Powered By Blogger
THƯƠNG LM NGƯỜI CHIẾN SĨ VNCH!

Viết cho những người lính VNCH đang còn sống khắp nơi trên thế giới và tại quê nhà nhân dịp mừng ngày quân lực 19.6.. Những người mà trước 1975, họ là những chàng thanh niên trong lứa tuổi còn đang mài đũng quần nơi ghế nhà trường, nhưng lại phải sớm bỏ thầy cô bè bạn, để bước vào quân ngũ.

Tôi yêu lắm những người trai lính chiến
Nửa cuộc đời cho non nước triền miên
Đem tuổi xanh hiến mình cho sông núi
Thương Quê nhà đánh mất những niềm vui
(thơ HL)

Vì thương quê nhà, thương đồng bào ruột thịt đang bị cộng sản Bắc Việt vi phạm hiệp định Genève 1954 và Pái 1973, đưa quân vào miền nam, phá hoại sự  yên bình của người dân nước VNCH. Chúng, đã gieo rắc kinh hoàng trên 4 vùng chiến thuật, nơi thuộc vùng trách nhiệm của QL.VNCH. Cuộc chiến mổi ngày một leo thang sau khi cs Bắc Việt cho thành lập  cái gọi là Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam MTGPMN), một công cụ xử dụng giai đoạn cho sự nhuộm đỏ 3 nước Đông Dương. VNCH đã phải gánh chịu những sự tàn phá của bom đạn Nga Tàu, do cs Bắc Việt đem vào miền nam VN, để thi hành chỉ thị của quan các thầy trong hệ thống đệ tam quốc tế cộng sản.


Trước sự phá hoại đó của cs Bắc Việt, những thanh niên miền nam đã phải xếp bút nghiên, theo tiếng gọi của sơn hà nguy biến, lên đường nhập ngũ, bỏ lại  những hình ảnh thân thương và biết bao là kỷ niệm của tuổi học trò.

" Từ khi anh thôi học, và từ khi anh khoác áo treillis
Từ khi anh xa nhà, một ngàn đêm nhung nhớ giữa trời mây
Ngại chăng đêm di hành và thường khi dừng bước giữa hoang vu
Một thằng ước ao, để một thằng khát khao, còn mình thì nằm đếm sao. 

( Tình Thư của Lính . Trần Thiện Thanh)

Từ đó, chiếc áo học trò được thay bằng chiếc áo trây-di  "treillis", cây bút giờ đây được thay bằng cây súng, bước chân của chàng thư sinh giờ đây là những bước chân ngăn giặc thù đang tàn phá quê hương an bình.


Từ giã thư sinh đi làm lính trận

Ngăn bước quân thù bảo vệ quê hương
Nhớ về trường xưa với hàng hoa Phượng
Sắc đỏ rụng rơi phủ kín sân trường

Từ dạo quê hương ngập tràn khói lửa
Súng đạn quân thù xé nát làng quê
Thầy cũ, bạn xưa lên đường lánh nạn
Chinh chiến bao năm tôi vẫn chưa về

(Phượng buồn – LPO)


Chiến trường ngày càng sôi động nên người lính cộng hoà vai vác Ba Lô, tay ghì súng ngày đêm canh chừng lủ giặc phá hoại quê hương, bước quân hành dìu anh vào cuộc chiến.....người thân không còn biết các anh ở đâu nữa?? nơi hậu phương người vợ thương chồng luôn ngóng chờ tin tức của người chồng đang dấn thân trong vòng lửa đạn.... Những hình ảnh đó của các chàng trai miền nam đã được nhạc sĩ Khánh băng ghi lại trong ca khúc" giờ nầy anh ở đâu?" đã nói lên  nổi lòng của người chinh phu, những người em gái hậu phương...

Giờ này anh ở đâu?
Quang Trung nắng cháy da người
Giờ này anh ở đâu?
Dục Mỹ hay Lam Sơn?
Giờ này anh ở đâu?
Đồng Đế nắng mưa thao trường
Anh ở đâu? ú u ù ... ...Anh ở đâu?
.........................
.........................
Dù rằng anh ở đâu, vẫn yêu anh hoài
Vẫn yêu anh hoài, yêu suốt đời ...
Vì lời thề xưa nở trên môi
Và một tình yêu đã lên ngôi
Kỷ niệm đầu tiên sống trong tôi
Trên đường ta bước chung đôi

Cho dù anh ở đâu, hậu phương luôn cầu nguyện sư yên bình cho các anh..bản nhạc "giờ nầy anh ở đâu" sẽ đem thật nhiều kỷ niệm về cho các bác, chú... đang nghĩ về đời lính năm xưa..nghĩ về chiến cuộc ngày nào đã cướp mất đi tuổi trẻ.....Cho đến khi cuộc chiến tàn, nhưng nghịch cảnh không ngớt theo đuổi tiếp tục đời các anh. Bọn cs đã nhốt các anh vào các trại cải tạo, trên rừng thiêng nước độc, để lăng nhục và trù dập những người chiến sĩ quốc gia một cách hèn hạ! Không như những người lính cộng hoà đã đối xử hết sức tử tế với bọn chúng trong chiến tranh.

Tháng năm nào Anh cải tạo xanh xao
Dẫu đớn đau thấm đầy trên thân xác
Vẫn không sao làm nhục chí anh hào
Xin gởi trọn một lời yêu thương cuối
Cho những người Anh lính chiến tôi thương
Ngày tháng buồn tuy đánh mất Quê Hương
Nhưng các Anh vẫn người hùng muôn thuở
Từ bao giờ và bây giờ vẫn thế
Vẫn trong tôi niềm hãnh diện yêu Anh
Những người hùng những chiến sĩ lưu danh
Nửa cuộc đời Anh đánh mất tuổi xanh
Cuối cuộc đời còn trong ta nổi nhớ
Tim các Anh và tôi còn nhịp thở
Là một đời ta còn nợ Quê Hương . .
(Huỳnh Lan )


Cái nơ tang bồng của đời trai là như thế....danh dự, trách nhiệm và tổ quốc đả đè nặng trên vai, nên sau 45 năm chiếm được miền nam, kẻ thắng cuộc vẩn chưa bao giờ được an tâm với cái chiến thắng (?) của họ vì các anh chiến sĩ VNCH vẩn còn sống khắp nơi trên thế giới và ngay cả trong nước, lá hoàng kỳ của các anh chiến sĩ VNCH ngày nào củng đã chính thức tung bay khắp nơi trên toàn lảnh thổ Hoa kỳ, rồi Âu Châu, Úc Châu cờ vàng đã ngạo nghễ trước gió trong các buổi lễ của cộng đồng tỵ nạn. Các bác, các chú yên tâm, chúng cháu tuổi trẻ hậu duệ VNCH hiện nay sẽ phất cao ngọn cờ vàng ngay trên quê hương VN trong một ngày thật gần đây.

Giờ đây, Tổ Quốc, danh dự và trách nhiệm xin các bác, các chú hãy trao lại cho cho hậu duệ VNCH, chúng cháu sẽ quyết tâm tiếp nối chặng đường dang dở của thế hệ các bác, các chú chiến sĩ VNCH.

Một chút tâm tình của hậu duệ VNCH miền nam Đức xin được gởi đến tất cả bác, chú, cô, dì. ..những người đã từng khoát trên người màu cờ sắc áo VNCH, một chút gì để gợi nhớ lại mùa kỷ niệm ngày Quân Lực 19.6.2020, không quên kính chúc các bác, chú, cô, dì sức khoẻ trường tồn để còn uống ly rượu mừng trên quê hương trong ngày khải hoàn của đất nước. Một niềm thương kính vô biên đến các thương phế binh và các cô nhi quả phụ tử sĩ VNCH còn đang sống kham khổ trên quê hương VN.

Hậu Duệ VNCH Nguyễn Thị Hồng 12.6.2020

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét