Powered By Blogger
Ý THỨC VỀ CHỦ QUYỀN ĐẤT NƯỚC
Đất nước có trường tồn được trong cộng đồng thế giới hay không?, là còn tuỳ thuộc vào ý thức bảo vệ chủ quyền đất nước của người dân và những người lãnh đạo đất nước - dân tộc nào ý thức bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ kém thì  trước sau gì cũng bị mất nước vào tay ngoại bang.

Trong suốt chiều dài lịch sử, sông núi nước nam và Việt tộc từng bị dày xéo nhiều lần bởi gót giày ngọn giáo của bắc phưong, dân ta sống rất khổ sở nào phải lên rừng tìm ngà voi, xuống biển tìm trai ngọc.... cho bọn man rợ thái thú Tàu cai trị nước ta. Nhưng tinh thần quật khởi lúc nào cũng canh cánh bên lòng,  khi có cơ hội là Việt tộc vùng lên đòi độc lập, tiêu diệt quân xâm lược....tinh thần chống ngoại xâm của tổ tiên ta rất cao, đó chính là ý thức bảo vệ chủ quyền đất nước luôn tiềm tàng trong tiềm thức của Việt tộc được khởi đi từ ngày nhà nước Văn Lang được thành lập cách đây 4808 năm. Tinh thần quật cường quyết bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ của tổ tiên VN có thể tìm thấy trong từng khúc quanh của lịch sử. 13 lần VN bị bắc phương xâm phạm đều bị đánh bật ra khỏi lãnh thổ.

Lần đầu vào năm 1218 trước Công nguyên, đức Phù Đổng, tức Thánh Gióng trong huyền sử Việt đã đánh bại giặc Ân thời vua Hùng Huy Vương (Hùng Vương thứ VI). Đây là lần chiến thắng đầu tiên của quân dân nước Văn Lang trước sự xâm lược của người Hoa ( Trung Hoa). Người Hoa lúc nào cũng ôm mộng xâm lăng các nước bé trong khu vực và VN chúng ta chính là nạn nhân thường xuyên trong việc cướp đất của người Hoa - mà trong bài viết này gọi là Bắc Phương hay "rợ phương Bắc". Đó là sắc tộc Hán sống ở phía bắc của nước Văn lang.


Năm 214 trước công nguyên (TCN),  Thục Phán An Dương Vương, đã điều binh đánh bại được đạo quân hùng mạnh của Tần Thuỷ Hoàng. Dưới thời An Dương Vương, người Việt tiếp tục đánh bại hoàn toàn quân xâm lược của Triệu Đà, cho đến khi An Dương Vương bị trúng kế của Trọng Thủy, phải nhảy xuống biển tự tử, đất nước ta bị đô hộ bởi giặc Tàu vào năm 179 TCN. Sau đó VN suy yếu nên chúng ta bị giặc Tàu đô hộ gần 1000 năm.

Từ đó vùng lãnh thổ độc lập của người Việt phải chịu tình trạng thuộc địa của các triều đại phương bắc Trung Hoa trong 10 gần thế kỷ (111 TCN- 905). Các triều đại của Trung Hoa từng kiểm soát lãnh thổ thuộc Việt Nam ngày nay là Tây Hán (111 TCN-9),Tần (9-23), Đông Hán (23-220). Tới đây sự đô hộ của  giặc Tàu bị gián đoạn bởi chiến thắng của Trương Nữ Vương vào năm 40-43 bởi cuộc khởi nghĩa Hai Bà Trưng; Đông Ngô (222-280), Nhà Tây Tấn (280-316), Đông Tấn (317-420), Lưu Tống (420-479), Nam Tề (479-502), Lương (502-557), Trần (557-589), Tùy (581-619), Đường (618-905).
Cuối cùng người Việt chúng ta giành lại được độc lập tự chủ, kết thúc thời kỳ Bắc thuộc từ năm 905 khi Khúc Thừa Dụ giành quyền tự chủ đầu tiên về cho VN sau gần 1000 năm bị đô hộ. Tuy nhiên giặc phương Bắc không ngừng liên tục xăm lăng nước ta. VN có độc lập thật sư kể từ năm 938 khi Ngô Quyền đánh tan giặc Nam Hán trên sông Bạch Đằng, mở ra một kỷ nguyên độc lập, tự chủ lâu dài cho Việt tộc. Sau thời Ngô Quyền, những danh tướng khác của VN đã đánh bại quân xâm lược phương bắc như Lý Thường Kiệt  năm 1076, Trần Hưng Đạo năm 1287, Vua Lê Lợi năm 1428 rồi đến Vua Quang Trung năm 1789. 
Để ca ngợi ý thức về việc bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ của cha ông chúng ta, thi sĩ Vũ Hoàng Chương (1916-1976) đã có những vần thơ nói đến sự quật cường và ý thức bảo vệ non sông gấm vóc của Việt tộc trong bài thơ "Trả ta sông núi ", người viết xin trích một đoạn như sau:

Ôi! Việt sử là tranh đấu sử
Trước đến sau cầm cự nào ngơi
Tinh thần Cách mạng sáng ngời
Bao người ngã, lại bao người đứng lên.
Ngày nay muốn Sông bền Núi vững
Phải làm sao cho xứng người xưa
Yêu nòi giống hiểu thời cơ
Bốn phương một ý phụng thờ giang sơn
Đừng lo yếu, hãy chung hờn
Cần câu đánh giặc từng hơn giáo dài.
Trả Núi Sông ta! Lời dĩ vãng
Thiên thu còn vọng đến tương lai
Trả ta Sông Núi, câu hùng tráng
Là súng là gươm giữ đất đai...
Trông lên cao ngất phương trời
Hồn thiêng Liệt sĩ bừng tươi sắc cờ.
(nguyên văn bài thơ của Vũ Hoàng Chương có thể đọc theo đường link : https://poem.tkaraoke.com/11858/Tra_Ta_Song_Nui.html)


Tổ quốc hay đất nước luôn gắn bó với con người, nó còn là một sợi dây liên hệ được trói buộc mật thiết với nhau. Tổ quốc cũng chính là nơi mà chúng ta đã chào đời, đó là một mảnh giang sơn gấm vóc được tổ tiên ta đã bằng mọi cách để bảo vệ bằng máu hơn 4808 năm qua kể từ khi nước Văn Lang có mặt trong khu vực Đông Nam Á.  

Văn Lang chính là nhà nước đầu tiên của VN - một xã hội được hình thành từ vùng lãnh thổ nơi sinh sống của người bản địa (người Việt cổ). Thế nên những ai đã từng sống trên mảnh đất Văn Lang tính từ cái mốc 2789 năm trước Công nguyên cho đến ngày hôm nay đã là 4808 năm, đều phải có trách nhiệm bảo vệ sự toàn vẹn vùng lãnh thổ sinh sống này không được lọt vào tay ngoại bang.


Từ ngàn năm trước chủ quyền đất nước đã được những người lãnh đạo và con cháu Lạc Hồng chung sức bảo vệ bằng xương máu, ý thức bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ của Việt tộc được xác lập bằng bản tuyên ngôn độc lập đầu tiên của VN do danh tướng Lý Thường Kiệt (1019–1105) đã tuyên cáo với phương bắc như sau:
NAM QUỐC SƠN HÀ

(Nguyên bản Hán Văn)

南國山河
南 國 山 河 南 帝 居
截 然 定 分 在 天 書
如 何 逆 虜 來 侵 犯
汝 等 行 看 取 敗 虛

Bản dịch thơ:
Sông núi nước Nam
Sông núi nước Nam, vua Nam ở,
Rành rành định phận tại sách trời
Cớ sao lũ giặc sang xâm phạm
Chúng bay sẽ bị đánh tơi bời

Sông núi nước nam, là một mảnh giang sơn gấm vóc, một vùng lãnh thổ gồm đất, biển đảo do Quốc Tổ Hùng Vương để lại, cũng là nơi bắt đầu một lịch sử 4808 năm của Việt tộc. Việt Nam chúng ta là một nước từ lâu đã tồn tại cùng các quốc gia phương Bắc, vốn có phong tục riêng, với nền văn hiến riêng, và là một quốc gia có chủ quyền. Các văn bản tỏ rỏ vùng địa lý của Việt tộc không những từ văn bản của Lý Thường Kiệt mà trong Bình Ngô đại cáo, chủ quyền của VN đã được danh tướng Nguyễn Trãi viết tương đối khá hoàn chỉnh về khái niệm quốc gia và dân tộc - Nguyễn Trãi đã từng đề cập đến bờ cõi (sơn hà) riêng, nhưng không tượng hình từ quy định của trời (Tiệt nhiên định phận tại thiên thư), mà Nguyễn Trãi nói đến truyền thống văn hiến, nghĩa là nói đến nền văn hóa của con người sống trên bờ cõi đó, tức nói đến sự hiện diện của một dân tộc với đầy đủ ý thức về chủ quyền đất nước và sự độc lập. Như vậy theo Nguyễn Trãi, tính độc lập và chủ quyền quốc gia của dân tộc là một chân lý tất nhiên. Kẻ  nào đến xâm lược là phản nhân nghĩa, nhất định thất bại...”.

“... Như nước Đại Việt ta từ trước
Vốn xưng nền văn hiến đã lâu
Núi sông bờ cõi đã chia
Phong tục Bắc Nam cũng khác
Từ Triệu, Đinh, Lý, Trần bao đời xây nền độc lập
Cùng Hán, Đường, Tống, Nguyên mỗi bên xưng đế một phương...”.
Chủ quyền quốc gia đời vua Lê Thánh Tông được ký thác bằng một thông điệp ngàn đời cho các thế hệ sau. Vua Lê coi việc bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ là một mệnh lệnh thiêng liêng: “Kẻ nào dám đem một thước đất của Thái Tổ làm mồi cho giặc sẽ bị tội tru di”. Ông cho khắc tuyên ngôn bất hủ của mình trên núi Bài Thơ (Hòn Gai, Quảng Ninh): “Thiên Nam vạn cổ sơn hà tại” (Muôn thuở Trời Nam núi sông còn mãi).
Ý thức chủ quyền quốc gia lãnh thổ của Việt tộc đã trở thành một nguyên tắc tối thượng: Nếu một người nào đó, bất kể họ là ai, để mất vào tay kẻ thù dù chỉ một tấc đất của cha ông thì đều bị khép tội phản quốc và phải chịu hình phạt cao nhất của đạo luật quốc gia thời đấy. Đám lãnh đạo Ba Đình nếu sống vào thời vua Lê Thánh Tông, chắc chắn sẽ bị ông đem ra chặt đầu.

Ngày nay sơn hà được phân định lằn ranh biên giới hải đảo, bầu trời của Tổ quốc rõ ràng bằng tọa độ, bản đồ, văn bản; ngoài ra nó còn một là cứ liệu lịch sử vô cùng quan trọng được sự lưu giữ trong tâm thức của người dân... qua sự giáo dục nguồn gốc của tộc Việt và vùng địa lý. Thế nên, nhiệm vụ bảo vệ chủ quyền quốc gia lãnh thổ là trọng trách hàng đầu của mỗi triều đại, mổi một chế độ hiện hữu đều phải cố gắng trong khả năng để không một tất đất bị lọt vào trong tay của ngoại bang vì đó là tài sản của Việt tộc tích luỹ qua nhiều triều đại. Đất nước không thuộc của riêng của bất cứ triều đại nào hay đảng phái nào, mà là sở hữu của toàn dân.

Việc bảo vệ chủ quyền lãnh thổ quốc gia, gìn giữ toàn vẹn mỗi tấc đất biên cương, mỗi dặm hải lý biển cả của Tổ quốc không chỉ là trọng trách cao cả của mọi vương triều, mọi thể chế chính trị, mà qua đó còn đánh giá được ý thức về quốc gia trong mổi con người Việt Nam. Điều đó đã được ký thác và chăm sóc bằng một nền giáo dục nhân bản, dân tộc và khai phóng, biết tôn trọng giá trị của lịch sử. Bất cứ ai trong mọi giai cấp cùng sinh hoạt trong một quốc gia đều phải liên đới có trách nhiệm chung về việc bảo vệ chủ quyền quốc gia, nếu để mất nước, mất đất thì đều bị lên án gay gắt. 

Chính vì thế mà người Việt trong và ngoài nước tuy màu cờ có khác nhau, nhưng ý thức trách nhiệm về chủ quyền đất nước và việc bảo vệ Sơn Hà đều giống nhau, tất cả đã đồng loạt đứng lên theo tiếng gọi của núi sông. Trước sự hoành hành của nhóm tàu Hải Dương 8 gần 4 tháng qua; mặc dù đám thái thú Ba Đình cúi mặt, im tiếng, không dám hé môi; nhưng người Việt có ý thức về chủ quyền đất nước luôn đứng lên phản đối quyết liệt bằng những hành động cụ thể như biểu tình, ra kháng thư, tuyên cáo để hiệu triệu tinh thần yêu nước của người dân VN, liên tục thúc dục bọn bưng bô trong thành phần lãnh đạo của tà quyền csVN tiến hành việc kiện TQ ra trước tòa án LHQ về chủ quyền biển đảo của VN trong tư cách là một thành viên của LHQ.

Tuy nhiên vì cái nhìn hẹp hòi ích kỷ cho quyền lợi của đảng csVN, đám con hoang Ba Đình đã cúi đầu im lặng trước búa rìu dư luận - Bọn này nhắm mắt, bưng tai mặc cho bọn hải tặc TQ tung hoành như chổ không người trong khu vực Bãi Tư Chính với 4 lần xâm nhập vùng biển thuộc đặc quyền kinh tế của VN hơn 3 tháng qua. Đảng cộng sản chỉ biết dạy đám con cháu bác hù biết cách cướp chính quyền, cướp của dân, cướp đất đai và tài sản của dân, chúng không hề đếm xỉa gì tới việc giáo dục đảng viên về ý thức bảo vệ chủ quyền lãnh thổ, nên từ nhiều thập niên gần đây bọn cướp từ phương bắc với chủ nghĩa bành trướng đã và đang gặm nhắm các vùng đất biển đảo của VN. Những đảng viên lãnh đạo đảng cs đã thông đồng với giặc Tàu, chúng bán nước và dâng từng phần của tổ quốc cho Bắc Kinh, bắt đầu từ Hồ chí Minh và tên Thủ Tướng Phạm văn Đồng với cái công hàm bán nước đã được chúng ký từ 1958 nhường vùng biển VN trong đó có Hoàng Sa và một phần của Trường Sa cho Bắc Kinh - đây chính là nguyên nhân đã làm cho bọn Bắc Kinh vẻ đường lưởi bò không chế vùng biển Đông một cách ngang ngược, bất chấp các các luật biển do quốc tế qui định. 
Nhìn lại VN ngày nay do người cộng sản cai trị, là một đất nước với nền kinh tế phát triển chủ yếu nhờ từ vốn vay nước ngoài lại bị phân hóa trong hàng ngũ chóp bu, tham nhũng,  lại phải đối mặt với quá nhiều hiểm hoạ từ ô nhiễm môi trường, tai nạn giao thông, tội phạm hình sự ngày càng gia tăng trầm trọng, sự xuống dốc về đạo đức, y tế, giáo dục, nạn lộng hành cậy quyền cậy thế quyền của các quan lại các cấp... , đảng đã không còn khả năng đẩy lùi; nên đã không kết hợp được sức mạnh tổng thể trong dân, hiền tài đất nước hoàn toàn không có; quân đội không được trang bị ý thức chống ngoại xâm như quân lực VNCH. Nên đã từng bước bị đàn anh TQ đè đầu đè cổ đạp lên đầu đám lãnh đạo Ba Đình, để rồi phải chấp nhận những điều kiện như nhượng từng phần đất đai, biển đảo của VN cho Tàu cộng, trong sướt mấy thập niên qua.
Lãnh đạo đất nước VN ngày hôm nay mãi lo ăn chơi, tham nhũng, tranh dành quyền lực, càng ngày càng nhu nhược, không còn dám đối diện với người dân; chủ quyền đất nước đang bị Trung Quốc gặm nhấm từng phần. Sự sinh hoạt của người dân Việt luôn bị đe doạ bởi hải tặc TQ, máu của ngư dân ngày ngày vẫn chảy trên các vùng biển, nhưng đám con cháu Lê Chiêu Thống trong Bắc Bộ phũ chỉ biết hợp xướng bản nhạc " Quan Ngại" và cương quyết bám bờ triệt tiêu tinh thần chống Tàu của người VN để giử đảng, thay vì điều quân ra biển đông để chống giặc cướp nước.
Đảng cộng sản là một đảng cầm quyền trái mùa từ tháng 9/1945, từng tự phong cho mình là đảng duy nhất cầm quyền với những đỉnh cao trí tuệ không có ý thức được về chủ quyền của một đất nước. Đó là điều được khẳn định qua quá trình cầm quyền của tà đảng này hơn 7 thập niên qua trên vòm trời VN. Người dân VN đã thấy có quá nhiều bằng chứng bán nước của một đảng Việt gian, nhưng chúng luôn luôn khéo che đậy trong lớp áo hát tuồng của những diển viên tài ba trên sân khấu chính trị. Người dân đã nhận thấy được, nơi các lãnh đạo Ba Đình là những "con điếm chính trị" rẻ mạt với ngôn từ bất nhất, dối trá, để hàng ngày diển tuồng "yêu nước" lường gạt người dân cả nước từ mấy thập niên qua. Giặc chiếm Bãi Tư Chính, chúng bám bờ, phát cờ cho ngư dân bám biển -  lộ rỏ bộ mặt của những thằng hèn phản quốc nhất trong lịch sử VN.
Một đất nước muốn bảo vệ được chủ quyền của mình, trước tiên là người dân phải ý thức được chủ quyền đất nước, tức mãnh đất mình đang sinh sống, xa hơn là phải có tính quật cường; một sức mạnh trong tự bản thân, từ kinh tế, quốc phòng và đặc biệt là sự đoàn kết, ý chí tự tôn tự cường dân tộc, có đường lối chính trị ngoại giao trong sáng và nhất quán phù hợp với xu thế chung của loài người và cộng đồng thế giới.

Cha ông ta dựng nước gìn giử tưng tiu từng thước đất thiêng liêng hơn 4000 năm qua, cần cù dùng xương máu mở rộng đường biên giới. Nhưng tiếc thay cho nước Việt, từ ngày có mặt họ Hồ và đảng csVN, sơn hà bị bọn người nầy đem cầm cố cho bắc phương, một kẻ thù truyền kiếp của Việt tộc từ thời lập quốc của Vua Hùng.

Vua Hùng Vương đã cố công giử nước...giờ đây bác, cháu Hồ chí Minh thay nhau bán nước!! Ý thức về chủ quyền quốc gia của họ Hồ và ĐCSVN là " Núi liền núi, sông liền sông" một biên giới chạy dài từ giáp Nga cho đến mủi Cà Mau. Trong suốt thời gian đảng cộng Hồ có mặt trên đất nước là những tháng ngày triều cống bằng đất đai của tổ tiên cho ngưòi đại ca lớn TQ, một nước anh em mà đảng cs cúi đầu thần phục và tôn thờ. Nếu vua Lê Thánh Tông sống lại thì chắc chắn sẽ tru di hết bọn bán nước của triều đại HCM.

Hởi những yêu nước trên toàn thế giới!!

Những ai mang trong ngưòi dòng máu con Lạc cháu Hồng xin hãy ý thức về việc bảo vệ chủ quyền của quốc gia VN và ghi nhớ  từng lời răn dạy của tiền nhân trong việc giử gìn mảnh đất sống cho Việt tộc.

Thưa đồng bào,

Tà quyền cộng sản, đã bắt tay với Tàu cộng để trao từng phần đất nước cho Bắc Kinh vào năm 2020 qua cuộc dàn xếp bí mật tại Hội Nghị Thành Đô, nên chúng  không còn tha thiết gì đến việc bảo vệ sơn hà, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, nên việc giử vững giang san gấm vóc do cha ông để lại là nhiệm vụ sống còn của toàn dân, những công dân đích thực của mảnh đất này. Đất nước VN sẽ bất hạnh khi những người công dân vẩn vô cãm, thờ ơ với vận mệnh của đất nước.


Muốn chống giặc bắc phương, trước hết phải dẹp sạch đám giặc nội thù csVN, cội nguồn của việc mở đường cho giặc vào nhà và mọi hệ lụy trãi dài hơn nửa thế kỷ qua trên đất nước VN. Mượn bài thơ của thi sĩ Vũ Phi Vân để thay lời kết cho bài viết về ý thức chủ quyền đất nước.

Trả ta sông núi nước Nam ta.
Ngàn năm đất Việt dân Nam giữ.
Không đòi , không lấy ai trao trả?
Không giành, không lấy há họ đưa?
Địa linh Nhân kiệt vẫn còn đây.
Hồn thiêng non nước giòng luân chuyển,
Trả ta Đất Mẹ Nước Nam ta !
Ai Người yêu nước cùng vùng lên !
(Vũ Phi Vân.)

Lý Bích Thủy 19.10.2019

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét