Powered By Blogger
GỌI DƯƠNG VĂN MINH LÀ TỔNG THỐNG ĐÚNG SAI??


Dương văn Minh không còn mang cấp bậc Đại Tướng  kể từ ngày 21.5.1965, lý do đã giải ngũ, rời khỏi hàng ngũ quân lực VNCH và lại càng không có ai bầu làm Tổng Thống VNCH - đây là một trường hợp vi hiến nghiêm trọng Hiến Pháp 1967 của nền đệ nhị Cộng Hoà.

Tất cả tài liệu của cộng sản thường viết, ông DVM là tổng thống VNCH (?!). Nhưng thật ra trong chính sử VNCH không có ông nào là tổng thống tên Dương Minh theo đúng HP 1967. Chỉ có  Dương Văn Minh là  Đại sứ VN tại Thái Lan từ năm 1965 tới 1968, đó cũng là chức vụ cuối cùng của Dương Văn Minh.

Trong Wikipedia ghi ông "DVM là Tổng thống cuối cùng của Việt Nam Cộng hòa", đó là lối viết thiếu chứng liệu lịch sử dựa trên Hiến Pháp 1967 của VNCH của các trí thức đỏ, một lối viết theo định hướng của Ban Tuyên Láo  mang màu sắc chính trị. Những người cầm bút có mặt thường trực trên Wikipedia được Ban Tuyên Láo tuyển chọn, đều là gia nô của chế độ, họ viết hoàn toàn một chiều, nhằm xuyên tác đánh tráo các khái niệm  lịch sử về chính thể VNCH.  Đám gia nô này có bao giờ dám viết  sự thật về một nội các bất hợp pháp do DVM lãnh đạo. Sự thật, DVM không h được coi là tổng thống VNCH, đừng nói là TT cuối cùng hay không cuối cùng. Xem Hiến Pháp 1967 của VNCH, qui định về quyền hạn, thể thúc bầu cử, ứng cử của Tổng Thống, Phó Tổng Thống ở CHƯƠNG IV: Hành Pháp, từ điều 51-59. Để biết sự bất hợp hiến của Việt gian Dương văn Minh. 
Tổng Thống VNCH, không phải do Quốc Hội bầu hay chỉ định, mà phải do dân bầu trực tiếp và kín bằng lá phiếu, không như trong chế độ độc tài CNXHVN.  xem Hiến Pháp 1967 của VNCH nơi đường link: http://www.danviet.de/doc/muc10/b3411d.pdf?fbclid=IwAR0OQjovKofwQpT3hJApme2xf4N3lQZnOT-ubv58Mf31-9QNWPuPkLLcMFM

VNCH CÓ HAY KHÔNG ĐẠI TƯỚNG, TỔNG THỐNG DƯƠNG VĂN MINH??


Dương văn Minh làm tổng thống của VNCH trong tình trạng hoàn toàn vi hiến, chức vụ đại tướng của y cũng chỉ là tự xưng vì y đã bị cho giải ngũ từ ngày 21.5.1965. Coi như những năm sau 1965, DVM chỉ còn làm đại sứ tại Thái Lan tới năm 1968, sau đó trở lại làm thường dân của nước VNCH cho tới cuối tháng tư 1975.

Bảy năm sau cùng của VNCh, ông  Dương văn Minh chỉ là một công dân bình thường của VNCH không hơn không kém. 

Chính sử VNCH trong thời điểm từ 1965 cho tới cuối tháng 4/1975 không có ông Đại Tướng nào hay Tổng Thống nào với  cái tên là Dương văn Minh. 


Tất cả chỉ là trò hề chính trị của đám thổ tả thành phần thứ ba. Thế nên con tắc kè DVM này xuất hiện trong chính trường miền nam vào hai ngày cuối của VNCH và tuyên bố trên đài phát thanh Sài Gòn vào sáng 30.4.1975 là một sự tiếm quyền và tự xưng trong chức vụ Đại Tướng và Tổng Thống VNCH, các chức vụ trên đều vi hiến, là láo khoét.



Vào những ngày cuối cùng của Nam Việt Nam,  Dương Văn Minh là người, mà bọn thổ tả trong quốc hội VNCH thuộc thành phần thứ ba, và phe thân Phật Giáo chọn và coi như là người thích hợp nhất để nhận trách nhiệm điều hành quốc gia (?!). Đám thổ tả này  đã vượt quá quyền hạn của người đại diện cho dân tại QH. Theo quyền hạn của một dân biểu quốc hội , những người này hoàn toàn không có quyền suy cử DVM lên làm tổng thống, một việc làm hoàn toàn tiếm quyền và vi hiến.

Lý do đám thổ tả này đưa Minh ra là vì Minh có người em là Tướng VC tên là Dương Văn Nhựt, nên họ nhắm vào việc này, và tin rằng Minh có thể là nhân vật đứng ra làm trung gian với Bắc Việt là thích hợp nhất để có được một giải pháp cho việc hình thành chính phủ Liên Hiệp. Con bài DVM đã được đám thổ tả dựng ra với một nội các bất chính gồm: Tổng Thống Dương văn Minh,  Phó Tổng thống Nguyễn Văn Huyền và Thủ tướng Vũ Văn Mẫu... 

Nội các DVM gấp rút thành lập hoàn toàn bất chấp những các qui định về các điều từ 51 đến 56, ghi trong hiến pháp 1967 của nước VNCH về:" Nhiệm kỳ của Tổng Thống và Phó Tổng Thống có thể chấm dứt trước hạn kỳ", như trường hợp vô chính phủ của VNCH trong những ngày cuối.


Được đám thổ tả này bất chấp Hiến Pháp 1967, ngang nhiên ũng hộ và ủy thác Dương văn Minh lên làm Tổng thống - chưa đầy 48 tiếng, thì y đã  ra lệnh đầu hàng, tuyên bố của DVM được phát đi trên hệ thống Truyền Thanh Quốc gia vào buổi trưa ngày 30/4/1975.

Trí thức công chức cao cấp thổ tả của nền đệ nhị cộng hòa trong cái gọi là nội các DVM, đã ngu muội tin tưởng rằng khi suy tôn Dương văn Minh lên làm Tổng Thống, sẽ làm thay đổi được tình hình chính trị của miền nam trước áp lực quân sự của cs Bắc Việt. Nhưng tất cả sự việc đều xảy ra đều ngoài ngoài dự đoán của đám trí thức thổ tả này. Đến khi đám thổ tả này hiểu được cộng sản là gì?  thì đám này đã trở thành những tội đồ của người dân và đất nước VNCH. 

Ông Trần Văn Lắm, cựu chủ Tịch Thượng Viện đã từng kể lại với Tiến sĩ Lâm Lễ Trinh rằng tối 27 tháng 4, ông Lắm đến báo tin với Cụ Hương về việc Lưỡng Viện Quốc Hội đã biểu quyết đồng ý trong tình thế ép TT Trần Văn Hương từ chức và trao quyền lại cho Dương Văn Minh rồi sau đó đến gặp ông Minh và đề nghị nên làm lễ bàn giao vào hồi 9 giờ sáng ngày hôm sau 28 tháng 4. Trần Văn Lắm kể lại việc bàn giao chức vụ tổng thống đúng một ngày sau khi quốc hội biểu quyết, đó không phải là ý của Cụ Hương mà đó là quyết định của Dương Văn Minh.

Người dân VNCH không quên ngày 28-4-75, khi cụ Trần Văn Hương bị ép từ chức tổng thống Việt Nam Cộng Hòa, thì định chế hành pháp cũng đã theo chân cụ Hương không còn tồn tại nữa. Định chế lập pháp, tức quốc hội cũng giống như tình trạng của hành pháp,  không có thẩm quyền gì để bầu tổng thống, hay chỉ định tổng thống, hoặc cho phép ai trao chức vụ tổng thống cho ai. 

Nếu quốc hội đứng ra làm những việc đó đều được coi là vi hiến. Vì trong Hiến Pháp VNCH 1967 không có quy định Quốc Hội lưỡng viện VNCH được phép làm điều đó. Và quốc hội chỉ được làm những điều mà nhân dân đã mịnh thị giao phó, qua những điều khoản được ghi trong hiến pháp.  Hiến pháp VNCH 1967 không có ghi một điều khoản nào cho phép quốc hội được trao chức vụ tổng thống cho ai. Căn cứ vào điều ghi trong Hiến Pháp 1967, các điều từ 51 tới 59 thì Dương văn Minh chỉ là một Tổng Thống tự xưng (vi hiến), từ đó không có thẩm quyền đại diện cho quốc gia VNCH để nói chuyện với VC. Màn kịch 30.4.1975 do các diển viên Dương văn Minh và đám dép râu nón cối Bắc Việt chỉ là một màn hài kịch được dựng ra trong tình trạng vô chính phủ và thời điểm cuối tháng 4 -1975.

KHÔNG CÓ ĐIỀU KHOẢN NÀO CỦA HIẾN PHÁP VNCH 1967 CHO PHÉP DƯƠNG VĂN MINH ĐƯỢC LÀM TỔNG THỐNG


Ngày 30-4-1975, trong khi người dân bàng hoàng trước bản tin do Đại tướng kiêm Tổng Thống Dương văn Minh đọc trên đài phát thanh Sài Gòn,  kêu gọi người lính VNCH buông súng để bàn giao cho VC. Dương văn Minh một tổng thống tự phong (vi hiến) tự nó không có tư cách nào để đại diện cho chính quyền VNCH lúc đó! Dương văn Minh chỉ là thứ trái độn, một tên cướp cạn được đám trí thức thổ tả, là thành phần thứ ba và đám nón cối, dép râu nằm vùng đẩy ra chính trường trong lúc VNCH vô chính phủ.

Trích từ youtube "Lời Tuyên bố đầu hàng: "Có một điều thú vị đằng sau lời tuyên bố đầu hàng, đó là sự không nhượng bộ của chính ủy Bùi Văn Tùng khi ấy với Tổng thống Dương Văn Minh. Ông Dương Văn Minh chỉ muốn nói là: Tôi, Đại tướng Dương Văn Minh, nhưng Trung tá Bùi Văn Tùng yêu cầu ông phải đọc là Tổng thống. Cuối cùng thì lời tuyên bố đầu hàng là: "Tôi, Đại tướng Dương Văn Minh, Tổng thống của Chính quyền Sài Gòn.", hết trích. Mời xem lại lời tuyên bố đầu hàng của DVM trong viddeo clip:https://www.youtube.com/watch?v=cpWK1oyM8ZE&feature=emb_logo

Căn cứ vào bản tuyên bố này người ta thấy được chính Dương Văn Minh cũng đã từng không nhận mình là "tổng thống" vì y biết đó là vị trí hoàn toàn vi hiến trong chức vụ Tổng thống của y - một chức vụ do đám thổ tã hám danh thuộc thành phần thứ ba và cộng sản Bắc Việt suy tôn chứ không phải là một tổng thống chính danh của VNCH được nhân dân miền nam  ủy thác để lãnh đạo. Nhân dân miền nam VN không có ai đồng thuận trong việc  tín nhiệm DVM làm tổng thống.

Hiến Pháp VNCH có ghi " nếu trong trường hợp không có Tổng Thống và Phó Tổng Thống để lãnh đạo đất nước , thì chủ tịch thượng viện lúc đó là ông Trần văn Lắm, chủ tịch Thượng Viện (1973 đến 30.4.1975) sẽ tạm thời đãm nhiệm việc lèo lái con thuyền quốc gia trong thời gian chờ bầu cử một lãnh đạo mới, chứ không phải là tên hám danh Dương Văn Minh.

Quân lực VNCH lúc đó trong tình trang hổn quan hổn quân, nên không còn để ý gì đến tính bất chính của Dương Văn Minh khi ông tuyên bố buông súng. Vận nước VNCH đến đây như ngọn đèn cạn dầu để rồi từ từ tắt lịm.

M LẠI:

Dương Văn Minh không là đại tướng hay tổng thống của VNCH,  đây chỉ là một sự mạo danh được sự hậu thuẩn của đám thổ tả trong lưỡng viện quốc hội VNCH và cs Bắc Việt, để lên màu cho thêm sắc rực rở của ngày cướp được chính quyền. Một màn kịch bản dưới sự đạo diển của phe gọi là cướp chính quyền đội lốt "Giải phóng miền nam".

Như vậy chính quyền VNCH chính danh chưa bao giờ đầu hàng cs Bắc Việt - Và cái chính quyền đó vẩn chưa mất quyền lãnh đạo quốc dân VNCH. Nếu như,  quí vị dân cử đó còn sống còn đầy đũ sức khoẻ,  đứng ra để tái lập VNCH, là việc làm hoàn toàn hợp hiến và hợp pháp. 

Hình ảnh và tài liệu được người viết tham khảo từ trên Internet. Hình ảnh có điền thêm chữ vào để xác định thời điểm và nhân vật.

Góp chút vốn liếng cho góc khuất của sử VNCH, 
Hậu Duệ VNCH Lý Bích Thuỷ,25.03.2020

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét