Nhớ lại Thương Thuyền VIỆT NAM THƯƠNG TÍN I
VNTT được hạ thủy vào năm 1956 do cơ xưởng Finantieri của Ý đóng có trọng tải trên 10,000 tấn lấy tên là Pietro Canale.
Năm 1962, hãng Nouvelle Compagnie Havraise Peninsulaire của Pháp mua lại, đổi tên là Ville de Diego Duarez 2
Năm 1965, thì tầu được bán lại cho Panama đổi tên là Sonia.
Năm 1968, hãng Việt Nam Hàng Hải Thương Thuyền của VNCH mua lại dùng làm tầu vận tải lấy tên là Việt Nam Thương Tín I, thường được gọi là VNTT.
Tầu VNTT dài 148m, rộng 19m vận tốc 14 hải lý/giờ. Trọng tải 10,965 tấn với 1 máy chánh 5,500 mã lực và 3 máy phát điện.
Thủy thủ đoàn từ 42 đến 45 người với 14 Sĩ Quan.
Vào năm 1975, Thuyền Trưởng VNTT là ông Võ Kiết Triệu, Thuyền Phó là Ông Dương Tấn Kim Sanh, Cơ Khí Trưởng là Ông Phùng Văn Gạt.
Có thể nói chiếc VNTT là thương thuyền viễn dương lớn nhất trong các loại tầu bè dân sự lẫn quân sự của miền Nam. Với trọng tải rất lớn, hải trình của VNTT là chuyên chở hàng hóa tới nhiều quốc gia trên thế giới. VNTT thường ghé Philippines chở đường cát sang Hoa Kỳ và vận chuyển đủ loại hàng hóa cùng sản phẩm nông nghiệp như gạo, bắp lúa mì vv…từ Hoa Kỳ về Việt Nam.
Ngày 30 tháng 4, 1975, VNTT khởi hành với hơn 650 người tỵ nạn từ bến Kho 5 bên Khánh Hội thuộc cảng Nhà Rồng qua Subic Bay, Philippine rồi qua đảo Guam, Hoa Kỳ.
Sau khi tách bến, tầu vừa qua khỏi cầu Tân Thuận thì bị Cộng Sản bắn B40 từ phía Thủ Thiêm làm thủng một lỗ dưới mặt nước làm cho nước ùa vào khoang giữa.
Khi tầu đến Nhà Bè thì bị bắn lần thứ hai cũng từ bên trái bằng B40 nhưng không tổn thương nhân mạng.
Vừa qua khỏi Nhà Bè thì bọn cộng phỉ vô lương tâm lại nhắm bắn vào chiếc tầu buôn dân sự chở đầy dân chúng một cách hèn hạ lần thứ ba bằng thượng liên.
Chúng nhắm bắn thẳng vào Đài Chỉ Huy nơi một số dân đang núp đạn phía dưới làm cho nhà văn Chu Tử và một em bé không may bị tử thương cùng 20 người khác bị thương. Sau đó VNTT gia tăng tốc độ tối đa qua khỏi sông Sài Gòn tới cửa Cần Giờ ngoài Vũng Tầu.
Mặc dầu bị hư hại, VNTT vẫn sừng sững hiên ngang tiến ra cửa biển vào trưa hôm ấy. Trên đường ra biển, VNTT gặp chiến hạm của Đệ Thất Hạm Đội Hoa Kỳ ngoài hải phận quốc tế. Một buổi lễ thủy táng đơn sơ cho hai nạn nhân đã bị bọn giặc cộng dã man sát hại diễn ra với sự hiện diện của đại diện thủy thủ đoàn và hành khách trên tầu.
Ba ngày sau VNTT tới được Subic Bay Philippines, những người bị thương được chuyển lên bịnh viện để điều trị. VNTT được sửa chữa và vá lại vỏ tầu. Sau đó, tầu được tiếp tế đầy đủ và tiếp tục lên đường tới Guam. Thế rồi VNTT đến Guam ngày 9 tháng 5, 1975 rồi cập bến Apra, Guam lúc 16.00 giờ một cách an toàn.
Tại trại tị nạn Asan, Orote Point, Guam, một số người tỵ nạn Cộng Sản nhẹ dạ, bị Việt Cộng rỉ tai và vì nghe tin chiêu dụ qua đài phát thanh của VC, đòi về lại Việt Nam. Họ lên tiếng muốn hồi hương với lý do gia đình cùng người thân còn ở VN và còn vì các nguyên nhân khác. Nhiều người đã biểu tình tuyệt thực yêu cầu nguyện vọng của họ được chính phủ Hoa Kỳ đáp ứng.
Vào tháng 9 năm 1975, một nhóm người Việt tị nạn đã tham gia vào một cuộc biểu tình chính trị được chuẩn bị và dàn dựng công phu trong trại tị nạn Asan của Mỹ tại Guam. Bốn người đàn ông xung phong cạo trọc đầu trước đám đông nhằm công khai bày tỏ sự phản kháng và nguyện vọng được hồi hương.
Mặc dù có rất nhiều lời khuyên can ngăn không nên trở về vì sẽ gặp nhiều rủi ro với chính phủ mới do đảng Cộng Sản Việt Nam nắm quyền, nhưng cuối cùng, khoảng 1600 người, trong đó có hơn 100 người đã định cư ở vùng Bắc Mỹ đến Guam tháp tùng lên VNTT để hồi hương.
Cuối cùng, chính phủ Hoa Kỳ chọn chiếc VNTT để Hải Quân Công Xưởng trên đảo Guam đảm nhiệm phần bảo trì, sửa chữa và tân trang lại.
Trung Tá Hải Quân Trần Đình Trụ được mọi người bầu làm Hạm Trưởng điều khiển chiếc VNTT trở về từ đảo Guam, Hoa Kỳ tới VN. Chuyến hải hành dài khoảng 2100 hải lý.
Đúng 13.00 giờ ngày 13 tháng 10 năm 1975, VNTT rời Guam. Cựu HQ Trung Tá Trần Đình Trụ quyền Hạm Trưởng cùng một số Sĩ Quan HQ mạo hiểm quay trở lại Việt Nam mà không có sự chấp thuận của Chính Phủ Cách Mạng Lâm Thời miền Nam (PRG) hay Cộng Hòa Dân Chủ ở miền Bắc Việt Nam (DRV).
VNTT mang theo 1652 người tự nguyện hồi hương. Trong số này có khoảng 200 phụ nữ và trẻ em.
Đúng ra là 1654 người lên tầu. Chuyện là: Sau bao nhiêu tháng khuyên nhủ, Trung Sĩ Vô Tuyến Vân và Hạ Sĩ Vô Tuyến Tài, bạn tôi là nên ở lại đừng về mà không được. Rồi sáng hôm ấy, tôi đã lôi kéo được hai tên này ở lại trong khi đang xắp hàng lên tầu. Sau này khi nhắc lại chuyện này, hai tên chỉ cười “mỉm chi cọp”, không thèm cảm ơn một tiếng. Thằng thì tại tao nhớ vợ quá, thằng thì tại nhớ má tao quá.
Ngày 27 tháng 10, VNTT tới Vũng Tầu, nhưng bị điều ra Nha Trang. Đến Nha Trang, mọi người được hoan nghênh chào đón rồi tất cả mọi người trên tầu bị giam tại trại Đồng Tre tỉnh Phú Khánh.
Một ít ngày sau, số người có liên quan đến chế độ VNCH cũ bị bắt đi tù cải tạo hết. Lúc này những người hồi hương mới biết và học được một bài học quá đắt giá và một kinh nghiệm đau thương: “thế nào là Cộng Sản” thì đã quá muộn rồi. Hỡi những ai hãy còn tin Cộng Sản gian ác thì xin hãy tỉnh trí mà mở sáng mắt ra nhìn cho tỏ.
Về phần con tầu mang tên Việt Nam Thương Tín bị đổi tên là Vũng Tầu. Năm 1986 thì VNTT bị phế thải.
Riêng phần Thuyền Trưởng Trần Đình Trụ đã bọn Cộng Sản bị giam cầm 13 năm trời qua nhiều trại tù từ Nam, Trung tới Bắc. Ông được thả vào năm 1988.
Sau đó, ông và gia đình đã tới được Hoa Kỳ vào ngày 12 tháng 12, 1991 theo chương trình HO và định cư tại tiểu bang Texas, Hoa Kỳ.
Ngày 16 tháng 7, 2019, Cựu Trung Tá Hải Quân Trần Đình Trụ, xuất thân khóa 8 Sĩ Quan Hải Quân Nha Trang, đã mãn phần tại Houston, Texas, giã biệt chúng ta về cõi vĩnh hằng.
Trung Tá Trần Đình Trụ hưởng thọ 84 tuổi đã ra đi và để lại cho chúng ta biết bao thương tiếc và kính nhớ. Ông đã phục vụ trong HQ VNCH và cầm quyền Hạm Trưởng nhiều chiến hạm của HQ VNCH và cũng là một trong biết bao vị chỉ huy tài ba, đáng kính, đáng mến và đáng phục của QLVNCH.
Đính kèm là hình của Thương Thuyền Viễn Dương Việt Nam Thương Tín của VNCH và hình những người xuống tóc, tuyệt thực đòi tự nguyện hồi hương 1975.
Nguồn FB Hải Quân QL.VNCH:

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét