HỎA TIỄN DÙNG MỘT LẦN (KAMIKAZÉ) CÓ NGƯỜI LÁI BACHEM BA 349 NATTER DO ĐỨC CHẾ TẠO TRONG THẾ CHIẾN THỨ II
Một hỏa tiễn có người lái?
Bachem Ba 349 Natter là một loại máy bay khá hấp dẫn được Không quân Đức chế tạo trong Thế chiến II. Nó được xử dụng với mục đích duy nhất là đánh chặn và bắn hạ các oanh tạc cơ của quân Đồng minh bay ở độ cao lớn trên bầu trời nước Đức. Cách tham gia không chiến của loại đặc biệt này khiến nó thực sự trở nên độc đáo nhất trong thời đó. Về cơ bản, đây là một hỏa tiễn có người lái, không có bánh đáp hoặc hệ thống điều khiển bay thông thường.
Máy bay đánh chặn chạy bằng hỏa tiễn Bachem Ba 349
Thay vào đó, nó được phóng từ một đường dốc thẳng đứng và hướng thẳng về phía máy bay ném bom của đối phương, đạt tốc độ cao trong thời gian ngắn bằng động cơ hỏa tiễn. Khi Natter đã vào tầm bắn, phi công bắn hỏa tiễn từ máy bay vào mục tiêu rồi nhanh chóng phóng ra khỏi máy bay, vốn được chế tạo đặc biệt để đâm vào máy bay ném bom của đối phương.
Mặc dù có chế tác sáng tạo, nhưng thật không may, Bachem Ba 349 Natter lại tỏ ra không thực tế và không hiệu quả so với mục đích xử dụng ban đầu. Trên thực tế, chỉ có một vài chiếc Natters được chế tạo và chúng chưa bao giờ được xử dụng trong chiến đấu. Tuy nhiên, việc phát triển và sản xuất loại máy bay này đã góp phần vào những tiến bộ đáng kể trong kỹ nghệ sản xuất hỏ tiễn, từ đó đóng vai trò quan trọng trong sự phát triển của hỏa tiễn tối tân như ngày nay, góp phần vào cuộc chạy đua vào không gian.
Bản vẽ mặt cắt ngang của Bachem Ba 349 Natter; người ta có thể đặc biệt nhìn thấy vị trí của hỏa tiễn này, buồng lái hẹp và các thùng nhiên liệu
Sản xuất
Vào cuối năm 1944, Bachem Ba 349 Natter được chế tạo để đáp ứng nhu cầu cấp thiết của Không quân Đức trong việc chống lại các cuộc ném bom của quân Đồng minh vào Đức. Máy bay đánh chặn VTOL này được xử dụng để cất cánh nhanh từ đường dốc và bay lên độ cao lớn để tấn công máy bay ném bom của đối phương đang bay tới Đức. Erich Bachem, một chuyên gia về máy bay chạy bằng động cơ hỏa tiễn, là người chỉ đạo dự án, và Natter được trang bị động cơ gỏa tiễn Walter HWK 509A-2, tạo ra lực đẩy ấn tượng 2.900 kgf (28,4 kN), có khả năng đẩy máy bay lên tốc độ tối đa 1.000 km/h (620 mph)
Natter được thiết kế theo hướng đơn giản và tiết kiệm chi phí, sử dụng ống gỗ và kim loại cho hầu hết các thành phần. Buồng lái nằm ở phía trước, phi công nằm sấp để giảm thiểu lực cản, và máy bay được trang bị 24 tên lửa R4M bắn từ một cụm tên lửa mũi.
Chuyến bay thử nghiệm thảm khốc
Vào ngày 24 tháng 2 năm 1945, Natter đã hoàn thành chuyến bay đầu tiên, vài tuần sau đó là chuyến bay có người lái. Tuy nhiên, trong chuyến bay có người lái, hệ thống điều khiển của máy bay đã trục trặc, dẫn đến cái chết thương tâm của phi công khi anh ta phóng ra khỏi máy bay. Dự án đã bị hủy bỏ sau khi chỉ có một số ít Natters được sản xuất vào cuối chiến tranh thứ II
Những thách thức
Máy bay Natter đã phải đối mặt với một số thách thức khiến việc xử dụng thực chiến trở nên khó khăn. Một trong những vấn đề lớn nhất là động cơ hỏa tiễn không đáng tin cậy, dễ xảy ra hư hỏng về cơ học như rò rỉ nhiên liệu và quá nhiệt. Đây là một vấn đề lớn vì Natter được chế tạo là máy bay một chiều và phi công phải sử dụng ghế phóng sau khi bắn hỏa tiễn ra khỏi giàn phóng, điều này có thể khiến máy bay va chạm với máy bay ném bom của đối phương. Sự thành công của nhiệm vụ phụ thuộc phần lớn vào độ tin cậy của động cơ.
Hơn nữa, do hình dáng và kết cấu độc đáo của Natter nên cách tham gia của nó hết sức đặc biệt đối với việc chiến đấu trên không, việc huấn luyện phi công có hiệu quả thực sự là một nhiệm vụ đầy thách thức. Hệ thống cất và hạ cánh thẳng đứng của máy bay, động cơ hỏa tiễn và cơ chế khai hỏa khác thường của nó đòi hỏi phải có đào tạo chuyên môn và chuyên môn khó có được trong thời chiến. Sự phức tạp này khiến việc điều khiển Natter trở nên khó khăn hơn và ít hiệu quả hơn, đồng thời đòi hỏi phải đào tạo phi công rất khó khăn và phức tạp , nhưng không phải lúc nào cũng có sẵn phi công để huấn luyện.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét