CỘNG SẢN HÀ NỘI MỘT TẬP ĐOÀN PHÁ 
HOẠI TÀI SẢN QUỐC GIA
Khi ông y tá vườn Nguyễn tấn Dũng chính thức phát hiệu lệnh " Văn Hoá không từ chức" lên đường vào ngày 14.11.2012 đến nay hơn 2 năm,  thì tình trạng tiêu pha công quỹ quốc gia (được thu nhặt từ tiền thuế nhân dân) đã bước lên một tm cao mới. Đảng đã chia nhau gặm nhấm công quỹ quốc gia bằng cách, phong quan tiến chức cho con cháu, họ hàng, anh em...đồng chí tay chân thân tín ...để chính thức trỡ thành một võ bọc che chở cho nhng chuổi ngày tàn của đảng trên đất nước VN.

Các đỉnh cao trong Bắc Bộ Phủ thi nhau phong tướng cho đàn em, người thân trong gia đình...để hưởng thụ, bòn rút tiền thuế nhân dân. Hãy thử nhìn qua gánh nặng nầy của nhân dăn đang cưu mang một cách phi lý về chính sách phân bổ công nhân viên chức. Những thí du sau đây sẽ cho chúng ta thấy được nạn bè phái, tham nhũng và gặm nhắm công quỹ quốc gia bằng tiền lương cho các nhân viên cao cấp trong bộ máy chiến tranh và các cơ quan công quyền hành chính:

QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN:


Lực lượng vũ trang Việt Nam lúc cao điểm (thập niên 1980) được phát triển lên đến 1,6 - 2 triệu quân thường trực, xếp hạng thứ 4 thế giới. Theo số liệu do Bộ Quốc phòng Việt Nam công bố ngày 30/9/2013 cho tùy viên quốc phòng, tùy viên quân sự các nước thì lực lượng thường trực của Quân đội Nhân dân Việt Nam gồm bộ đội chủ lực và bộ đội địa phương với tổng quân số khoảng 450.000 người.    http://vi.wikipedia.org/wiki/Qu%C3%A2n_%C4%91%E1%BB%99i_Nh%C3%A2n_d%C3%A2n_Vi%E1%BB%87t_. Thế nhưng CHXHCNVN đã phong đến 737 tướng quân, xếp hạng nhất thế giới. Một sự phong tướng không phù hợp với quân số và tình trạng quốc gia đang mang nợ công vượt trần.

QUÂN SỐ " QUÂN GIẢI PHÓNG NHÂN DÂN TRUNG CỘNG"

Số quân tại ngũ: 2.285.000 chính quy
Số quân trừ bị: 800.000 người
Tàu có 191 tướng lãnh, và cấp bậc cao nhất là thượng tướng. 

QUÂN SỐ QUÂN ĐỘI HOA KỲ

Quân hiện dịch: 1.473.900
Quân trừ bị: 1.458.500
Tướng lãnh của M là 498
Việt Nam Cộng Hoà,  tính từ 1954 đến 1975, chỉ có 164 tướng lãnh với 1 triêu quân vào năm 1970.


BẦY CHÓ VẸM
Đây chuyện ngược đời ở nước tôi

Bọ sâu làm chúa trị con người

Chó lên làm tướng công thần đảng

Thời kỳ chó má đã lên ngôi.
Bầy chó mỗi ngày mỗi một đông

Theo cùng vận hạn của non sông

Nước càng tàn mạt càng đông chó

Để mà bảo vệ đảng tiên phong.
Bầy chó săn nầy đến tự đâu

Chúng là gia súc Dũng Cà mâu

Nuôi ăn vỗ béo bằng công quỹ

Nhưng lại theo phò đảng bọ sâu.
( thơ Phan Huy)
Một đất nước mà các cấp chỉ huy  chỉ biết lặt rau, mướn dân sắc tộc trồng thuốc phiện lậu ở các vùng biên giới VN là một nước đứng thứ 3 trong khu vực Đông Nam Á về trồng cây thuốc phiện, với diện tích thống kê được vào năm 1992 lên tới 19.000 héc ta, thuốc phiện được trồng ở 16 tỉnh miền núi phía Bắc. Các tỉnh phát hiện trồng nhiều là: Điện Biên, Lai Châu, Sơn La, Yên Bái …Tướng quân CHXHCNVN còn giỏi v nghiệp vụ chui vào ống đồng, như Tôn Sĩ Nghị trốn chạy sự truy lùng của quân đội Đại Việt ngày xưa, ngày nay thì các tướng VN học gương đại ca tập chui vào ống đồng để không nhìn thấy bọn hải tặc Trung cộng tới đặt giàn khoan trong vùng biển VN. 





Thật khôi hài, các cấp chỉ huy trong QĐNDVN chỉ biết có chui vào ống đồng khi giặc đến nhà  cũng được gắn lon cấp tướng. Con số tướng lãnh nước CHXHCNVN tính đến nay đã vượt trần. Đến tháng 4/2014, VN có 366 tướng lãnh quân đội, trong số này có 2 đại tướng, 7 thượng tướng, và 272 thiếu tướng. Con số tướng lãnh tại chức của VN như vậy còn cao hơn cả số tướng lãnh của đại caTàu cộng.  
Quốc gia có số lượng cấp tướng quá nhiều không phù hợp với quân số sẽ là một gánh nặng cho ngân sách với quỹ tiền lương . Việc có nhiều tướng ở mọi ngành, mọi lĩnh vực  không tương ứng với công việc sẽ làm lãng phí ngân khố quốc gia, tức tiền thuế nhân dân đã tích lũy.
Tóm lại, nhng con số trên đây cho thấy CHXHCNV có lẽ là một trong những nước có nhiều tướng lãnhnhất, nếu không muốn nói là nhiều nhất. Thật vậy, nếu con số tướng lãnh quân đội tại chức của quân đội và công an, VN có 716 người mang hàm "tướng". Con số tướng lãnh của VN cao hơn cã Tàu Cộng và Mỹ ( tướng lãnh của M là 498 )! Điều khôi hài là năm 1975, miền Bắc VN chỉ có 36 tướng. Vậy mà chỉ 40 năm sau, con số đó gia tăng ra gấp 10 lần! CHXHCNVN có một đám tướng hèn nhất thế giới, chỉ biết co đầu rút cổ trước quân xâm lược Tàu cộng. Nhân dân phải è cổ ra đóng thuế để phải nuôi một đám người hèn giặc, chỉ biết làm nhục đất nước và dân tộc, một nghịch lý trong chế độ hiện nay đang là vấn đề mà người dân hiện nay cần phải biết..
CÁC CƠ QUAN CÔNG QUYỀN THÌ SAO?


Nước cộng sản Việt Nam từ năm 1955 có nhiều  Phó Thủ Tướng. Kỷ lục nhất là vào năm 1987 có tới 12 Phó Thủ tướng tại nhiệm và trong nhiệm kỳ Quốc hội khóa VII (1981-1987) tổng cộng có tói 17 người đảm nhiệm Phó Thủ tướng. Thông thường các quốc gia văn minh dân chũ tự do chỉ có một phó Thủ Tướng:  http://vi.wikipedia.org/wiki/Danh_s%C3%A1ch_Ph%C3%B3_Th%E1%BB%A7_t%C6%B0%E1%BB%9Bng_Vi%E1%BB%87t_Nam

VỤ TRƯỞNG VÀ VỤ PHÓ TRONG NGÀNH KINH TẾ:

Được chính thức công bố trên công báo nước CHXHCNVN, ngày 11.11.2014 ( không do phản động tuyên truyền). Đó là phong cách học tập theo tấm gương đạo đức của HCM.


Triều đại thế tập
Khi chủ nghĩa đã trở thành huyển mộng
Và đại đồng lý tưởng chuyện tà ma
Vẹm đã dùng lũ con ông cháu cha
Trước để giữ nhà, sau là giữ đảng.
Chính vì thế vẹm tấn phong hàng loạt
Từ trung ương cho đến tận địa phương
Các con giòng cháu giống bọn ma vương
Nhằm chuẩn bị cho Cộng triều thế tập.
(trích thơ Phan Huy)

Các đảng viên cao cấp trong hàng ngũ cộng sản, rất hân hoan trước câu nói của bá dơ y tá vườn Nguyễn Tấn Dũng:


 “Đảng còn tín nhiệm thì còn làm”
Vì thế, việc chạy chức trong các cơ quan và hàng ngũ  đội ngũ cán bộ lãnh đạo là việc thường nhật trong hệ thống quân đội và công quyền của nước CHXHCNVN.  Sau khi có chức quyền do đảng ( nhờ tiền đút lót) cấp phát, thì phải cố gắng làm để lấy lại vốn liếng đã bõ ra để mua chức và phải học thêm tính lỳ lợm, vô đạo của cố đảng trưởng HCM. Sau khi đỉnh cao Nguyễn Tấn Dũng phát pháo lệnh " Văn Hoá không từ chức" cách đây 2 năm thì các cán bộ đảng viên cộng sản VN của nước CHXHCNVN như bừng sống dậy. Từ đó sản sinh ra một thế hệ chai lỳ hơn nữa, tiêu biểu là Bộ trưởng Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến – người mà có lẽ không cần nhắc đến tên thì độc giả cũng biết là ai rồi.

Ngoài việc vô tư phát ngôn những câu không khác gì con trẻ như: “Lỗi của Vắc xin thì xử Vắc xin” Mặt khác Bộ trưởng Tiến nói: "Cấm cán bộ y tế nhận phong bì, quà cáp trước và trong quá trình điều trị nhưng không cấm bác sĩ nhận quà sau điều trị, vì đó là tấm lòng của người bệnh...". Nhưng khi đại biểu Quốc hội chất vấn, bà trả lời: “"Tôi đâu có cho phép nhận phong bì sau điều trị"!

Bộ trưởng Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến 
Bọn bất tài nầy rất Trơ trẽn
Chúng thuộc nằm lòng bài “Đảng phân công” và “chừng nào còn tín nhiệm thì còn làm”, dù rằng không đũ khả năng trong chức vụ. Nữ Bộ trưởng Tiến có hơn Thủ tướng Dũng ở mức độ trơ trẽn. Sau khi dịch sởi cướp đi mạng sống của hơn 120 em nhỏ, bà Tiến nói:
“Tôi không thể từ chức vào lúc này” vì “giờ là lúc ngành y tế tập trung cao nhất để giành giật sự sống cho các bé.”

Nghe như thế người ta sẽ hiểu rằng khi dịch kết thúc, bà mới có thể từ chức. Nhưng mọi người chờ dài cổ mà không thấy bà Bộ trưởng nhắc lại chuyện này.Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng có thể tự hào vì đã có một học trò xuất sắc. Nói đúng hơn, giờ đây các Bộ trưởng có thể vững tâm phát ngôn tùy ý và thản nhiên không từ chức vì đã có tiền lệ của thủ trưởng và cố đảng trưởng HCM. Đảng trường HCM sau khi nhận sai lầm trong chiến dịch Cải Cách Ruộng Đất 1953-1956, đã làm chết cã trăm ngàn sinh mạng, nhưng HCM chỉ lên truyền hình đảng đóng phim giả bộ rơi vài giọt nước mắt, rồi huề cã làng, ung dung tiếp tục với các chức vụ đang có hiện tại. Trong khi đó tại các quốc gia văn minh và nhân bản, nếu có sai lầm như HCM thì phải chịu trách nhiệm trước toà án và công luận, h nhất quyết không từ chức và ung dung tự tại tiếp tục như HCM. “Văn hóa không từ chức” trong hàng ngũ lãnh đạo cộng sản VN hiện nay, có thể nói đã được nâng lên một tầm cao mới.

Người dân trong nước phải giật mình sửng sốt trước tình hình “loạn quan” diễn ra ở nhiều nơi. Cụ thể, tại Phòng Kế toán Tài chính của một Sở Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn nọ có 1 trưởng phòng và 6 phó trưởng phòng; hay một Phòng Tài chính Kế hoạch có 4 người, trong đó có 1 trưởng phòng và 3 phó phòng; một Sở Nội vụ với 31 biên chế nhưng đã có tới 19 lãnh đạo gồm 1 giám đốc, 4 phó giám đốc và các trưởng, phó phòng; một phòng công chức viên chức có 4 biên chế thì có tới 3 lãnh đạo, chỉ có 1 nhân viên để làm việc…

Tên Phó Thủ tướng vc Nguyễn Xuân Phúc tại cuộc họp đầu tiên của Ban chỉ đạo đề án đẩy mạnh cải cách chế độ công vụ, công chức mới đây, đã có đề cập tới con số 30% công chức không làm đợợc việc.


Thật ra, đây không phải là lần đầu tiên có người nói tới con số 30% công chức không được việc. Có điều, ông Phúc là quan chức cao cấp nhất đề cập tới tỷ lệ này.
Theo số liệu, hiện cả nước có khoảng 2,8 triệu công chức. Nếu lấy tỉ lệ 30% của 2,8 triệu thì con số này là khoảng 840 ngàn người. Tuy nhiên, nhiều người còn cho rằng đó vẫn là con số khiêm tốn bởi trong thực tế, nó có thể là 40%, 50%…
Xin làm một phép tính đơn giản. Nếu lương cộng với các khoản chi khác như lễ, tết, điện nước, văn phòng… tính bình quân mỗi người 5 triệu đồng/tháng thì mỗi năm, ngân sách nhà nước chi cho số người “sáng cắp ô đi, tối cắp về” khoảng 50.000 tỉ đồng (2,5 tỉ USD). Giả sử đem số tiền này dành tăng lương, có lẽ sẽ tăng gấp đôi hiện nay.  
Còn nữa, cái nguy hại từ con số 840 ngàn này không chỉ là tiền bởi họ không chỉ “sáng cắp ô đi, tối cắp về, làm việc không hiệu quả” mà còn là những vật cản, thậm chí những “quả bom mìn” tiềm ẩn.
Lý do không khó để chỉ ra bởi trong số 840 ngàn người này nếu không bất tài thì họ cũng là kẻ lười biếng. Mà gần như một qui luật, trong một tập thể những kẻ lười biếng luôn ghen ghét với người chăm chỉ. Nguyên nhân, bởi chính những người chăm chỉ là những “tấm gương” phản chiếu làm lộ rõ chân tướng của kẻ lười biếng.
Một sự phân bố không hợp lý trong bộ máy công quyền do đảng lãnh đạo hiện nay đã làm khoản tiền khổng lồ được chi tiêu lãng phí từ nguồn đóng thuế của người dân.
Thật ra cũng phải thông cảm cho các quan chức. “Quan trường như chiến trường”, nơi đây không dành cho những người tự trọng.Tự trọng thì có lẽ nên đi làm những “nghề cao quý” như nhà giáo hay thầy thuốc theo đúng nghĩa. Chính trị gia thì phải trơ trẻn.. lỳ lợm, mưu mô thủ đoạn. Đặc biệt trong môi trường chính trị Việt Nam, các chức vụ lãnh đạo chỉ huy phải bỏ một số tiền lớn để “chạy chức”. Nếu từ chức sớm thì sẽ không thu hồi lại được “vốn”, đấy cũng là cái khó của họ nên vẫn cố bám trụ mặc dù bất tài, vì tiền là vật chiếm hữu tất cã kể cã đạo đức và lòng tự trọng. Điều đó cho thấy bộ mặt thật của các quan lãnh đạo trong bộ máy tà quyền csVN chỉ là những con người rất thiếu thốn "Văn Hoá tự  trọng". Một khi đã thiếu tự trọng thi sẽ đánh mất đạo đức, làm người như thế thì làm sao có thể là người bạn tốt của dân và người có trách nhiệm với đất nước???





Gánh Xiếc Nhân Dân



Gánh xiếc nhân dân hiệu Cáo Hồ

Một bầy khỉ đột cứ bi bô:
“Tiến lên xã nghĩa theo chân bác”
Lôi cả quê hương xuống đáy mồ.
Chủ gánh bôi vôi cái mặt lì

Ăn bám ngồi không chẳng ích chi
Tốn hao công ốc và xe pháo
Mà chẳng làm nên tích sự gì.
Gánh xiếc chuyên mà mắt thế nhân

Biến đen thành trắng, giả thành chân
Dốt đặc cán mai thành tiến sĩ
Thiến lợn thành vua trị nước dân.
Gánh xiếc học thầy Mác Lê nin

Hoá ma thành phật, quỉ thành thần
Phú cường sung túc thành nghèo đói
Du thủ côn đồ nên phú ông.
Gánh xiếc nuôi bầy thú chó săn

Làm trò thì dở, chỉ chuyên ăn
Phòng khi khán giã nào phản đối
Xua chó ra mà trấn áp dân.
Thạo nhất là nghề đi trên dây

Sang gù, Trọng lú, Dũng sâu rầy
Là ba kép hát kiêm bầu gánh
Mới ở bên Tàu thoắt đã qua Tây.
( thơ Phan Huy)


Lý Bích Thủy
29.11.2014 ( GMT 13.23)

SUY NGHĨ CỦA TUỔI TRẺ VỀ CHƯƠNG TRÌNH DÂN CHỦ HOÁ VN VỚI 6 BƯỚC
CỦA GIÁO SƯ STEPHEN B. YOUNG


NHẮC LẠI: MỘT TIẾN TRÌNH DÂN CHỦ HÓA VIỆT NAM
Stephen B. Young
Năm 2016, Đảng Cộng sản Hà nội sẽ tổ chức Đại hội lần thứ XII để sẽ đưa ra một đường lối mới cai trị Việt Nam. Nhưng Đảng ấy có toàn quyền cai trị nhân dân Việt nam nên đường lối của Đảng sẽ ấn định vận mệnh luôn cho toàn dân. Vận mệnh đó tốt hay xấu sẽ tùy theo khả năng, trí tuệ của các đảng viên lãnh đạo mới.
Vì Đảng Cộng sản cho tới nay vẫn chưa có kinh nghiệm sanh hoạt dân chủ và lắng nghe ý kiến của dân để thấu hiểu nguyện vọng của dân mà chỉ biết áp đặt dân theo một thứ chủ nghĩa đem từ ngoài vô hoặc theo những chỉ thị cá nhơn của những người có quyền hành mạnh trong Đảng nên chúng ta cần đưa ra nhiều ý kiến về quản trị đất nước khác hơn và tốt hơn cho họ.
Mới đây, tại quê nhà, rất may đã có 61 đảng viên đã làm việc này rồi. Tôi mong đợi sẽ có thêm nhiều đảng viên nữa và cả nhiều người dân ngoài Đảng sẽ lần lược đóng góp ý kiến mạnh dạng thay đổi và xây dựng như vậy nữa.
Ai mà muốn toàn dân được “tự do, dân chủ, hạnh phúc” thì phải nghĩ đến một chương trình “Dân chủ hóa Việt Nam”, một diển tiến ôn hòa và nghiêm chỉnh, theo ý trời và đất, phù hợp theo qui luật vũ trụ, tức hiện đại hóa xã hội, văn hóa, kinh tế, mang lại nhiều phúc lợi cho dân và đất nước.
Vì mục đích này, tôi xin phép gửi những ý kiến riêng của tôi sau đây cho ban lãnh đạo đảng Cộng sản ở Hà nội hiện nay.
Nhắc lại chút chuyện cũ
Năm 1992, lần đầu tiên tôi về Việt nam qua sự thu xếp và hướng dẫn của Cụ Nguyễn Mạnh Hà, nguyên Bộ trưởng Kinh tế của Chánh phủ Việt Nam đầu tiên Hồ Chí Minh năm 1945. Theo lời Cụ Hà, khi tới Hà nội, tôi sẽ gặp vài người lãnh đạo Việt Nam mà Cụ đã được sự đồng ý, như Đại tướng Võ Nguyên Giáp, Ông Đỗ Mười, …
Tôi phải qua Paris để đi Việt Nam. Cụ Hà lấy chiếu kháng cho tôi rất dễ dàng. Nhưng tới chiều, Sứ Quán Hà nội ở Paris điện thoại Cụ Hà yêu cầu hủy bỏ chiếu kháng của tôi. Cụ Hà không đồng ý và tôi cũng không đồng ý. Sáng hôm sau, chúng tôi lên đường đi Hà nội.
Tới Hà nội, tôi chỉ phải chờ vài phút để nhơn viên an ninh phi trường làm thêm một thủ tục nhỏ.
Cụ Hà và tôi rời phi trường, vào Hà nội.
Giấc mơ Ba-lan không thành
Theo ngày giờ hẹn, tôi sẽ gặp Tướng Giáp, Ông Đỗ Mười,… nhưng lúc tới tư dinh của họ thì tất cả đều đi vắng. Tôi đành tới thăm gia đình bên vợ tôi, những người không kịp di cư vào Nam sau 1954. Tôi đi dạo Hà nội rất thú vị vì lần đầu tiên tôi biết Hà nội. Trước giờ tôi chỉ biết qua sách vở.
Tôi đi Hà nội và được vài vị lãnh đạo ở Hà nội hứa gặp tôi vì lúc đó Hà nội muốn Huê kỳ bỏ cấm vận, họ còn mang nỗi lo sợ do biến cố Liên-xô sụp đổ ám ảnh.
Hai nước chưa có bang giao, mọi gặp gở chánh thức đều không được phép. Tôi không phải nhơn viên Chánh phủ Huê Kỳ nên không bị cấm kỵ. Nếu gặp gở có nội dung tích cực, tôi sẽ trình lên Chánh phủ Huê Kỳ. Tôi sẳn lòng đóng vai trò trung gian không chánh thức nhưng hữu hiệu. Và tôi, lúc đó, cảm thấy rất thiết tha mong làm được điều gì có ích lợi thật sự cho Việt Nam là đất nước mà lúc thanh niên tôi từng phục vụ và tôi vẫn hằng yêu quí.
Một vấn đề nữa giữa hai nước là chiến tranh Cam-bu-chia. Việt Nam ủng hộ phía Hun Sen, Trung Quốc ủng hộ phe Pol Pot. Tại Hoa Kỳ, tôi đã đưa ra một kế hoặch hóa giải và chấm dứt chiến tranh đó. Tôi đã đề nghị Liên Hiệp Quốc nên tổ chức một Chánh phủ Lâm thời cho hai bên Việt nam/Tàu lui ra và các phe phái Khmer thương lượng với nhau để hòa giải chuyện đất nước khờ-me mà họ đã làm chiến tranh với nhau.
Vì có hẹn gặp Thủ tướng Đỗ Mười, tôi được đưa vào văn phòng Thủ tướng nhưng để gặp ông Phó Ngoại trưởng. Ông xin lỗi tôi về sự thay đổi bất ngờ này vì Ông Đỗ Mười bị mệt nên không gặp tôi được. Ông Mười mới từ Hải Phòng trở về Hà nội và nhức đầu vì đi đường xá không tốt.
Trong lúc nói chuyện vui vẻ, tôi đưa ra kế hoặch chấm dứt chiến tranh Cao miên. Ông hỏi tôi kế hoặch đó của ai? Tôi trả lời: “Của tôi”. Đã được đệ trình với Cựu Tổng thống Nixon lúc ông đã về hưu nhưng ông đã trở thành bạn của tôi. Ông Nixon đã giới thiệu tôi cho Phó Ngoại Trưởng Mỹ Larry Eagleburger và ông ấy đồng ý ủng hộ đề nghị của tôi. Tôi giải thích thêm rằng Bộ Ngoại giao Bush đã lấy lại kế hoặch đó làm chánh sách của Hoa Kỳ hiện nay. Tôi nói tiếp các lý do thi hành kế hoặch đó sẽ có lợi cho Việt Nam đối với Bắc kinh. Ông ấy rất hài lòng và cảm ơn tôi cho biết sự thật về chánh sách đối ngoại của Mỹ. Vài tuần sau, Chánh phủ Việt Nam chấp thuận kế hoặch đó và tranh chấp Việt/Tàu tại Cao miên đi đến chấm dứt.
Thật tình tôi muốn gặp Ông Giáp và hy vọng ông sẽ có vai trò như Tướng Jaruzelski của Ba-lan vì có rất nhiều cụu quân nhơn, cả cấp Tướng, còn giữ cảm tình với ông do quá khứ cùng chiến đấu trong hai cuộc chiến ở Việt Nam. Nhưng sau này, tôi biết mình đã lầm do sự hiểu biết qua sách báo bị tuyên truyền sai lạc. Tướng Giáp chỉ có hia mảo chớ không có tầm vóc của một ông Tướng bình thường. Kém hơn cả nhiều Tướng của miền Nam trước kia.
Sau khi tôi ra về, Cụ Nguyễn Mạnh Hà còn ở lại thêm tuần lễ nữa. Cụ gặp lại đủ những người lẽ ra tôi đã gặp như dự tính. Mọi người đều ở nhà mà né tránh. Cụ Hà tỏ vẻ khó chịu vì sự sai hẹn. Những người này xin lỗi cụ với lời giải thích “anh em chưa thật sự thống nhứt ý kiến”.
Đề nghị 6 điểm
Năm sau, qua sự giàn xếp của Luật sư Dương văn Đàm, nguyên Đổng lý Văn phòng của Bộ trưởng Nguyễn Mạnh Hà, vài lãnh đạo đảng ở Hà nội lại muốn gặp tôi.
Lần này, quả thật chúng tôi, hai bên gặp nhau. Nhưng trong một tình huống khác hơn. Những người gặp tôi, tôi đều không biết họ là ai, chức vụ gì. Họ thay phiên nhau gặp tôi. Thái độ lịch sự theo xã giao. Họ muốn biết về vai trò thật của tôi, về đường lối của Huê Kỳ đối với họ. Đặt biệt là các vị lãnh đạo Mặt Trận Tổ quốc.
Tôi cho họ biết Huê Kỳ sẽ bỏ cấm vận, tái lập bang giao nếu hai bên thỏa thuận một số điều kiện trao đổi với nhau. Làm được việc này chắc chắn sẽ có lợi cho dân tộc Vìệt nam, cho đất nước Việt Nam.
Nhơn đây, tôi đưa cho những người nói chuyện với tôi bản đề nghị 6 điểm để dân chủ hóa Việt Nam do tôi soạn. Một người, có lẽ có địa vị quan trọng nhứt ở đây, nhận lấy, đọc qua. Sau vài phút suy nghĩ, ông ta trả lời với tôi là những ý kiến của tôi có giá trị.
Vài tháng sau, Ông Dương văn Đàm đi qua Hoa kỳ gặp tôi. Ông ở nhà tôi tại St Paul, Minnesota. Chúng tôi thảo luận một chương trình cho Việt Nam “tiến bộ và theo kịp tình hình thế giới”. Tôi tạm thời đưa ra trước một chương trình 6 điểm để dân chủ hóa Việt Nam. Sau đó, Ông Dương văn Đàm mời tôi đi qua Việt nam chuẩn bị một hội thảo để nhơn dịp đó Tướng Westmoreland đi Việt Nam và gặp Ông Giáp. Sự kiện này nói lên như một dấu hiệu tích cực rằng Việt nam sẽ từ từ thay đổi và đồng thời sẽ mở cửa Mặt Trận Tổ quốc cho những người Quốc gia có thể cùng sanh hoạt chánh trị chung trong chương trình dân chủ hóa đất nước.
Phía Ông Dương văn Đàm, thì muốn cựu Tổng Thống Mỹ Nixon qua Việt Nam. Tôi hỏi ý Ông Nixon. Ông trả lời “khi nào Việt Nam có dân chủ, tôi sẵn sàng đi”.
Tôi đi Việt Nam tháng 11 – 1993 để thảo luận thêm chi tiết nhưng việc không thành. Trong lúc tôi ở Hanoi, Ông Lê Đức Anh ở Bắc Kinh. Ông vâng lời các lãnh đạo Bắc kinh phải dẹp ngay chương trình ôn hòa nhằm mở đường cho Hà nội đi với Mỹ. Và còn chống quyết liệt mọi âm mưu hiểm độc làm “diễn biến hòa bình”.
Hậu quả là Việt nam bị yếu đi trong nhiều mặt.
Ngày nay, có nên nhắc lại 6 điểm ấy không?
Tình hình Việt nam ngày nay vô cùng khẩn trương hơn lúc nào hết. Xã hội phân hóa nghiêm trọng, các giá trị đạo đức thật sự không còn nữa, nhiều viên chức tôn giáo trở thành công cụ an ninh của chế độ, kinh tế suy trầm, chánh trị cường điệu với Tây phương, lệ thuộc Bắc kinh. Những người ái quốc lương thiện, nhứt là tuổi trẻ, bị bộ máy kìm kẹp khổng lồ của đảng cộng sản đàn áp thô bạo, dã man hơn thời thực dân, chỉ nhằm phục vụ quyền lợi Bắc kinh. Đảng do chính Hồ Chí Minh thành lập nay đã thật sự trở thành một công cụ của Hán Ngụy.
Trước tình hình đó, nhiều người yêu nước chơn chánh, cả trong đảng, lần lượt lên tiếng đòi hỏi nhà cầm quyền Hà nội phải thay đổi sớm để kịp tránh đất nước mất trọn vẹn vào tay Tàu.
Ngày 28/7/2014, 61 người, đứng đầu là Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, ký tên chung một bức thư gởi đảng cộng sản Hà nội kêu gọi đảng hảy từ bỏ đường lối sai lầm về xây dựng chủ nghĩa xã hộ.
Trong những người ký tên, có Ông Nguyễn Đắc Xuân, nhà nghiên cứu về Huế, hung thần ở Huế trong vụ Mậu Thân 68, nay lên án chế độ một thời ông hết lòng phục vụ “đảng Cộng Sản Việt Nam không thể tiếp tục nhân danh chủ nghĩa xã hội để nắm độc quyền nữa, vì làm như thế là bất chính”.
Mà “bất chính” không có nghĩa khác hơn, mà rõ hơn, đúng nghĩa hơn là “bất lương”. Con người bất lương là cá nhơn bị xã hội đề phòng, xa lánh, bị luật pháp dòm ngó. Còn cả cái đảng mà lại đảng lãnh đạo toàn xã hội, đại diện cho quyền lợi của dân tộc mà bất lương thì xã hội trở thành “đểu”, đất nước suy vong và khó tránh sẽ bị giải thể.
Tiếp theo, Thiếu Tướng Lê Duy Mật, nguyên Phó Tư lệnh, Tham mưu trưởng Quân khu II, Tư lệnh Mặt trận đánh Tàu năm 1979-1984, yêu cầu đảng cộng sản và Nhà nước Hà nội hãy tổng kết cuộc chiến biên giới 1979-1984 để rút kinh nghiệm cho mục tìêu phục vụ Tổ quốc và nhất là phải công khai hóa đầy đủ nội dung việc ký kết Thành Đô tháng 9/1990 theo đó Vìệt Nam thật sự lệ thuộc Tàu mà tới nay sự thỏa thuận này vẫn còn giữ kín với nhơn dân.
Việc tổng kết trận đánh Tàu bảo vệ Tổ quốc vô cùng cần thiết và sẽ rất hữu ích khi mà kẻ thù vẫn là một, đang cận kề chứ không xa xôi. Bên cạnh đó, cần có các chính sách đối với gia đình liệt sĩ và những người chống xâm lược năm 1979 – 1984. Đề nghị nhìều lần nhưng vẫn không được giải quyết. Không phải vì không có tiền mà vì đảng và chính phủ không dám làm trái ý Bắc kinh.
Dân chúng đều biết mọi tiêu cực trong xã hội hiện nay đều do Tàu đem tới làm cho xã hội băng hoại, kinh tế suy thoái. Đã thế, nhà cầm quyền Tàu lại còn sỉ nhục cả dân tộc Việt Nam mà đảng cộng sản Hà nội vẫn cúi mặt, không biết nhục: “Việt Nam là con hoang, loại vô liêm sỉ, phải cho thêm vài bài học”.
Thêm một thư tố cáo nữa được phổ biến lại trong vài hôm nay (ngày 6/8/2014). Lão thành cách mạng 91 tuổi, 67 tuổi đảng, Cụ Phạm Hiện (số nhà 5, hẻm 2/245/6, Đt: 04 38 583 750) Phố Khương Trung, tố cáo Phó Thủ tướng hiện nay Hoàng Trung Hải là người tàu chệt làm nội gián cho Bắc kinh.
Cụ nói rõ Ban Bảo vệ Chính trị Nội bộ Trung ương đã cho điều tra và xác nhận lý lịch của ông khai vào đảng là hoàn toàn ngụy tạo. Sự thật ông Hoàng Trung Hải, Phó Thủ tướng tại Hà nội hiện nay, là người Tàu, quê tại Long Khuê, Chương Thâu, Phúc Kiến, Trung Quốc.
Bố đẻ của ông Hoàng Trung Hải là người Trung Quốc tên là Sì Sói (tên Việt là Hoàng Tài), trong lý lịch Đảng viên năm 1952 còn lưu trữ ở Cục Cán bộ Bộ Quốc phòng đã khai dân tộc Trung Hoa, trong lý lịch khai lại tháng 4/1954, khai Hoa Kiều.
Một đảng viên vi phạm Điều lệ Đảng, không trung thực với Đảng, với tổ chức, dấu giếm, khai man lý lịch, vi phạm Điều 1 Quy định số 57-QĐ/TW ngày 03-9-2007 của Bộ Chính trị khóa X, thông thường phải bị đuổi khỏi đảng mà sao lại được cho giữ đến chức Phó Thủ tướng? Phải chăng Hoàng Trung Hải được giữ ở địa vị đó theo chỉ thị của Bắc kinh để thật sự cai trị Việt Nam?
Hoàng Trung Hải còn khoe: “Cụ Tổng Bí Thư Nông Đức Mạnh ủng hộ tôi và nói đã đưa vấn đề lịch sử chính trị bản thân và gia đình tôi (nội gián Tàu Chệt) vào két sắt khóa lại vĩnh viễn. Từ nay sẽ chẳng còn một ai “dám” hoặc “có thể” lật lại được vấn đề nữa…”.
Trước sự phẩn uất của những nhà cách mạng ái quốc thật sự, của đông đảo dân chúng khi biết sự thật đảng cộng sản bán nước cho Tàu, nhiều người đã không ngần ngại đòi hỏi đảng cộng sản phải từ bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa, thay đổi dân chủ để cứu nước, tôi thấy tôi phải nhắc lại đề nghị “Dân chủ hóa Vìệt Nam” của tôi đã một lần đưa ra năm 1993 để hiến dâng cho đất nước và dân tộc Việt Nam như một đóng góp nho nhỏ hiện nay. Với tôi, đề nghị này có được cho là có giá trị đem lại dân chủ cho Vìệt Nam hay không, có thực hiện được hay không, điều đó không quan trọng lắm. Điều quan trọng với tôi là tôi được dịp thật lòng đóng góp vào đại cuộc Việt Nam một lần nữa.
Chương trình 6 điểm
Tôi biết chắc chắn cho tới nay vẫn chưa có nhiều người cộng sản có thật lòng muốn thay đổi Việt Nam có dân chủ. Người cộng sản quen nghĩ nếu thay đổi chế độ, tức không còn độc tài để kiểm soát xã hội, sẽ bị dân chúng nỗi dậy trả thù, cướp đoạt lại tài sản mà họ có được nhờ làm cộng sản.
Họ không hiểu được trong một xã hội dân chủ pháp trị mọi người đều được luật pháp bảo vệ. Vì hiểu người cộng sản nên tôi đã đưa ra một chương trình thay đổi từng bước để giữ ổn định xã hội,bảo vệ đời sống mọi người.
Hơn nữa, họ không tin rằng nhân dân có thể tha thứ cho họ những việc làm bất nhân, bất nghĩa trước kia mà Đảng đã làm đối với Miền Bắc sau 54 và đối với dân cả nước Việt nam từ sau 75. Vì vậy, muốn dân chủ hóa chế độ ở Việt nam, ta phải cần có một chương trình nặng tính khoan hồng, nhân đạo, có đạo đức, có tâm hồn như Cụ Nguyễn Du nói: “Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài”.
Bước Một:
Mặt Trận Tổ Quốc, sau khi thỏa thuận với đảng cộng sản, điều này rât dễ vì Ban lãnh đạo Mặt Trận Tổ Quốc gồm đảng viên Trung ương đảng cộng sản, đứng ra tổ chức một Dân tộc Đại hội để tiến tới thực hiện Đại đoàn kết toàn dân. Khi chuẩn bị làm việc này, chánh phủ bắt đầu trả tự do cho tất cả tù chánh trị, tôn giáo, bất đồng chánh kiến, nhứt là những thanh niên, sinh viên, học sinh chống giặc tàu xâm lược, đồng thời mời những người, những nhóm, những Diễn đàn dân sự cùng tham dự Đại hội Dân tộc để cùng suy nghĩ chuẩn bị cho những bước kế tiếp.
Bước Hai:
Thực hiện Đại Đoàn kết Dân tộc, Mặt Trận Tổ quốc sẽ phục hồi vai trò của thành viên trong Mặt Trận để họ sanh hoạt đúng theo luật pháp, chu toàn nhiệm vụ đúng theo thiên chức của họ. Tự do sanh hoạt Tôn giáo, tự do báo chí, tự do nghiệp đoàn, tự do lập hội và hội họp. Trước giờ, các tổ chức xã hội này bị bắt buộc đứng trong Mặt Trận Tổ quốc để chịu sự kiểm soát của đảng cộng sản mà thôi.
Xã hội nhờ đó sẽ nảy nở. Đất nước sẽ trở lại với đời sống hoàn toàn bình thường và tự nhiên. Mặt trận Tổ quốc sẽ không cần thiết tồn tại nữa hoặc không cần giữ vai trò cũ khống chế xã hội nữa. Có thể tồn tại mà phải sanh hoạt bình thường như một tổ chức xã hội dân sự trong thể chế dân chủ tự do.
Bước Ba:
Luật pháp quốc gia quản lý xã hội. Mọi người, mọi tổ chức đều sanh hoạt trong luật định. Nhà nước thi hành luật pháp nhưng phải tuân thủ luật pháp. Không có một cá nhơn hay một tổ chức nào có thể đứng trên luật pháp.
Đảng cộng sản vẫn sanh hoạt như một chánh đảng, tôn trọng qui chế chánh đảng do Quốc hội ban hành. Có luật chánh đảng và luật hội họp, nhiều tổ chức quần chúng ra đời, hoạt động theo mục đích riêng của từng tổ chức nhưng phải chấp hành tuyệt đối luật pháp quốc gia. Các chánh đảng khác sẽ cạnh tranh với đảng cộng sản cùng tranh cử để nắm chánh quyền. Chánh quyền do dân chọn lựa như vậy mói đúng và thật sự là chánh quyền của toàn dân.
Sanh hoạt xã hội sẽ như trăm hoa đua nở. Người người tranh đua phát triển khả năng của mình để mưu cầu phúc lợi tối đa cho gia đình. Đất nước do đó sẽ phát triển tối đa, sớm vượt lên với hàng cường quốc. Dĩ nhiên những người cộng sản sẽ không thiếu cơ hội và điều kiện thi thố tài năng phục vụ đất nước hoặc kinh doanh làm giàu một cách chánh đáng.
Bước Bốn:
Thi hành quyền dân tộc tự quyết bắt đầu từ cơ sở. Chánh quyền xã ấp sẽ thành lập trước do dân tự do ứng cử và bầu lên. Các tổ chức đưa người ra tranh cử. Ủy ban tổ chức bầu cử sẽ theo dõi, quan sát diển tiến bầu cử cho đúng theo luật pháp. Nếu muốn, Mặt Trận Tổ quốc có thể vẫn giới thiệu ứng cử viên cho một hay hai kỳ bầu cử.
Xã hội khi tự tổ chức chọn người cai trị chính mình là xã hội trưởng thành và thật sự văn minh. Tới đây, công an, quân đội bắt đầu trở về đúng cương vị của mình vì mọi người đã ý thức được vai trò và nghĩa vụ công dân của mình. Ngân sách các ngành an ninh tiết giảm, nhơn viên nghỉ hưu nếu cao tuổi, ai còn tuổi lao động chuyển đổi nghành có sản xuất sau những lớp đào tạo nghiệp vụ chuyên môn. Vì từ nay, công việc theo dõi, khủng bố, đàn áp xã hội không còn cần thiết nữa.
Sĩ quan, lính, và nhơn viên an ninh/tình báo sẽ ra khỏi Đảng Cộng sản và không vào đảng nào cả.
Đồng thời, các công ty Quốc doanh sẽ được tư nhơn hóa lấy tiền về cho chánh phủ tái đầu tư để tăng cường phát triển đất nước.
Bước Năm:
Tổ chức bầu lại Quốc hội với sự tham gia hoàn toàn tự do dành cho mọi công dân hợp pháp. Những người cũ như đảng viên cộng sản, thành viên Mặt Trận Tổ quốc, quân nhơn, cảnh sát,… có thể tham dự nếu lý lịch tốt, không tội hình sự, để góp công phát triển đất nước.
Xã hội thật sự không còn bị đảng cộng sản khống chế nữa. Chánh quyền thật sự pháp trị. Quốc hội thật sự đại diện quốc dân. Chánh quyền sẽ tổ chức theo nguyên tắc dân chủ trên nền tảng tam quyền phân lập, ba cơ quan quan độc lập nhau (Theo cộng sản, ba cơ quan tổ chức theo phân nhiệm dưới sự lãnh đạo của đảng cộng sản).
Chánh quyền tổ chức dân chủ, các thẩm phán, luật sư, tất cả các ngành nghề,… không có thể giữ đảng tịch của mình và sẽ làm việc tuyệt đối tuân thủ luật pháp. Mọi thăng thưởng tùy khả năng.
Vấn đề an sinh xã hội sẽ được ưu tiên tổ chức nhằm giải quyết đời sống cho mọi người đã làm việc từ tuổi lao động. Cán bộ đảng viên cũ hưu trí đều có phụ cấp hưu trí và bảo hiểm sức khỏe.
Bước Sáu:
Quốc hội đã bầu lại mới, Hiến pháp phải được Quốc hội sửa đổi cho phù hợp với chế độ dân chủ dân bản, tức do dân và vì dân. Các nước Đông âu thuộc Liên-xô cũ đã thành công tốt đẹp trong việc tổ chức lại quốc gia dân chủ mà hoàn toàn giữ được ổn định, xã hội phát triển mạnh. Người cộng sản cũ sanh sống hài hòa với cả những nạn nhơn trước đây của họ. Không có trả thù, cướp đoạt tài sản phi pháp như dưới chế độ công sản độc tài trước đây.
Các phiên tòa án do “jury” quyết định mọi sự kiện tụng.
Xin thưa lại lần nữa. Nay nhắc lại những suy nghĩ này, tôi không dám tin «6 bước của tôi» sẽ được xem là một giải pháp dân chủ hóa Việt Nam và sẽ được mọi người đồng tình chấp nhận để có cơ hội thực thi. Người cộng sản đang cầm quyền hiện nay ở Việt Nam có tấm lòng thật sự muốn thay dân chủ hóa Việt Nam hay không là tùy họ. Họ có tự do cá nhơn suy nghĩ, cầu nguyện hạnh phúc cho dân tộc, làm việc phải trái, ác lành. Nếu họ khôn ngoan biết đánh giá đúng tình hình, tôi hy vọng họ sẽ nắm bắt được cơ hội trước mắt để phục hồi lại đất nước. Được như vậy, họ thật sự mới là những người làm lịch sử vẻ vang cho dân tộc. Tên tuổi của họ sẽ được đời sau ghi nhớ mãi mãi.
Thật lòng tôi chỉ ước mong những suy nghĩ của tôi sẽ được đông đảo bà con đọc qua và phê phán thật lòng. Mọi thảo luận luôn luôn sẽ đưa tới những điều hay, mới, ích lợi hơn.
MN, Hè 2014
Stephen B. Young
----------------------------------------------------------------------------------------------------------
Thưa các bạn VN,

Chúng tôi một số người trẻ đang song bước với quý vị trong vai trò tìm kiếm một l
ộ trình dân chủ thật sự bình ổn cho VN. Trên cơ sở đó, chúng tôi xin đưọc phép trình bày một số suy nghĩ của chúng tôi về chương trình dân chủ hoá VN với 6 bước mà Giáo sư Stephen B Young đã gợi ý cho đồng bào trong và ngoài nước được phổ biến trên các mạng xã hội trong mấy ngày gần đây.

Chúng tôi xin m
ạn phép được góp ý v 6 bước trong chương trình dân chủ hoá VN của GS Stephen B. Young. 

SƠ LƯỢC VỀ M
ỘT VÀI NÉT VỀ GS STEPHEN B. YOUNG:


Ành GS Stephen B.Yuong với người vợ Việt

Giáo sư Stephen B. Young là một người rất gắn bó  với vận mệnh đất nước VN. Ông từng làm việc trong Uỷ Ban Quan Hệ Ngoại Giao và là Cố Vấn cho Bộ Ngoại Giao HK thời chiến tranh VN. Ông từng cộng tác với GS Nguyễn Ngọc Huy ( Đảng Trưởng Đảng Tân Đại Việt), để dịch bộ luật Hồng Đúc ra Anh ngữ, ông có vợ VN. Ông từng làm Khoa Trưởng của Hamline University School of Law, Phó Khoa Trưởng của Harvard Law School. Hiện nay là Giám Đốc điều hành của Tổ Chức " Caux Round Table. 

NHẬN ĐỊNH TỪ ĐỀ NGHỊ 6 BƯỚC

1.Trích: „Mặt Trận Tổ Quốc, sau khi thỏa thuận với đảng cộng sản, điều này rất dễ vì Ban lãnh đạo Mặt Trận Tổ Quốc gồm đảng viên Trung ương đảng cộng sản, đứng ra tổ chức một Dân tộc Đại hội để tiến tới thực hiện Đại đoàn kết toàn dân.Ngưng trích.

MTTQ, như mọi người VN đều biết, là công cụ, một ngoại vi của ĐCSVN. Vậy thì làm sao làm tốt dược vai trò công bằng trong việc giới thiệu người ra ứng cử??? Mặt trận TQ đứng ra gìới thiệu người ứng cử sau khi thoả thuận với ĐCS, thì có gì khác nhau với việc ĐCS đứng ra giới thiệu? Xưa nay MTTQ cũng đã đãm đang việc nầy!! Nhân dân VN thường gọi đó là „ĐẢNG CỬ DÂN BẦU“, không lẽ ông S.B.Young không biết việc nầy?




2. Trích:“Thực hiện Đại Đoàn kết Dân tộc, Mặt Trận Tổ quốc sẽ phục hồi vai trò của thành viên trong Mặt Trận để họ sanh hoạt đúng theo luật pháp, chu toàn nhiệm vụ đúng theo thiên chức của họ. Tự do sanh hoạt Tôn giáo, tự do báo chí, tự do nghiệp đoàn, tự do lập hội và hội họp. Trước giờ, các tổ chức xã hội này bị bắt buộc đứng trong Mặt Trận Tổ quốc để chịu sự kiểm soát của đảng cộng sản mà thôi“ . Ngưng trích.

Thành viên MTTQ những cánh tay nối dài của ĐCS, họ từng là ngững đảng viên trung kiên của đảng, thì làm sao có thể vô tư và trong sáng trong việc chọn người ra ứng cử?? Nơi đây chúng tôi thấy ông kêu gọi thực hiện ĐĐK dân tộc với những người cộng sản và cựu cs, mà không thấy ông đề cập gì tới người Việt Hải Ngoại và các thành phần khác đang có mặt ờ trong nước?

3. Trích: „Đảng cộng sản vẫn sanh hoạt như một chánh đảng, tôn trọng qui chế chánh đảng do Quốc hội ban hành. Có luật chánh đảng và luật hội họp, nhiều tổ chức quần chúng ra đời, hoạt động theo mục đích riêng của từng tổ chức nhưng phải chấp hành tuyệt đối luật pháp quốc gia. Các chánh đảng khác sẽ cạnh tranh với đảng cộng sản cùng tranh cử để nắm chánh quyền. Chánh quyền do dân chọn lựa như vậy mói đúng và thật sự là chánh quyền của toàn dân” Ngưng trích.

Nếu như ĐCS vẩn còn sinh hoạt, thì những công cụ khác của đảngcs như: Công An, quân đội, các viên chức trong hàng ngàn cơ sở của tà quyền hiện nay.sẽ là những pháo đài ngầm để bảo vệ đảng. Vấn đề công bằng, gian lận và cổ động bất chính cho đảng csVN trong khi bầu cử, ai là người có khả năng ngăn chặn đưọc?? Thưa ông!. Vậy thi giải pháp nầy làm sao có cơ hội thực hiện tốt tiến trình bầu cử tại VN?? Xem ra nó rất sáo rổng về nội dung. Bước nầy của ông, người cộng sản đương nhiên là sẽ đồng thuận với ông 100%. Không biết ông có biết bối cảnh của một chính phủ liên hiệp với cộng sản năm 1946??




4. Tr
ích: "Thi hành quyền dân tộc tự quyết bắt đầu từ cơ sở. Chánh quyền xã ấp sẽ thành lập trước do dân tự do ứng cử và bầu lên. Các tổ chức đưa người ra tranh cử. Ủy ban tổ chức bầu cử sẽ theo dõi, quan sát diển tiến bầu cử cho đúng theo luật pháp. Nếu muốn, Mặt Trận Tổ quốc có thể vẫn giới thiệu ứng cử viên cho một hay hai kỳ bầu cử.
Đồng thời, các công ty Quốc doanh sẽ được tư nhơn hóa lấy tiền về cho chánh phủ tái đầu tư để tăng cường phát triển đất nước. Ngưng trích.

4.1 Theo như đề nghị của GS Young, thì quy
ền tự quyết của dân tộc VN phải được hiểu theo hướng nào?? và người Việt phải tự quyết như thế nào để tương đồng với lợi ích của người Mỹ? Nếu như làm đúng 6 bước do GS đã đề ra? thì người Việt đã tự quyết theo định hướng của người Mỹ
.
4.2 Uỷ Ban Bầu Cử trong khi thi h
ành nhiệm vụ, làm sao thoát khỏi ảnh hưởng của đảng đang nắm quyền lực trong tay? Với lý do gì, GS chấp nhận Đảng CS vẩn tiếp tục nắm quyền lực trong lúc tiến hành vận động tranh cử và bầu cử? Theo GS thì Đảng CSVN là một tập hợp đáng tin cậy cho việc thực hiện dân chủ hoá đất nước?

4.3 Xin hỏi GS, ai có khả năng mua các công ty quốc doanh?? Xin trả lời giùm GS, chỉ có đảng viên cs còn gọi là giai cấp tư bản đỏ mới có đ khã năng để mua, vậy thì chuyện gì sẽ xãy ra sau đó ?? Quốc doanh được trao lại cho tư bản đỏ? Một hình thức bình mới rượu củ, vẩn cay, vẩn độc như trước. Đây chính là những cơ sở sẽ tạo quyền lực ngầm cho đảng csVN khi mất thế cầm quyền trong một xã hội dân chủ tự do. Mầm móng độc hại vẩn chưa được gột rửa sạch sẽ trên quê hương mới gọi tạm là hậu cs. 

Dân chủ hoá VN không đơn thuần là ch
ỉ việc mở rộng cửa Quốc Hội, để nhận sự có mặt các chính đảng khác, dù đó chỉ là một vài người?? Chúng tôi cho rằng đây là một lộ trình dân chủ bất bình ổn cho VN. Muốn bình ổn thì phải mang ý nghĩa tạo mầm sống và phải tăng trưởng mầm sống của đối lập, phải có biện pháp ngăn chận bị hũy diệt như Chính Phủ Liên Hiệp năm 1946, là một thí dụ điển hình. Ngày 2.3.1946, sau khi hình thành Chính Phủ Liên Hiệp Kháng Chiến xong trên hình thc, chỉ trong vòng 3 tháng sau đó, đảng viên các chính đảng đối lập với họ Hồ và ĐCSVN đều lần lượt bị sát hại,  lãnh tụ các chính đảng đối lập phải tìm đường trốn chạy sang Tàu để bảo toàn cơ sở và đảng viên của mình. Không biết GS Stephen B. Young có còn nh tới việc nầy không? 

Muốn các thành phần và các tổ chức đối lập bắt 
được rể và lớn lên trong môi trường khô cằn đầy sỏi đá là vấn đề cần phải có nhiều suy nghĩ, để đối lập trường tồn và phát triển với thời gian. 

Người Việt chúng tôi t
ừ khi bắt đầu trồng một cây lúa lúc còn là mạ non, thì phải làm những công việc như: dẩn thuỷ nhập điền, loại cỏ dại mọc chen lẩn và tranh ăn với mạ non, kế đến là là phải bón phân cho cây mau lớn, hàng ngày còn phải canh chứng sự phá hoại mùa màng của các loài sâu bọ....rồi còn phải trông trời, trông đất, trông mưa....để có thể thu hoạch một mùa lúa thật tốt. Với bao nhiêu công việc chăm sóc mạ là việc làm cần thiết cho sự lớn mạnh củacây lúa từ lúc mới cấy trên một cánh đồng đầy sâu bọ và mầm phá hoại của cỏ dại. Để mạ sống tốt và có cơ hội phát triển, người nông dân chính là những chuyên viên phải thông hiểu về cỏ dại, côn trùng và thời tiết. 

Người nông dân, ở đây được ví như những nhà tranh đấu dân chủ. Họ phải bõ ra nhiều khó nhọc có thu hoạch thật tốt. Không phải chỉ làm công việc như rãi mạ, rồi bõ mặc cho chúng sống chết ra sao thì tuỳ? chỉ cần tới ngày rồi đến thu hoạch như các loài lúa hoang. Kết quả thu hoạch vụ luá, chắc chắn sẽ nhiều rủi ro!!

Ch
úng tôi mong rằng GS đừng nên xem Đảng CSVN như là một đảng có tư duy vì dân tộc vì tổ quốc như đảng Dân Chủ hay Cộng Hoà trên đất nước của GS.



TÓM LẠI:

Chúng tôi rất hoan nghênh và cám ơn thiện chí của GS Stepen B Young về tiến trình Dân Chủ Hoá VN mà ông đã trăn trỡ và khổ tâm suy nghĩ giùm cho 
đất nước Việt Nam chúng tôi. Quan niệm chúng tôi không vì tự ái dân tộc, không vì những tự tôn nhỏ nhặt trước quyền lợi đất nước.

Chúng tôi những người trẽ với sự hiểu biết chính trị c
òn giới hạn, có thể chưa sâu sắc như GS, Nhưng chúng tôi,  trên tinh thần tự quyết của những người đang dấn thân cho việc quang phục quê hương, được phép từ chối một số điễm của ông đã đưa ra. Lý do: 
Nếu chúng tôi chấp nhận 6 bước chuyễn hoá dân chủ của GS, thì chuyện đất nước chúng tôi sẽ một lần nửa được có dân chủ từ lối suy ngh của người HK. 

Trí tuệ VN của chúng tôi nằm nơi đâu? khi chúng tôi muốn dân chủ hoá đất nước chúng tôi?? 

Nếu chúng tôi vô cãm với đất nước, tiếp tục đứng bên lề các khó khăn của đất nước,để người Mỹ phải làm thay lộ trình dân chủ hoá đất nước,  thì thế giới sẽ hiểu thế nào cho hai chử TỰ QUYẾT của dân tộc VN?? Hay họ cười vì các cơn lười trí tuệ của Việt tộc trước các vấn nạn trọng đại của đất nước mình? Điều đó có thể làm thế giới có cái nhìn lệch lạc về tinh thần tự quyết của chúng tôi, đó là vấn đề mà chúng tôi cần phải nhắc nhở với dân tộc chúng tôi. Chúng tôi luôn cám ơn và trân trọng các sự giúp đở của các nước thế giới tự do về hành trình tìm dân chủ tự do cho đất nước chúng tôi. Tuy nhiên: 

"Kinh cung chi điểu" là điều răn cho mọi thế hệ hậu duệ VNCH và cho nhân dân miền VN ngày hôm nay. Thật sự mà nói với GS Stephen B Young, hiện giờ dù chỉ một cơn gíó làm lay động lá cây, thì chúng tôi những con chim đã một lần bị trúng tên sẽ rất sợ hải.

Trước 1975, thái độ và hành động của người HK trong các chính sách với VNCH, đã là một bài học quá đắt giá mà người dân miền nam VN chưa bao giờ quên vỉ phải trã bằng xương và máu  Một cái giá mà nhân dân nước VNCH đã phải trả cho hai chử Tự Do dưới tấm bảng chỉ đường của người HK, t đó rước lấy một thãm hoạ là mất miền nam VN và hơn một triệu sinh mạng của thanh niên và đồng bào miền nam hy sinh. Đến khi cuộc chiến chấm dứt vào ngày 30.4.1975, hệ lụy vẫn tiếp tục theo đuổi số phận những Quân, Cán, Chính của VNCH và gia đình,  khi người cộng sản đặt ách thống trị lên nước VNCH? GS từng  là một cựu nhân viên ngoại giao hoạt động ở miền nam VN trước 1975, chắc GS hiểu rõ điều nầy nhiều hơn hàng hậu bối chúng tôi. 

 Suy nghỉ 6 bước đề nghị của GS, người trẽ chúng tôi nhận thấy: “ rất tương quan với chính sách đối ngoại và quyền lợi của HK trong thời điễm hiện nay.

Chúng tôi có c
m tưởng GS đang đóng vai trò là một thuyết khách trong việc chuẩn bị cho đảng csVN  lột xác, trước thềm đại hội đảng XII vào năm 2016, và bắt đầu đặt nền móng cho những mục tiêu chiến lược trong chính sách đối ngoại của HK về Đông Nam Á?

Lời thệt và thiển cận của người trẻ chúng tôi có thể làm GS phiền lòng, nhưng chúng tôi không ngại và buộc chúng tôi phải lên tiếng cho quyền lợi của dân tộc chúng tôi, sự đóng góp ý kiến của chúng tôi nhằm mục đích giúp ông hiểu thêm về những thao thức của giới trẻ VN ngày hôm nay, những cái nhìn của giới trẻ về vai trò của người Mỹ có mặt trong tiến trình Dân Chủ Hoá đất nước chúng tôi.

Theo ti
ên đoán của chúng tôi, chắc chắn sẽ có rất ít các tổ chức chính trị chân chính của người Việt trong hay ngoài nước sẽ đồng thuận với GS Stephen B Young về 6 bước trong chương trình dân chủ hoá VN của GS đã đề nghị.

Ng
ười trẻ chúng tôi rất tri ân cãm tạ thiện chí của GS, 
Kính chào GS Tephen B. Young trong tinh thần tự quyết của những người đấu tranh giành dân chủ tự do cho VN.

CÁC BÀI VIẾT CỦA GS STEPHEN B. YOUNG ( dùng đ tham khảo)

1.Vai trò của bố của GS Stephen B Young và ông qua lời tự thuật của ông: 
http://bon-phuong.blogspot.de/2014/01/kenneth-todd-young-ngo-inh-diem-stephen.html

2. Bài viết của GS Stephen B. Young: " Ai thống trị VN:

 http://www.danluan.org/tin-tuc/20140709/gs-stephen-b-young-ai-thong-tri-viet-nam-ngay-nay.

3.Giáo sư Stephen Young: ‘Chính quyền Việt Nam giống quân phiệt’:
http://namvietnetwork.wordpress.com/.../giao-s%C6%B0.../#



Cộng Hoà Liên Bang Đức, ngày 13.11.20.14  ( GMT 1:10´)
L
ê Kim Anh