NÓI VỚI "NẤM" VỀ CÁCH TRẢ ƠN
CỦA NGƯỜI MỸ GỐC VIỆT
Người Mỹ gốc Việt ngày nay đã trải qua một thời gian nửa thế kỷ sống xa quê hương vì nạn cộng sản. Lớp trẻ sinh trong khoảng thời gian trước và sau tháng tư đen 1975, nay đã lớn và thành danh, đang đóng góp vào việc xây dựng quê hương thú hai đã cưu mang gia đình mình thoát được cái hoạ cộng sản.
Tính đến cuối năm 1995, tổng số người Việt bỏ nước ra đi, theo thống kê của UNHCR là 989,100 người, cả đường biển lẫn đường bộ. Số người tử nạn trên đường vượt biên không thể thống kê chính xác được. Người ta phỏng chừng có khoảng từ 400,000 đến 500,000 thuyền nhân bỏ mình trên biển cả hay bị hải tặc bắt giết. Số người Việt sinh sống đến nay trên thế giới có gần 5 triệu người, riêng tại Hoa Kỳ con số người Mỹ gốc Việt được ước tính hơn 2.200.000 trong năm 2017.
Đa số những người thuộc thành phần tị nạn sau 1975 đều là người miền nam. Họ từng được sống trong một nền giáo dục nhân bản của VNCH, họ là những người có nếp sống theo truyền thống Việt đạo, biết tôn trọng người lớn, yêu thương kẻ nhỏ, luôn giử gìn tôn ti trật tự trong gia đình cũng như biết yêu thương cái xã hội mà mình đang sống. Họ là những người biết tôn kính lời dặn dò của ông cha đã từng dận dò hàng ngày trong cuộc sống: "Đừng có lối sống đi ngoài truyền thống của Việt đạo".
Với người tị nạn VN đã đến đất Mỹ đến đất Mỹ sau tháng tư 1975 và nhận nơi đây làm quê hương tạm dung, họ đều biết ơn nước Mỹ đã cưu mang họ trong lúc quốc gia mình bị nạn cộng sản. Điều này khó tìm thấy nơi những người đã hấp thụ nền giáo dục cộng sản sau 1975.
Biết ơn luôn là thái độ sống cần phải biết nâng niu và trân trọng. Nhận thức được điều này, con người sẽ hội nhập nhanh chóng với môi trường mới và sẽ không ngần ngại bắt tay một cách hăng sai vào việc xây dựng xã hội mới đang cưu mang mình bằng cả tâm và sức. Thế nên sau 45 năm sống tạm dung trên đất Mỹ, họ đã thành công và hãnh diện là người Mỹ gốc Việt, họ đã ra sức làm việc để trả ơn nước Mỹ. Một nơi mà họ không cần biết là nó vĩ đại hay không vĩ đại, nhưng có một điều mà họ chắc chắn sẽ nhận ra được:" họ đang có được đầy đũ các quyền tự do nhất" của một con người và các quyền lợi đó sẽ được bảo vệ chặt chẽ nhất, các nước khác khó có thể cung cấp được cho họ. Đó là những thứ mà người dân nước CHXHCNVN không bao giờ ặó được. Nước Mỹ không vĩ đại, nhưng hầu hết các quốc gia trên thế đều muốn đăt liên hệ ngoại giao và đặt đại sứ tại nước này. Đồng US Đô la có giá trị nhất thề giới - một trong những đồng tiền mà nơi đâu cũng có thể xử dụng được. Một trong những đồng tiền mà CHXHCNVN trông đứng trông ngồi, thiếu nó đảng như con chó cusmv, chạy đầu này đầu nọ để xin ăn...cũng vì sức mạnh của đồng đô la nên đảng cũng phải trở giọng từ phản động thành khúc ruột ngàn dậm. Và đảng củng từng khát khao đồng đô la của Mỹ, như sau:
Đảng ta là đảng thần tiên
Đa lô thì được, đa nguyên thì đừng
Đa lô thì được, đa nguyên thì đừng
Những người tị nạn trên đất Mỹ ho biết nước mỹ chưa chắc gì là nước vĩ đại, nhưng ít ra Mỹ có thể giử gìn được trật tự và bảo đảm được nền an ninh của thế giới, trong một giới hạn nào đó mà các nước khác khó có thể làm được như Mỹ. Tiếng nói của các vị tổng thống Mỹ đều được hầu hết các quốc gia tôn trọng.
Nước Mỹ không xấu xa cũng như kỳ thị với những người từng bị cộng sản VN ngược đãi trong quá khứ, như tù nhân lương tâm, những đảng viên cộng sản (bị chế độ trù dập), luôn cả những cán bộ cs nằm vùng, những nhà đấu tranh dân chủ cuội như: Cù Huy Hà Vũ, Điếu Cày, gần đây nhất là bà Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, có cái xú danh "Nấm Độc" v.v...
Nước Mỹ không kỳ thị lý lịch, sẳn sàng đón 16.579 con cháu bác "hù" là sinh viên sang du học tại Mỹ (năm 2014). Thế mới biết, nước Mỹ không hẹp hòi như cái xã hội đã từng cưu mang "Nấm" trước khi " Nấm "đến tá túc tại Mỹ.
Ngày xưa chửi Mỹ hơn người
Ngày nay nịnh Mỹ chẳng ai bằng mình
Người Việt nạn cộng sản được nước Mỹ cưu mang, họ phải vượt biển, hoặc bằng đường bộ, khó khăn muôn trùng mới đến được bến bờ tự do, không như "Nấm Độc" và các nhà dân chủ chủ cuội khác, đi bằng máy bay đến Mỹ một cách bình an và hạnh phúc. Nấm chưa từng nếm mùi khó khăn trên con đường đi tìm tự do. Nên cái ơn của nước Mỹ, không đeo nặng trên vai "Nấm". Cũng không nên trách "Nâm", vì Nấm đâu có được đào tạo trong một môi trường giáo dục Nhân Bản, Dân Tộc như con cháu VNCH. "Nấm" chỉ thấm nhuần một nền văn hoá vô đạo, thiếu tình người, sản sàng phủi ơn tất cả những ai đã từng giúp mình trong cơn hoạn nạn. Thái độ của "Nấm", không khác mấy với hồ chí minh, khi đấu tố người ơn của đảng. Bà Nguyễn Thị Năm tức Cát Hạnh Long từng đóng góp vàng, cưu mang, đùm bọc đám chóp bu ăn hại trong Bộ Chính trị đầu tiên. Sau khi cách mạng thành công, năm 1953, đảng đã đem bà ra kết tội rồi xử bắn đầu tiên. Lịch sử còn ghi đậm tên Nguyễn Thị Năm, trong chiến dịch CCRD, đảng đã đem bà ra đấu tố và trả ơn bằng một phát súng . Nay di sản của họ "Hồ" là Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh đã học cái đạo đức của "hồ" và đảng csVN để đối xử với nước Mỹ.
"Nấm" từ nhỏ tới lớn chỉ biết lặn ngụp trong một nền giáo dục phi nhân, nền giáo dục mà con có thể đem cha mẹ ra đấu tố, một nền văn hoá lấy máu tanh viết lịch sử, lấy máu tanh để phát triển đảng.
Hoàn cảnh "Nấm" hoàn toàn toàn khác với người Việt tạm dung trên đát Mỹ. Họ đến Mỹ không dể dàng, sau đó phải bắt đầu sự sống bằng con số không. Họ không có tiền cho đi học trường tư như "Nấm". Cuộc sống ban đầu ở Mỹ của người Việt tị nạn vốn không hề dễ dàng như nhiều người lầm tưởng. Tại đây, họ phải bắt đầu với những công việc làm thêm có mức lương tối thiểu trong các xưởng sản xuất, nhà hàng… Thu nhập bình quân của người Việt có mức lương thấp ở Mỹ vào khoảng 20.000USD đến 40.000USD một năm. Còn mức lương cao thì còn tuỳ thuộc vào các ngành chuyên môn và khả năng của mổi người. Theo thống kê thu nhập bình quân đầu người năm 2018 ở Mỹ vào khoảng 62.518 USD ( xếp hạng 7).
Đi lên từ số không và phải trải qua bao nhiêu là mồ hôi nước mắt, thế hệ chúng tôi đã lớn lên trong cái ơn đó của nước Mỹ ban cho, nên chúng tôi, thế hệ một rưởi và thứ hai của VNCH đã rất quí trọng đất nwuowsc đang cưu mang gia đình chúng tôi, do đó chúng tôi đã cos gắng học hành thành tài, để góp bàn tay giúp nước Mỹ như bao công dân khác. Trong chúng tôi giờ đây đã có rất nhiều đã thành danh và đang trả ơn nước Mỹ, bằng những hành động cụ thẻ như tham gia vào quân đội, các cơ quan công quyền Mỹ...đển nay, trong chúng tôi đã có được một hàng ngũ làm rạng danh người phụ nữ VN trong cộng đồng người Việt ở Mỹ, những người phụ nữ đó có mặt trong mọi ngành nghề trong xã hội nước Mỹ, tôi xin đơn cử một số như dưới đây:
1.Nữ Khoa Học gia Dương Nguyệt Ánh, người sáng chế ra bom áp nhiệt, một người phụ nữ rất khiêm nhường và nhún nhường trước cộng đồng.
2 Chuẩn Tướng Lục Quân Hoa Kỳ, Cô Danielle J Ngô – gia nhập Lục quân Hoa Kỳ năm 1990, trong ngành Công binh.
3.HQ Đại tá Nha sĩ Tran Ngoc Nhung
4.HQ Đại tá Nha sĩ Thu Phan Getka
5.Đại tá Bác sĩ Không quân Huynh Tran Mylene
6. Cô Elizabeth Phạm, Không quân Trung tá F.18
7.Nữ khoa học gia Vật lý thiên văn Jane X. Luu,
8.Nữ Thẩm Phán Mỹ gốc Việt Bà Jacqueline H. Nguyễn
9.Nữ Phó Thị Trưởng Thành Phố Westminster , Bác Sĩ Kimberly Hồ
10.Vua đầu bếp Mỹ - Christine Hà
11.Nhà trang điểm người Mỹ gốc Việt nổi danh thế giới, Michelle Phan sinh năm 1987, cô hiện đang sinh sống ở bang Florida, Mỹ.
12.Nhà thiết kế thời trang, cô Nini Nguyễn
13.Nhiếp ảnh gia gốc Việt – Bà Lê Mỹ An từng vinh dự nhận được giải MacArthur Fellowship – giải “Thiên tài” của Mỹ.
14.Nữ nhà văn Lại Thanh Hà, là người phụ nữ gốc Việt tài danh trên thế giới. Lại Thanh Hà sinh năm 1965
15.Betty Nguyễn, Châu Nguyễn và Thúy Vũ là 3 trong số những nữ MC gốc Việt đạt được nhiều thành công trên truyền hình Mỹ.
18.Jenny Tạ – nữ doanh nhân gốc Việt tài ba
19.Hai phụ nữ gốc Việt Van Ton-Quinlivan và Minh Dang nằm trong số những người sẽ được Nhà Trắng vinh danh vì có những đóng góp to lớn làm thay đổi nước Mỹ.
21.Nữ khoa học gia Tara VanToai, gốc Việt thành công nghiên cứu đổi Gen cho cây đậu nành
22.Lê Duy Loan là một kỹ sư người Mỹ gốc Việt. Bà là người châu Á đầu tiên và là người nữ duy nhất được chọn vào ban lãnh đạo kỹ thuật cho hãng công nghệ toàn cầu Texas Instruments. Bà Lê Duy Loan có tên trong danh sách “20 phụ nữ xuất sắc nhất Houston trong lĩnh vực kỹ thuật”.Bà được chọn vào Hall of Fame của Women in Technology International (WITI), Chuyên Gia Kỹ thuật trong Năm (National Technologist of The Year).
23. Đặc biệt trong số đó có Bà Giao Phan, nữ Hậu Duệ VNCH chỉ huy đóng 3 Hàng Không Mẫu Hạm Tối Tân Nhất Cho Hải quân Hoa Kỳ. Bà là Tổng Giám đốc Điều hành, Cơ quan Điều hành Chương trình Hàng không Mẫu hạm, Hải quân Hoa Kỳ.
Bà Giao Phan tâm sự, tôi tham gia chương trình đóng HKMH, là một cơ hội cho tôi trả ơn Hoa Kỳ, nhất là Tổng thống Ford, vì tổng thống này đã tạo cơ hội cho gia đình chúng tôi được vào Mỹ hơn 40 năm trước đây, năm 1975 đó.
Nếu chúng tôi, đem những người phụ nữ thành công trên đất Mỹ mà so sánh với "Nấm", thì quá là khập khiểng. Vì "Nấm" đâu có cái gì để so sánh với họ, ngoài cái tài vô ơn, ma mảnh trong chính trị, để ngoi lên trong cộng đồng Hải Ngoại."Nấm" cũng nên lắng nghe những gì mà người phụ nữ như Bà Giao Phan nói về sự trả ơn của bà cho nước Mỹ, mà bà đã chịu ơn, khi Mỹ đã cưu mang gia đình bà như thế nào??
"Nấm" nên nghe để hạ bớt độc tố trong "Nâm" để trở nên một thứ nấm có trong bảng liệt kê loài thực vật có ích cho môi trường sống, không nên để ngoài danh sách như hiện nay.
Không biết tôi có nên nói với "Nấm" điều nay không?? vì đó là những gì tôi đã học được trong cái kho tàng Việt Đạo do tổ tiên đã truyền lại tới về hai chử TÀI và ĐỨC. Tôi , người viết không biết "Nấm" có tài cán gì không? Nhưng có tài thì đừng nên cậy chi tài, chữ tài liền với chữ tai một vần " Nấm" à!!
Xin mượn, "luận cái tài và cái Đức" của tác giả Tha Hương, để thay lời kết của bài viết này:
Chữ TÀI chữ ĐỨC trên đời
Tài là ân huệ của Trời ban cho
Còn chữ đức phải do tự luyện
Đức do tâm hướng thiện mà nên
Đức là nhẫn, đức là hiền
Đức là nhân tính của riêng loài người
Đức là nết, là lời thanh nhã
Với người quen kẻ lạ xung quanh
Đức là ngay thẳng công bình
Không gây hiềm khích, không sinh oán thù
Đức, sang cả cũng như nghèo khó
Chẳng mai kia, mốt nọ thay lòng
Buị đời không vẩn gương trong
Chẳng vì danh lợi bẻ cong khuôn vàng
Đức là chẳng vênh vang, hiếu thắng
Mà mang ơn sâu nặng của đời
Để mai, khi bỏ cuộc chơi
Còn lời tưởng nhớ, còn người xót thương
Đức là chẳng theo đường bất chính
Phản quê hương, lừa phỉnh đồng bào
Đức không phách lối, tự cao
Không dùng ngòi bút làm dao chém người
Võ Thị Linh 29.03.2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét