Powered By Blogger
KHI NHỮNG TÊN BỒI BÚT HÓT!!
(Lịch sử đã lựa chọn, Nhân dân đã lựa chọn???)

Đây là câu nói của tên tạp chủng, nhà báo nhà thơ gia nô Ngô Đức Hành một tinh hoa của giới " quý tộc khỉ đít đỏ Ba Đình". Ông này đã trổ hết tuyệt đỉnh liếm gót giày và bợ đít Trọng Lú, khi tán dương tên thái thú bán nước lên tận mây xanh, một cách thô bỉ và tởm lợm.
Nhìn lại lịch sử cận đại, hơn 70 năm qua dưới ách cai trị sắt máu của bác và đảng, với một công cụ đàn áp mà người cộng sản gọi là “chuyên chính”, hai loại vũ khí truyền thống: búa gõ đầu, liềm cắt cổ, giây thừng trói bao tử, người dân Việt Nam khiếp đảm, sợ mất mật, không một ai dám ngẫng đầu, há miệng ho he một lời phản kháng, kêu ca thán oán. Dân ngu khu đen, khố rách áo ôm, thấp cổ bé miệng, phận con sâu cái kiến thì đã đành! Nhưng còn những hạng trí thức, sĩ phu, văn thi nô ngày nay, chữ nghĩa, bằng cấp, học vị đầy mình sao cũng chịu ngậm miệng cúi đầu làm kiếp nô tài cho bạo quyền? để suốt đời cam tâm chắp tay, khom lưng đứng chực cửa Bắc Bộ Phủ chỉ để chờ hô… bệ hạ Nguyễn Phú Trọng vạn tuế..vạn tuế!! và dơ những khẩu hiệu tán dương, ca tụng kẻ đại gian, đại ác, bán nước, buôn dân! Tại sao vậy?
*Vì vô liêm sĩ.
*Vì miếng đỉnh chung, hám danh..
Những con người như Ngô Đức Hành vì khiếm thi nên không còn nhìn thấy được những tấm gương kiêu hùng bất khuất của nhà thơ , nhà văn như Khái Hưng, Hoàng Đạo, Nhất Linh.... tên tuổi đi vào lịch sử, lại đi chọn con đường thiếu ánh sáng văn minh, con đường làm gia nô cho cường quyền cho con cháu Lê Chiêu Thống thời đại. Các ông có còn là con dân của tổ Hùng Vương không? không lẻ tổ các ông là Chu Nguyên Chương là Càn Long??
Cái hèn của những văn thi nô ngày hôm nay không khác các sĩ phu Bắc Hà trước năm 1975, chỉ trừ một vài người có liêm sỉ như Hữu Loan, Phùng Quán, Trần Dần… thà chịu sống trong cảnh nghèo khó, khốn cùng chớ quyết không ngồi chung chiếu với những kẻ ti tiện, chuyên xu nịnh, một đời chịu nhục, gục mặt nói hùa, khom lưng quì gối, tình nguyện làm văn nô, bồi bút, bẻ cong ngòi bút đổi trắng thay đen sự thật, bao che, điểm son, tô hồng cho những thái thú Hồ Chí Minh, Lê Duẩn, Trường Chinh, cốt chỉ để kiếm miếng ăn và chút địa vị trong bộ máy cai trị.
Những cái hèn của văn thi nô sẽ đưa đất nước đến họa diệt vong vào tay Đại hán!!
Nếu luận về Liêm và Sỉ, là hai tính rất hay của con người, vì người mà không liêm thì cái gì cũng lấy, chôm, không lấy chôm được thì cướp, không sỉ thì việc gì cũng làm bất chấp thủ đoạn hay bẻ cong ngòi bút... Người mà như thế thì chỉ có vứt đi, vì không khác gì một con vật. Còn làm lãnh đạo mà việc nhà, việc nước vô liêm, sỉ thì nhà phải suy bại, nước phải suy vong. Nghĩ cho kỹ, thì sỉ cần hơn liêm; người không liêm làm những chuyện bất nghĩa, căn nguyên cũng ở vô sỉ mà ra.
Đứng đầu đám xu nịnh, vô liêm sỉ hạ tiện này chính là “văn thi nô cung đình” Tố Hữu, bậc đàn anh của Ngô Đức Hành, một đệ nhất thơ nô trong nghề đánh giày, bợ đĩa. Tài nịnh của TH đã đạt tới mức thượng thừa nên mới có thế phun ra những câu thơ khiến người ta mỗi lần đọc đến phải đỏ mặt vì ngượng:
Yêu biết mấy, nghe con tập nói 


Tiếng đầu lòng con gọi Stalin! 
Hôm qua loa gọi ngoài đồng 
Tiếng loa xé ruột xé lòng biết bao 
Làng trên xóm dưới xôn xao 
Làm sao, Ông đã... làm sao, mất rồi! 
Ông Stalin ơi, Ông Stalin ơi! 
Hỡi ơi, Ông mất! đất trời có không? ...


Thú tính của Tố Hữu là khát máu phi nhân không kém HCM:
“Giết, giết nữa, bàn tay không phút nghỉ,
Cho ruộng đồng lúa tốt, thuế mau xong, 
Cho đảng bền lâu, cùng rập bước chung lòng,
Thờ Mao Chủ tịch, thờ Sít-ta-lin bất diệt”


Ngày nay những tên Thái Thú An Nam với chính sách cai trị độc tài toàn trị, đứng đầu là Nguyễn Phú Trọng đã « lùa » được giới văn nghệ sĩ vào chuồng heo để bắt chúng nếm phân, nên những tên nô tài này rắp tâm làm tay sai cho chế độ: bắt chúng phong trần thì đành nhận kiếp phong trần, khi nào tung hê nghe đúng sở thích của bệ hạ thì mới nhận được chút cơm thừa cá cặn của triều đình, để còn ngông nghênh với cuộc đời ô trọc trong chế độ XHCN này.
Vợ chồng Mỹ Linh-Anh Quân, Ngô Đức Hành của hôm nay là đại diện của lớp văn thi ca nô khiếm thị, nên đã phun ra toàn những lời đầy mùi phân, qua câu nói của Ngô Đức Hành: "Lịch sử đã lựa chọn, Nhân dân đã lựa chọn!" để tung hê tên bán nước Nguyễn phú Trọng trong vị trí "Nhất Thể", tức là kiêm nhiệm một lúc hai chức danh TBT và Chủ tịch Nhà Nước. Và hôm nay 23.10.2018 được 496 gia nô trong quốc hội XHCNVN đánh bóng và cùng công kênh lên ngôi hoàng đế An Nam.
Nếu như trong cái xã hội chó ngáp này, dân tình thì vô cảm, nhân tình thì lọc lừa phản trắc, phong tục suy đồi, con người ta quên đi liêm, sỉ... không tính những người dân thường, thậm chí đến nhân sĩ trí thức cũng một bè y như nhau . Nếu nói và cho đó là nổi sĩ nhục và xấu hổ của mẹ VN, thì không có gì là sai, vì nước mắt mẹ đã rơi từ khi "con đám con hoang" phản trắc chạy theo Đại hán phản bội lại tổ quôc gây nhiều hệ lụy cho Việt tộc. Mặc dù nói vậy, nhưng trong mùa đông rét mướt ảm đạm, cây tùng, bách, thông vẫn xanh tươi, gà vẫn gáy sáng.... vì sự sống vẩn tồn tại, nhiều khi cứ tưởng cuộc sống đã hôn mê, nhưng không, vẫn còn người tỉnh như cô Trần Khải Thanh Thuỷ và còn rất nhiều văn nghệ sĩ, trí thức khác đã vươn lên từ trong những mùa đông ảm đạm trên quê hương để nói rằng: " Mẹ VN ơi chúng con vẩn còn đây!!"
Đám nhà báo, văn thi ca nô của chế độ hôm nay là một đám ký sinh trùng đang bám theo đảng cs và thái thú Nguyễn Phú , trong việc "nhất thể hoá" chức danh TBT và CTNN. Bọn gia nô này bất chấp liêm sĩ để sẳn sàng bẻ cong ngòi bút cong đuôi chạy theo chế độ bất chấp tương lai của đất nước và dân tộc. Lịch sử nào và nhân dân nào đã chọn lựa Nguyễn Phú Trọng ?? hởi tên bút nô Ngô Đức Hành??
Lịch sử (vô tri) thì làm sao mà biết chọn với lựa? còn nhân dân có ai đã từng bỏ phiếu hay thậm chí là dơ tay đồng thuận việc làm này của Trọng Lú? họ không bao giờ có cơ hội để làm việc đó, xin các ông đừng hiếp dâm chử nghĩa tiếng Việt nửa. Một chút liêm sĩ của các ông trong việc đòi công đạo lại cho các sư đoàn dân oan trên 3 miền đất nước, các chiến sĩ chết trong cuộc chiến biên giới 1979, trong trận Gạc Ma 1988 hay những ngư dân chết vì bị Tàu lạ hiếp đáp trên biển đông....cũng không thấy các ông lên tiếng? Bao nhiêu điều ích quốc lợi dân sao các ông bà không biết ho hay viết cho vài chử? Đám văn-thơ ca nô các vị ăn thứ gì mà lại đi bán rẻ lương tâm của mình như thế??
Trong kho thành ngữ có câu " hùm chết để da người ta chết để tiếng", phàm làm văn thi ca sĩ thì cũng nên có chút danh thơm gì với núi sông...cớ sao ông bà lại không không chọn cho mình một hướng đi vào lòng dân vào lịch sử như nhà thơ Ngô Đức Kế, đầu thế kỷ XX, danh thơm của ông còn để đời và lịch sử tôn vinh. Chí sĩ Ngô Đức Kế là một người yêu nước yêu dân tộc chân thành nên đã không ra làm quan sau khi đỗ đạt Phó Bảng dưới triều Nguyễn, và ông đã chọn con đường dấn thân cứu dân cứu nước trước hoạ xâm lăng. Ngô Đức Kế là một nhà thơ được lưu danh trong sử Việt.

Ngày nay, trước hoạ mất nước vào tay Đại Hán bởi những tên thái thú (vật) như Nguyễn Phú Trọng, đám gia nô trong BCT và 496 tên đảng biểu đáng khinh trong quốc hội nước CHXHCNVN, tri thức của các ông nằm ở đâu mà các ông lại dùng những từ ngử rất khó nghe và khó chấp nhận như vậy để tung hô ca tụng tính độc tài độc bá thiên hạ của tội đồ Nguyễn Phú Trọng?
Các ông định làm văn thi nô suốt đời suốt kiếp? để quốc dân và những người yêu dân chủ yêu nước quyền rủa. Mẹ VN đã khóc hết nước mắt vì xấu hổ với Tố Hữu
Mẹ VN mới đây lại một lần nửa khóc thầm vì tủi nhục với những con hoang như vợ chồng ca nô Mỹ Linh-Anh Quân, bất chấp tất cả để cất vang tiếng ca tiếng hót trên nước mắt và lòng căm phẩn của người dân Thủ Thiêm, nay lại còn có thêm văn thi nô Ngô Đức Hành dẫm bước trên lương tâm của đồng bào, VN quả thật bất hạnh khi có quá nhiều bọn nô tài phục vụ cho tà quyền .

Một bọn theo đóm ăn tàn 
Cúi đầu theo giặc phá tan nước nhà 
Sư cha trí thức đầu gà 
Gáy như mọi sáng để mà được ăn 
Con đứng con gục con nằm 
Thờ thằng chủ cộng làm tằm nhả tơ 
Chính nghĩa từ bỏ không thờ 
Quỳ theo quỷ dữ đội bô trên đầu 
Thành công chúng chẳng thưởng lầu 
Vứt luôn cả đám hầm cầu hưởng chung 
Ngàn xưa những kẻ ngu khùng 
Tôn thờ ác đạo cuối cùng tay không 
Giúp tay phá vỡ non sông 
Ngàn đời nguyền rủa trong lòng dân gian !
Xuan Ngoc Nguyen
Ngày hôm nay, những văn thi sĩ đầy khí phách như Hữu Loan, Phùng Quán, Trần Dần, Phan Khôi… của thời Nhân Văn Giai Phẩm còn được mấy ai?? Thật đáng hổ thẹn trong giai đoạn mà bọn thái thú lộng quyền đứng trên pháp luật lại còn có những người, con số không phải là nhỏ, lại hãnh diện cam tâm khom lưng làm văn nô, bồi bút cho tà quyền mà lương tâm và lương tri không một mảy may ‘bức rức’ và ‘trăn trở’ như Ngô Đức Hành, với những dòng chữ nhơ nhớp của mình viết ra: "Lịch sử đã lựa chọn, Nhân dân đã lựa chọn". Người dân không hy vọng gì một sự tỉnh táo nơi các ông bà văn thi ca nô chê độ, nhưng họ rất mong các ông bà sớm theo chân Đỗ Mười, Trần Đại Quang để đất nước được hồi sinh và Việt tộc sớm được hạnh phúc.

Hậu Duệ VNCH Bichthuy Ly, 23.10.2018

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét