đau thương trong quá khứ gần 50 năm về trước để kiếm cơm thừa của các đế quốc giãy chết, có măt trong hội nghị lần thứ 78 này. Điều này cho thấy những tên lãnh đạo hiện nay ở VN có cùng một thứ văn hoá, làm thế giới khinh bỉ về sự bất tài, không có khả năng phát triển xã hội , tạo hạnh phúc cho người dân, làm cho nước gàu mà chỉ biết trông đợi sự thương hại và sự bố thí từ các nước cường quốc trong thế giới tư bản mà chúng từng cho là đang giãy chết.
Chỉ cần 20 năm sau chiến tranh thế giới thứ II, Đức và Nhật đã trở lại thành cường quốc trên thế giới. VNCH chỉ tồn tại 20 năm, nhưng cũng là một cường quốc trong khu vực. Một thi sĩ, là một công dân miền Bắc sau khi vào miền nam năm 1975, đã để lại một nhận thức về cái phồn vinh và hạnh phúc của miền nam qua bài thơ "Cảm tạ miền nam" của thi sĩ Phan Huy, người viết xin được mượn để thay lời kết cho bài viết.
Cảm Tạ Miền Nam..
(Tác giả: Phan Huy)
Đã từ lâu, tôi có điều muốn nói
Với Miền Nam, miền đất mới thân quen
Một lời cảm ơn tha thiết chân tình
Của Miền Bắc, xứ ngàn năm văn vật.
Tôi còn nhớ sau cái ngày "thống nhất"
Tôi đã vào một xứ sở thần tiên
Nếp sống văn minh, dân khí dịu hiền
Cơm áo no lành, con người hạnh phúc.
Tôi đã ngạc nhiên với lòng thán phục
Mở mắt to nhìn nửa nước anh em
Mà đảng bảo là bị lũ nguỵ quyền
Áp bức, đoạ đày, đói ăn, khát uống.
Trước mắt tôi, một Miền Nam sinh động
Đất nước con người dân chủ tự do
Tôi đã khóc ròng đứng giữa thủ đô
Giận đảng giận đoàn bao năm phỉnh gạt.
Sinh ra lớn lên sau bức màn sắt
Chẳng biết gì ngoài bác, đảng "kính yêu"
Xã hội sơ khai, tẩy não, một chiều
Con người nói năng như là chim vẹt.
Mở miệng ra là: "Nhờ ơn bác đảng
Chế độ ta ưu việt nhất hành tinh
Đuốc soi đường chủ nghĩa Mac Lenin
Tiến nhanh mạnh lên thiên đường vô sản."
Hai mươi mốt năm trên đường cách mạng
Xã hội thụt lùi người kéo thay trâu
Cuộc sống xuống thang tính bằng tem phiếu
Nhân phẩm con người chẳng khác bèo dâu.
Cảm tạ Miền Nam phá màn u tối
Để tôi được nhìn ánh sáng văn minh
Biết được nhân quyền, tự do dân chủ
Mà đảng từ lâu bưng bít dân mình.
Cảm tạ Miền Nam khai đường chỉ lối
Đưa tôi trở về tổ quốc thiêng liêng
Của Hùng Vương, quốc tổ giống Rồng Tiên
Chớ không là Mác Lê nin ngoại tộc.
Cảm tạ Miền nam mở lòng khai sáng
Đưa tôi hội nhập cùng với năm châu
Mà trước đây tôi có biết gì đâu
Ngoài Trung quốc và Liên xô đại vĩ
Bình luận từ Vũ Thái An, người lính VNCH 24 Sept 2023
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét