VIỆC HOA KỲ TRANG BỊ HỎA TIỄN HẠT NHÂN TẦM TRUNG CHO ĐỨC - SẼ LÀ MỤC TIÊU CỦA PUTIN KHI CÓ CHIẾN TRANH
Hỏa tiễn của Hoa Kỳ sắp tới Đức để lắp đặt cho việc phòng thủ Âu Châu, việc làm này đã khiến Âu Châu lo lắng đến việc sẽ làm leo thang căng thẳng với Nga cũng như việc chạy đua võ trang trong khu vực..
Chính phủ Đức và Hoa Kỳ đã đồng thuận lắp đặt các hệ thống vũ khí lớn của Hoa Kỳ tại Đức từ năm 2026 trở đi, mà không cần tranh luận trước tại công chúng hoặc quốc hội. Quyết định này được công bố tại hội nghị thượng đỉnh NATO và đã vấp phải nhiều chỉ trích vì nó đi ngược lại chính sách an ninh trước đây của Đức. Việc đồn trú này có thể buộc Đức phải đóng một vai trò đặc biệt và làm dấy lên khả năng các hệ thống vũ khí phòng thủ và tấn công, bao gồm cả Tomahawk, và có thể được trang bị vũ khí hạt nhân. Quyết định này được đưa ra như một hành động hành pháp mà không cần sự chấp thuận của quốc hội và dựa trên các thỏa thuận quốc tế hiện hành.
Do đó, đây là một "tuyên bố chung" về quyết định đơn phương của Hoa Kỳ chứ không phải - như thường thấy - là một "thỏa thuận", tức là một thỏa thuận song phương hoặc một sắp xếp song phương.
Theo biên bản cuộc họp báo bên lề hội nghị thượng đỉnh NATO, Thủ tướng Olaf Scholz (SPD) cũng đã nói đúng: Quyết định gần đây của Hoa Kỳ là "một quyết định rất có trách nhiệm và rất phù hợp của Hoa Kỳ", điều này cũng là vòng dai an ninh cho Âu Châu trước chủ nghĩa bàng trướng của Nga.
Một câu hỏi quan trọng là: Liệu chạy đua vũ trang có lặp lại không?
Phản ứng của Putin trước quyết định điều quân rất nhanh chóng: Nga sẽ phản ứng "như sự phản chiếu" nếu các kế hoạch được thực hiện, Putin tuyên bố ngay sau đó trong bài phát biểu tại St. Petersburg.
Và học thuyết hạt nhân mới nhất của Putin hoàn toàn phù hợp với sự leo thang này, nêu rằng một cuộc xâm lược chống lại Nga của một quốc gia không có vũ khí hạt nhân, nhưng có sự tham gia hoặc hỗ trợ của một quốc gia có vũ khí hạt nhân, được coi là một cuộc tấn công chung vào Liên bang Nga và rằng Nga có thể cũng như để đáp trả một cuộc tấn công bằng vũ khí thông thường gây ra "mối đe dọa nghiêm trọng" đối với chủ quyền của Nga.
Liệu có một cuộc chạy đua vũ trang hạt nhân sắp diễn ra không?
Và khi hiệp ước New START - trong đó Nga và Hoa Kỳ cam kết cắt giảm vũ khí chiến lược - hết hạn mà không có thỏa thuận thay thế vào đầu năm 2026, chúng ta sẽ không còn bất kỳ thỏa thuận ràng buộc pháp lý nào có thể ngăn chặn cuộc chạy đua vũ trang hạt nhân.
Một trong những nguyên tắc cơ bản của chính sách hòa hoãn của Brandt là ít nhất phải tính đến quan điểm của đối thủ. Theo quan điểm của Moskau, việc trang bị hỏa tiễn cũng giống như trường hợp của Cuba.
Theo quan điểm của Nga, những vũ khí tầm xa như vậy là vũ khí chiến lược vì về nguyên tắc chúng có khả năng phá hủy các thành phần của lực lượng hạt nhân Nga với thời gian cảnh báo rất ngắn. Hơn nữa, đầu đạn thông thường hiện nay cũng có thể được sử dụng để tiêu diệt các mục tiêu chiến lược vì chúng có sức công phá, độ chính xác và tầm bắn cần thiết. Vào những năm 1970, hỏa tiễn tầm xa có độ lệch mục tiêu lên tới mười km. Ngày nay, độ cao là từ năm đến mười mét. (Wolfgang Richter, Die Zeit, ngày 10 tháng 10 năm 2024, trang 11)
Tầm quan trọng chiến lược như vậy đối với phía Nga không tồn tại, ít nhất là đối với Hoa Kỳ, vì chúng nằm ngoài tầm bắn của vũ khí tầm trung của Nga.Vậy thì liệu Đức có lợi ích khi ngăn chặn cuộc chạy đua vũ trang hỏa tiễn ăn miếng trả miếng bất chấp sự xâm lược đang diễn ra của Nga đối với Ukraine không?
Người ta liên tục lập luận rằng Nga từ lâu đã có ưu thế về hỏa tiễn tầm trung.
Tuy nhiên, cáo buộc của Tây Phương là Nga đã vi phạm Hiệp ước INF, nhưng luôn bị Moskau phủ nhận. Nếu có sự khác biệt trong nhận thức và diễn giải các vấn đề được quy định trong hợp đồng, các bên ký kết thường cố gắng giải quyết tranh chấp thông qua đàm phán. Đây cũng là những gì có trong hợp đồng yêu cầu.
Sau khi Hiệp ước INF chấm dứt, Nga đã đưa ra lời đề nghị hoãn lại và - để đảm bảo tính minh bạch cần thiết - Moskau đã đề nghị một quy trình minh xác chung đối với hỏa tiễn Iskander ở Kaliningrad, chẳng hạn, và ngược lại đối với các hỏa tiễn được cho là nhắm tới chống lại Iran. Hệ thống phòng thủ hỏa tiễn của Hoa Kỳ ở Ba Lan và Romania.
Thật không may, Hoa Kỳ chỉ muốn đàm phán điều này ngay trước khi Putin tấn công Ukraine. Nhân tiện, người Mỹ đã chính thức chấm dứt các thỏa thuận giải trừ vũ khí quan trọng mà họ đã ký kết trước đó với người Nga. Bao gồm Hiệp ước ABM, Hiệp ước Bầu trời mở và Hiệp ước INF.
Động cơ chính khiến Donald Trump chấm dứt Hiệp ước INF vào năm 2019 đã được cố vấn an ninh lúc bấy giờ của ông là John Bolton thừa nhận công khai: Không phải vì Nga. Thay vào đó, Hoa Kỳ đang cố gắng theo kịp tiềm năng hỏa tiễn tầm trung của Trung Quốc xung quanh eo biển Đài Loan. (Ví dụ, Rüdiger Lüdeking và những người khác, đại diện của Cộng hòa Liên bang Đức tại văn phòng Liên hợp quốc ở Vienna trong tờ Süddeutsche Zeitung ngày 24.08.2024)
Có khoảng cách về khả năng không?
Lập luận về khoảng cách năng lực thậm chí có thể đúng nếu chỉ tập trung vào hỏa tiễn tầm trung trên bộ.Tuy nhiên, những người chỉ trích hệ thống hỏa tiễn "địa không" mới sắp được Hoa Kỳ trang bị NATO có đủ khả năng răn đe.
Không chỉ vậy, 32 đối tác của NATO hiện đang chi số tiền cho lực lượng vũ trang của họ gấp khoảng mười lần so với Nga (cụ thể là 1,19 nghìn tỷ đô la Mỹ so với 127 tỷ đô la Mỹ).
Kho vũ khí trên không và trên biển rộng lớn với tầm bắn chiến thuật và chiến lược lên tới 2.000 km đảm bảo ưu thế to lớn của Tây Phương so với Nga. Và tại sao những vũ khí tầm xa này chỉ được lắp đặt ở Đức ? chứ không phải ở các quốc gia như Ba Lan, Phần Lan hay các quốc gia vùng Baltic, những nơi gần Nga hơn nhiều?
Và cuối cùng, nếu Putin vẫn chưa thể đánh bại Ukraine bằng hỏa tiễn tối tân của mình, thì làm sao người ta có thể nghĩ rằng Nga có thể tấn công liên minh quân sự mạnh nhất thế giới? là Nato
Chủ tịch hiệp hội "Atlantic Bridge" thân thiện với Hoa Kỳ và cựu chủ tịch SPD Sigmar Gabriel đã hỏi một cách chính xác trong một cuộc phỏng vấn:
Hiệu quả răn đe mong muốn sẽ như thế nào nếu mọi người đều biết rằng nếu nó được lắp đặt, như vậy đất nước của họ có thể sẽ phải chịu sự hủy diệt hoàn toàn? Đó là lý do tại sao Hoa Kỳ luôn khẳng định rõ ràng rằng họ sẽ chỉ xử dụng tiềm lực vũ khí hạt nhân chiến lược của mình chống lại Nga nếu chính nước này bị đe dọa bởi những vũ khí hạt nhân như vậy. Vì vậy, sẽ không có chuyện Âu Châu bị ảnh hưởng. Điều này xác định rõ ràng một chiến trường hạt nhân tiềm tàng: nó nằm ở Âu Châu.
Sigmar Gabriel
Kể cả nếu coi luận điểm răn đe (theo Bộ trưởng Quốc phòng SPD Boris Pistorius) là đúng thì việc trang bị hoả tiễn vẫn tạo ra trạng thái báo động liên tục - ở cả hai phía. Điều này có thể dẫn tới hiểu lầm vi báo động sai.
Hỏa tiễn Tomahawk của Hoa Kỳ chỉ có thể bị Radar phát giác rất muộn do chúng bay ở độ cao thấp so với mặt đất, trong khi gỏa tiễn siêu thanh dự kiến bay với tốc độ gấp nhiều lần tốc độ âm thanh. Thời gian cảnh báo càng ngắn thì nguy cơ xảy ra phản ứng phòng ngừa, bị thu ngắn thì sự nguy hiễm càng cao. (Wolfgang Richter, Badische Zeitung, ngày 17 tháng 10 năm 2024)
Mọi người có thực sự tin rằng những hỏa tiễn của Mỹ có thể loại bỏ hoàn toàn khả năng tấn công của Nga không? Liệu Moskau có sở hữu hỏa tiễn hạt nhân tầm xa vượt xa tầm bắn của hỏa tiễn mà Hoa Kỳ đang lên kế hoạch hay không?
Nhưng Logic tấn công trước nguy hiểm cũng chiếm ưu thế ở phía Tây phương: Trong một Video giải thích, cố vấn chính trị quan trọng nhất của Bộ Quốc phòng, Jasper Wiek, đã phát biểu:
Việc lắp đặt hỏa tiễn tầm trung của Hoa Kỳ nhằm mục đích phá hủy các bệ phóng hỏa tiễn sâu trong lãnh thổ Nga trước khi đích thân Putin bấm nút phát động cuộc chiến hạt nhân. Người đứng đầu bộ phận chính sách an ninh Euro-Atlantic thuộc Bộ Quốc phòng, Chuẩn tướng Maik Keller, cũng lập luận theo cách tương tự. Ông ấy nói theo nghĩa đen:
Bạn có thể tưởng tượng như thế này: nếu một cung thủ bắn vào bạn, bạn có thể cố gắng bắn trúng mũi tên và tôi có thể cố gắng hạ gục cung thủ trước khi anh ta đe dọa chúng ta, nghĩa là, phản ứng lại một cuộc tấn công một cách thích hợp trước khi chúng ta bị bắn, Nói một cách thẳng thắn.
Theo Jochen Luhmann, khi làm như vậy, hai sĩ quan quân đội này đang ủng hộ một cuộc tấn công bất ngờ nhằm giải trừ vũ khí của phương Tây vào Nga.
Bạn có thực sự tin rằng những tuyên bố như vậy sẽ không bị Nga chú ý không?
Ngoài tất cả những điều này, điều quan trọng là phải đề cập đến một điều cấm kỵ trong các cuộc thảo luận công khai: đó là có sự khác biệt giữa lợi ích quốc gia của Hoa Kỳ và Đức.
Rõ ràng là lợi ích quốc gia hàng đầu của Hoa Kỳ là bảo đảm lãnh thổ của mình được bảo vệ càng nguyên vẹn càng tốt trong trường hợp xảy ra chiến tranh, Sigmar Gabriel đã nói:
Tuy nhiên, vấn đề với tất cả các chiến lược hạt nhân ở Âu Châu là nếu những vũ khí như vậy được xử dụng, Trung Âu và do đó là Đức sẽ luôn là chiến trường diễn ra những đòn tấn công như vậy.
Câu hỏi chính là: Việc trang bị hỏa tiễn Hoa Kỳ, có phục vụ mục đích bảo vệ nước Đức hay không ? - như phía Hoa Kỳ nói - "quyền tự do hành động" quân sự của quân đội Hoa Kỳ và đóng góp phần tạo nên một chiến trường tiềm năng cho việc phòng thủ tiền phương của Hoa Kỳ, mà trên thực tế là hỏa tiễn tầm trung của Nga không thể chạm tới được?
Văn bản này dựa trên bài giảng của tác giả dành cho các thành viên cơ sở của SPD tại Cologne. Nó cũng dựa trên các văn bản và lập luận của Wolfgang Richter, Joachim Krause, Michael Staak, Hans-Peter Bartels/Rainer Glatz trong WIFIS aktuell, Cuộc tranh luận về hỏa tiễn tầm trung của Hoa Kỳ tại Đức, do Johannes Varwick biên tập, Nhà xuất bản Barbara Budrich 2025. Ngoài ra có sẵn dưới dạng Sách điện tử có thể tải xuống, eISBN 978-3-8474-3265-4
Wolfgang Lieb theo học luật và chính trị tại Đại học Tự do Berlin và tại các trường đại học Bonn và Cologne. Sau khi vượt qua kỳ thi cấp nhà nước và lấy bằng tiến sĩ luật truyền thông, ông làm trợ lý nghiên cứu tại Gesamthochschule Essen mới thành lập và sau đó là tại Đại học Bielefeld. Sau đó, ông làm việc tại phòng kế hoạch của Văn phòng Thủ tướng Liên bang ở Bonn dưới quyền Thủ tướng Helmut Schmidt. Dưới thời thủ tướng Helmut Kohl, ông chuyển đến làm đại diện tiểu bang Nordrhein-Westfalen. Dưới thời Johannes Rau, ông giữ chức vụ người phát ngôn chính phủ trong chín năm và sau đó giữ chức vụ Thứ trưởng Bộ Khoa học NRW.
Sau khi rời khỏi công vụ, ông trở thành một Blogger chính trị .
Vũ Thái An, người lính VNCH, ngày 12 Januar 2025
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét