GIÁNG SINH 2016 - NHỚ VỀ NGƯỜI
THƯƠNG PHẾ BINH VNCH
Trong cái giá lạnh mùa đông nơi xứ người, ngồi lắng nghe bài hát :"người thương binh" sáng tác của nhạc sĩ Anh Bằng, đã làm chúng tôi, những người hậu duệ VNCH đang sống ở hải ngoại không khỏi bồi hồi, chạnh nhớ đến thân phận đắng lòng của các thương phế binh VNCH đang sống cơ cực bần hàn nơi quê nhà.
Bạn cứ đi xin đừng lưu luyến
Là thương binh ta sống khổ đã thành quen
Như mãnh thú khép mình trong phố nhỏ
Đốt hết cuộc đời nghiệt ngã đau thương
Khi Cuộc chiến tại Việt Nam chấm dứt ngày 30 tháng Tư 1975, QLVNCH ĐÃ CÓ 231.508 TỬ SĨ VÀ 95.371 PHẾ BINH, Một số đã qua đời vì bệnh tật hành hạ không có thuốc men chửa trị, những con số này còn rất nhiều, chưa thể cập nhật hết. (Danh sách một số các thương phế binh VNCH đã được thiết lập hồ sơ trong những năm gần đây và họ đang còn sống tại quê nhà: http://www.phuocthien.net/TPB/VyNhut.htm )
Thương phế binh VNCH chính là nạn nhân của cái gọi là " Giải Phóng Miền Nam" của phe chủ chiến "cộng sản VN", họ theo lệnh quan thầy Nga Tàu, đem quân vượt lằn ranh biên giới để đánh phá niền nam, trong lúc nhân dân miền nam còn đang tập trung tổng lực để xây dựng và kiến thiết đất nước tân lập Việt Nam Cộng Hoà.
Như chúng ta đều biết, sau hiệp định Genève 1954, nước VN đã trở thành 2 quốc gia riêng biệt: miền Bắc thành lập nước VNDCCH theo mô thức một nhà nước cộng sản nằm trong gọng kềm của đệ tam quốc tế cộng sản. Miền nam thành lập nước VNCH, một chế độ tự do được các quốc gia đồng minh giúp đở để xây dựng tái thiết, là một quốc gia tân lập theo thể chế một nhà nước dân chủ tự do. Vĩ tuyến 17 là ranh biên giới của hai quốc gia VN. Là tay sai của đệ tam quốc tế cộng sản, nên họ "Hồ" đã theo lệnh quan thầy Nga Xô và Tàu cộng, là " phải thôn tính miền nam VN cho bằng được" để tiếp sau đó là nhuộm đỏ toàn bộ Đông Nam Á. Họ "Hồ" và đảng Lao Động (tiền thân của đảng csVN) bất chấp hiệp định 1954 đã được ký kết từ trước, xua quân tràn qua biên giới, để phá hoại miền nam VN, gây không biết bao tang tóc và thãm họa cho người dân miền nam VN trong thời gian từ 1955 cho đến tháng 4/1975, và cả nước từ sau ngày 30/4/1975 đến ngày hôm nay. Rất may là thế giới XHCN anh em đã bị sụp đổ vào năm 1990, nếu không thì thãm họa sẽ còn chồng chất nhiều hơn nửa.
Nước VN chúng ta nếu không có họ "hồ" và đảng csVN:
* Không bao giờ có chuyện chia đôi đất nước vào năm 1954 và cũng không có cuộc CCRĐ đẩm máu 1953-1956 để làm hàng triệu người miền bắc phải chạy vào nam năm 1954 để lánh nạn.
* Thì miền nam VN đã trở thành một quốc gia giàu mạnh với một nền kinh tế quốc dân phát triển thuộc hàng Top Ten của vùng Đông Nam Á.
* Sẽ không có cuộc chiến phi nghĩa từ năm 1955-1975 và càng không bao giờ có những người thương phế binh VNCH. Nói như thế, để những người trong nước biết đến tội ác của họ "Hồ" và "đảng csVN" đã tạo ra trong cuộc chiến Quốc-Cộng từ năm 1955-1975 và những sự trả thù tàn bạo của phe gọi là thắng trận với quân dân cán chính VNCH.
* Lại càng không có một bộ phận gần 4 triệu người Việt phải rời bõ quê hương, nơi chôn nhau cắt rốn để đi định cư ở nước ngoài hơn 41 năm qua.
Từ khi khoát áo chiến y lên đường theo tiếng gọi của tổ quốc, những người thanh niên miền nam đã không còn những mùa giáng sinh an bình hạnh phúc với gia đình trong suốt cuộc đời chống giặc giử làng. Nhiều khi, những người chiến sĩ theo đạo công giáo phải đón giáng sinh chung với các bạn đồng đội của mình ngoài tiền đồn hay trong rừng sâu, hoặc trên đường hành quân lùng địch - để hậu phương có được những giây phút yên vui mừng chúa hài đồng ra đời tại hang Bê Lem (Bethlehem) cách đây 2016 năm.
Những người Thương Phế Binh VNCH, trước 1975, họ là những thanh niên ưu tú của miền nam VN với trái tim chứa đầy nhiệt tình yêu nước, thương dân một cách nồng nàn, họ đã đến với nhau trong tập thể quân đội, để: " bảo quốc an dân" giữ gìn sự yên bình an lạc của miền nam VN, trước sự phá hoại của người cộng sản miền Bắc. Trong khi ngăn chặn giặc thù phá hoại miền nam, những chiến sĩ kém may mắn, trong lúc chiến đấu đã bị thương và một phần thân thể của họ đã hiến dâng cho đất nước để bảo vệ đồng bào ruột thịt của mình.
Đêm Chúa giáng sinh, chính là những giây phút thiêng liêng nhất của loài người để chào đón thông điệp hoà bình và thương yêu mà chúa đã mang đến cho nhân loại.
Vinh danh thiên chúa trên trời
Bình an dưới thế cho người thiện tâm.
Trước 1975, trong đêm kỷ niệm chúa hài đồng giáng trần của miền nam, đâu đó trên mãnh đất thuộc 4 vùng chiến thuật, người chiến sĩ VNCH có đạo hay ngoại đạo hay ngoại đều cố ghì chặt tay súng trong tư thế vừa chống địch vừa đón mừng chúa sinh ra đời vừa thầm cầu nguyện với chúa cho đất nước VN sớm thoát hoạ cộng sản để Việt tộc luôn được hưởng thái bình trọn vẹn đúng ý nghĩa của ngày cúa giáng sinh.....mà trong đó có gia đình của chính mình.
Rồi chuyện gì đã đến sẽ đến, ngày 30-4-1975, khi người lính cộng sản Bắc Việt vi phạm hiệp định Paris 1973, tràn vào miền nam, tóm thu tất cả và tiến hành việc trả thù người lính VNCH khắp miền nam một cách thô bạo bất chấp lương tri và đạo lý. Người nào còn sống thì đi tù, người nào chết thì bị cầy mộ, những người lính què đui tàn phế, thì bị xua đuổi ra khỏi các quân y viện trên khắp miền nam VN, và bị xua đuổi ra khỏi căn nhà của mình nơi các làng thương phế binh mà nhà nước VNCH đã cấp phát cho họ trước năm 1975.
Thảm họa gì đã đến với các thương bệnh binh còn đang điều trị, khi những con người vô thần phi nhân lại là phe thắng trận. Có ai cầm được nưóc mắt trong cảnh đoạn trường máu lệ, khi nhìn từng đoàn thương binh VNCH, nối gót đắt dìu ra khỏi cổng các quân y viện. Người sáng giắt kẻ mù, kẻ bị thương nhẹ cõng người bị thương nặng. Một số thương bệnh binh đã chết vì trọng thương quá nặng, số khác sống trong cảnh tàn phế vĩnh viễn, vì vết thương trên người đã không được tiếp tục điều trị. Đó là thãm cảnh được ghi nhận về số phận của những người thương binh VNCH trong ngày 30/4/1975. Muôn vàn khổ đau và tủi nhục khi người thương phế binh VNCH phải sống trong nghịch cảnh với sự kỳ thi của người cộng sản, tức phe thắng trận. Cho tới hôm nay tuy cuộc sống với vô vàn đau khổ, người thương phế binh VNCH vẩn luôn tự hào mình là lính VNCH. Hình ảnh những người thương phế binh VNCH sống trong thiên đường XHCNVN, là những hình ảnh tiêu biểu nhất về cái chính tâm của người cộng sản trong cái gọi là hoà giải hoà hợp dân tộc. Hơn 41 năm qua, khi người cộng sản hoàn toàn cai trị toàn bộ đất nước VN, thì bộ mặt thật của bọn người lạm dụng mỹ từ "giải phóng miền nam" để cướp bóc, trả thù và đặt vòng kim cô vlên đầu người dân VN. Đất nước tôi với những hình ảnh những thương phế VNCH bán vé số, sống nương tựa vào đồng đội của mình trong tinh thần huynh đệ chi binh - lá rách đùm lá nát. Người thương phế binh VNCH từ năm 1975 tới nay vẩn còn tiếp tục bị kỳ thị. Dưới ách thống trị của nhà nước cộng sản, những quyền cơ bản của con người bị chà đạp. Trong cái gọi là thiên đường xã hội chủ nghĩa ngày càng phơi bầy cộng sản là tội ác, là phản bội ; xã hội chủ nghĩa là gian dối, là tước đoạt quyền mưu cầu hạnh phúc của nhân dân. Hận thù vẩn còn trong cái chế độ phi dân chủ và bán nước hiện nay, nhưng chúng vẩn luôn xuyên tạc khi chuốc lấy thất bại trong việc Hoà Giải với người Hải Ngoại và với những nạn nhân trực tiếp của cái gọi là: " Giải phóng miền nam" đó là các quân dân cán chính VNCH và gia đình họ đã phải hứng chịu những đòn thu tàn độc của chế độ cộng sản sau ngày 30.4.!975.
”Nước rặt mới biết cỏ úa”, 41 năm qua sau ngày 30.4.1975 đến nay, Việt tộc đã phải sống trong tăm tối mất cả quyền làm người, mất cả quyền sỡ hữu mảnh đất hương hỏa Ông cha ta để lại, mất cả tính kiêu hùng tự hào của Dân Tộc, mất cả lòng yêu nước khi biểu lộ chống giặc Tàu cộng xâm lăng, bởi Đảng CSVN dùng lực lượng Công an và Bộ đội trấn áp dưới mỹ từ “chuyên chính vô sản. Có phải chăng chuyên chính vô sản là tham nhũng, là bốc lột dân không còn chén cơm manh áo và bán nước, bán biển đảo cho Tầu Cộng?
Quý Ông Thương Phế Binh VNCH, một biểu tượng sống hy sinh đời mình cho Tự Do, Dân Chủ và Dân Tộc Phú Cường, họ là những người đáng được tri ân và kính phục, mặc dù đang sống cơ hàn trên quê hương VN, nhưng không vì thế mà các con dân nước VNCH quên lảng đi những con người đắng kính này. Họ đáng kính hơn những thằng cộng sản tham nhũng, hơn hẳn bọn tư bản đỏ trong phe thắng cuộc, đang chễm chệ trong các chức vụ lãnh đạo nơi các cơ quan quản trị đất nước. Vì thế, hôm nay trong cai lạnh của đầu mùa đông trên đất tạm dung nơi xứ người, đã và đang báo hiệu mùa giáng sinh năm 2016 lại về, không khí đón mừng chúa giáng sinh đang rộn rã khắp mọi nơi đã làm chúng tôi nhớ lại những bậc Cha, Anh .. đã từng mất mát qúa nhiều những giờ giáng sinh yên bình với người thân trong những năm tháng trước 1975. Hàng ngủ hậu duệ VNCH, không quên chia sẽ trong tình huynh đệ chi binh vói các bác chú cô dì thương phế binh, các cựu chiến sĩ , các cô nhi, quả phụ tử sĩ và gia đình các hậu duệ VNCH trên toàn thế giới lời chúc đến mọi người là: "Hưởng được nhiều ơn phúc lộc, hồng ân của Chúa trong dịp lễ Giáng sinh 2016 này, và những ơn phúc đó sẽ tràn lan sang Năm Mới 2017, đem sự bình an của Chúa đến với các tâm hồn và gia đình mỗi người trong chúng ta, cũng như cho toàn thể mọi người trên thế giới và trên quê hương Việt Nam"
Lạy chúa! con là một hậu duệ VNCH ngoại đạo nhưng tin luôn có chúa trên trời. Chúng con xin được mượn sự linh thiêng của chúa trong mùa giáng sinh 2016 để gởi đến những người thương phế binh , các chiến sĩ VNCH còn sót lại sau cuộc chiến ngày nào: "sớm có được một mùa Giáng Sinh an bình, hạnh phúc với đầy đủ nhân, dân quyền cho người thương phế binh VNVCH và Việt tộc". Muốn lời chúc này được trọn vẹn thì xin mọi người hãy chung tay với các tổ chức chính trị chân chính của người Việt quốc gia cùng nhau giải thể chế độ buôn dân bán nước CSVN. Một hệ lụy cuối cùng của Việt tộc, cần phải tháo gở để đất nước luôn có một mùa giáng sinh ấm cúng, thanh bình và minh châu trời đông, để đêm thánh là đêm ấm cúng và yên bình nhất của mổi người trên thế gian.
Hậu duệ VNCH Lý Bích Thuỷ, 12/12/2016