42 NĂM LÀM KINH TẾ
CHXHCNVN cương quyết làm theo chủ nghĩa Mác - Lê Nin và tư tưởng Hồ Chí Minh và chấp nhận một nền kinh tế tập trung theo lý thuyết của Marx cho đến 1990. Sau đó, khi khối cộng sản sụp đổ, lý thuyết Marx bị lung lay, nên đảng chuyễn từ kinh tế tập trung sang Kinh Tế thị Trường (KTTT) theo định hướng XHCN một sáng tác của các đỉnh cao trí tuệ cộng sản. Nhà nước chủ trương giữ vai trò chủ đạo trong nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa được thực hiện trong thực tế bằng việc thành lập hàng loạt các doanh nghiệp nhà nước lớn như các tập đoàn kinh tế nhà nước, các tổng công ty 90, tổng công ty 91. Tuy nhiên, hiện nay phần lớn các doanh nghiệp nhà nước lớn này hoạt động không đạt nhu cầu hoặc thua lỗ triền miên, dẫn tới việc cổ phần hóa các doanh nghiệp này.
Như chúng ta đã biết, một quốc gia có nền kinh tế có phát triển, nhà nước mới có tiền để chăm lo phúc lợi cho dân, từ đó dân mới có hạnh phúc và tăng niềm tin vào sự lãnh đạo của đảng cầm quyền. Thông thường, khi nhà nước có tiền thì dân chúng mới có những chính sách về giáo dục và y tế miển phí. VNCH trước năm 1975 tuy bị cộng sản Bắc Việt hàng ngày phá hoại, như giật sập cầu đường, đặt bom phá huỷ các đường thiết lộ, họ làm đũ trò như in tiền đô la gỉa..v...v.. nhằm làm tiêu hao nên kinh tế quốc dân của VNCH, mặc dù vậy, chính quyền VNCH vẩn có một nền giáo dục phổ cập miễn phí cũng như y tế để lo cho dân. Đây là điều mà các đỉnh cao chói lọi của cs tới nay vẩn không làm được. Nhưng họ thường tìm cách để phun nọc bôi tro trét trấu vào những giá trị xây dựng đất nước của VNCH.
Còn CHXHCNVN sau 42 năm làm kinh tế luôn bị thất thu vì số chi quá lớn, nợ ngày chồng chất, bên cạnh lại không có những chính sách thắt lưng buộc bụng, nên càng ngày càng lún sâu vào bế tắc như hiện nay . Nhà nước nợ như chúa chổm, ngân sách thiếu trước hụt sau từ năm này qua năm kia, muốn chi trả thì nhờ vào tiền kiều hối hoặc vay mượn. Trong khi đó các cơ sở công quyền các quan vẩn thi nhau hoang phí tiền thuế của nhân dân vào những chi tiêu phi lý làm hao tổn ngân sách quốc gia. Các tổng công ty do con cháu, bà con thân thích của các đầu lĩnh Ba Đình quản lý đều lổ trầm trọng như Vinashin, Vinalines, Tổng Công Ty Điện Lực (EVN), Tổng Cty Dầu khí...v..v.. Gần như không có một cơ sở kinh doanh nào của nhà nước mà không lỗ lã, bọn tham quan toàn báo cáo láo về mức lời và lổ. Đồng tiền CHXHCNVN năm nào cũng phá gía. Các chóp bu thì đua nhau đi công tác nườc ngoài bằng tiền công qủi. Cuối cùng đảng và nhà nước thiếu hụt ngân sách trầm trọng, dân phải gánh chịu hậu qủa. Cán bộ làm thiệt hại ngân qủi quốc gia nhưng không có tên nào bị lôi ra trừng trị, nền kinh tế ngày càng tụt hậu.đến sát đáy thung lủng. .
Đau buồn nhất là trên vùng cao và vùng hẻo lánh, học sinh đi học phải đi bằng cáp treo, hoặc những chiếc cầu bằng ván hư hỏng không tu bổ, nhiều nơi học sinh và cô giáo phải chui vào trong bao nylon để qua suối , qua sông đến trường...trong khi đó có nhiều địa phương dùng tiền thuế nhân dân để xây tượng đài ngàn tỷ và phung phí trong các dự án bị dừng lại giửa chừng, cầu cống, đường xá khi nghiệm thu thì không đũ tiêu chuẩn. Tất cã câu chuyện đau lòng đó được cô giáo Lam diễn tả như sau:
ĐẤT NƯỚC MÌNH NGỘ QUÁ PHẢI KHÔNG ANH ?
Đất nước mình ngộ quá phải không anh
Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn
Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm
Trước những bất công vẫn không biết kêu đòi...
Đất nước mình lạ quá phải không anh
Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ
Những dự án và tượng đài nghìn tỉ
Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay...
Đất nước mình buồn quá phải không anh
Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc
Rừng đã hết và biển thì đang chết
Những con thuyền nằm nhớ sóng khơi xa...
Đất nước mình thương quá phải không anh
Mỗi đứa trẻ sinh ra đã gánh nợ nần ông cha để lại
Di sản cho mai sau có gì để cháu con ta trang trải
Đứng trước năm châu mà không phải cúi đầu...
Đất nước mình rồi sẽ về đâu anh
Anh không biết em làm sao biết được
Câu hỏi gửi trời xanh, gửi người sau, người trước
Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu...
TRẦN THỊ LAM
Trường PTTH Chuyên Hà Tĩnh.
CHXHCNVN MỘT NỀN KINH TẾ PHÁ SẢN
Chúng ta thử so sánh về mặt phát triển kinh tế của 10 quốc gia Á Châu vào thời điểm năm 1960, được xác nhận theo thứ tự trong bảng xếp GDP tính bằng Mỹ kim như sau
Singapore (395$), Malaysia (299$), Philippine (275$), Việt Nam Cộng Hòa (miền Nam 223$), South Korea (155), Thailand (101$), Trung quốc (92$), Ấn Độ (84$), Việt Nam Dân chủ Cộng Hòa (miền Bắc 73$).
Như vậy, VNCH (miền Nam VN) chỉ sau 5 năm xây dựng nền kinh tế quốc dân, đã ngang hàng với Phillipine, vượt qua South Korea, gấp 2 lần Thái Lan, gấp 2,4 lần Trung Cộng, gấp 2,7 lần Ấn Độ và gấp 3 lần VNDCCH (miền Bắc VN). Cũng như Đại Hàn và Nhật Bản, VNCH chỉ cần 20 năm đã nổi danh là “Hòn ngọc Viễn Đông”, cả về mặt kinh tế lẫn văn hóa giáo dục, mặc dù trong thời gian này, miền Nam luôn bị các lực lượng CS miền Bắc đánh phá. Thế mới thây VNCH trước đây không có các đỉnh cao để xây dựng nền kinh tế quốc dân như miền bắc cộng sản do hồ chí minh lãnh đạo.
Còn ngày nay tính tới thờì điểm 2017, sau 42 năm thống trị cả nước, với rừng vàng biển bạc nhưng bình quân đầu người của VN chỉ đạt được: 2.164 USD (hạng 134), đó là công bố chính thức của CHXHCNVN. Trong khi đó bình quân đầu người của một số các nước khác ở Đông Nam Á như sau:
Singapor: GDP bình quân đầu người cao nhất khu vực 52.841 USD
Nhật: GDP bình quân 40.090 USD
Nam Hàn:GDP bình quân 39.778 USD
Brunei: GDP bình quân: 39.355 USD
Malaysia: GDP bình quân: 12,127 USD
Phillipine:GDP bình quân: 8,224 USD
Ấn Độ: GDP Bình quân 7,224 USD
Lào: GDP bình quân :6,149 US
Thái Lan: GDP bình quân: 5.816 USD
Campuchia: GDP bình quân: 4,020 USD
Indonesia: GDP bình quân: 3.620 USD
(Nguồn Wikipedia)
Nhìn qua bình quân đầu người của các nước mới thấy được sự lãnh đạo của các đỉnh cao trí tuệ tuyệt vời của đảng cộng sản, CHXHCNVN ngày nay đã thua rất xa Lào và Campuchia, bình quân đầu người của VN cộng sản chỉ bằng 1/2 của Campuchia và 1/3 của Lào. Đây là một thành tích đáng thót mình nhất của phe thắng cuộc!!! Từ trên đỉnh cao, với tài ngạo mạn tự tôn đánh thắng 2 cường quốc hàng đầu thế giới, để rồi trở thành nước nghèo nhất trong khu vực, một thành tích mà các lãnh đạo vì dân vì nước của các quốc gia khác khó lòng mà đạt được.
Được biết từ năm 1961 cho tới năm 2016, trường Đại Học Kinh Tế Quốc Dân của CHXHCNVN đã đào tạo và cung cấp cho đất nước một hàng ngũ trí tuệ cho Kinh Tế với trên 140.000 người. Trong đó có Cử Nhân kinh tế Ma Dzê In Nguyễn Xuân Phúc. Bao gồm 55.639 sinh viên hệ chính quy, 52.194 sinh viên hệ tại chức, 11.244 sinh viên hệ văn bằng 2, 6.730 sinh viên hệ liên thông, 6.119 thạc sỹ, 879 tiến sỹ. Nhiều thế hệ cán bộ, giảng viên, cựu sinh viên các hệ đào tạo của nhà trường đã và đang giữ các cương vị chủ chốt trong các cơ quan của Đảng và Nhà nước từ Trung ương tới địa phương. http://alumni.neu.edu.vn/…/dh-kinh-te-quoc-dan-phan-dau-tro….
Với một hàng ngũ thông thái am tường về Kinh tế như vậy, đáng lý ra nền KT QD của VN phải ít ra hơn Thái Lan, Nam Dương,, Campuchia nhưng trái lại thua luôn nước đàn em do csVN đào tạo, là Campuchia. Xem ra các đỉnh cao trí tuệ của đám cướp cộng sản đã quá bất tài sau 42 năm điều hành đất nước.
Đến nay các đỉnh cao chói lọi của cộng sản đã đưa được CHXHCNVN lên vị trí một cường quốc về nợ công, cường quốc về dân oan, cường quốc về hèn, cường quốc về côn an, bạo lực học đường, về tham nhũng, về ung thư, cường quốc về trí thức có cử nhân, tiến sĩ, thạc sĩ ma, cường quốc về cấp tướng trong ngành công an và quân đội, và một cưòng quốc về nhân viên ăn bám của công....
BỘ MÁY HÀNH CHÁNH CỒNG KỀNH
Theo các số liệu chính thống, từ năm 2007 đến 2014, biên chế cán bộ, công chức từ cấp huyện trở lên (không kể công an, quân đội) tăng 14,43%, đạt 396.371 người, riêng khối cơ quan hành chính nhà nước tăng thêm 36.952 người với tỷ lệ 15,48%.
Cũng vào năm 2014 biên chế bộ máy chính quyền cấp xã là trên 1,2 triệu người, số viên chức 2.312.690 người, trong đó số do cơ quan nhà nước có thẩm quyền giao cho đơn vị sự nghiệp công lập tăng thêm 582.890 người, (chiếm tỷ lệ 39,11%).
Năm 2015 tổng số lao động làm việc trong khu vực hành chính sự nghiệp là 3.944.705 người (bao gồm 1.620.827 hoạt động trong khu vực đảng cộng sản, tổ chức chính trị xã hội, quản lý nhà nước và an ninh quốc phòng), trong đó trong các tổ chức nhà nước – 1.530.788 và các đơn vị sự nghiệp nhà nước 2.413.927 người.
Cách tuyển vào biên chế và sử dụng cán bộ, công chức và viên chức theo trình tự “hậu duệ, quan hệ, tiền tệ mới đến trí tuệ” hay “nhất thân, nhì ngân, tam quyền, tứ chế”, ăn đút lót, mua suất biên chế... đã làm bộ máy nhà nước suy yếu, sơ cứng, lãnh đạo suy thoái, biến chất
Tổng số người được hưởng lương từ ngân sách nhà nước hiện nay lên đến trên 11 triệu người.
CXHCNVN còn là một cường quốc về phó Thủ Tường, thứ trưởng, Vụ trưởng, Cục trưởng v..v..
Theo Cổng Thông tin Điện tử của Chính phủ Việt Nam hiện nay CHXHCNVN có 18 bộ và 04 cơ quan ngang bộ, với nhân sự cao cấp nhất gồm: 01 thủ tướng, 05 phó thủ tướng, 22 bộ trưởng và… 130 thứ trưởng, trong đó chỉ có một phó thủ thướng kiêm nhiệm chức bộ trưởng (ông Phạm Bình Minh), vị chi là 130+22+5+1-1=157 vị quan cấp cao nhất trong chính phủ...
Con số 130 vị thứ trưởng của 22 bộ ngành (18+4), trung bình gần 6 thứ trưởng trong mỗi bộ (trung bình là 5,9…), vì thế lại nổi lên là đặc trưng XHCN của hiện tượng… “lạm phát thứ trưởng” của VN “ta”, đang được dư luận rất quan tâm và lo lắng, và lo lắm… Ôi, thứ trưởng là cái cấp lãnh đạo gì trong chính phủ, nó quan trọng ra sao mà sao nay “tự nhiên’ nó lại phình to ra như bi bệnh phù thũng thế?
Cũng theo cổng Thông tin CPVN: 22 bộ ngành hiện nay của Việt Namtính tới tháng 9 năm 2014 - có tổng cộng 250 vụ và 330 cục, tổng cục, viện… tương đương vụ, tức tổng cộng VN đang có chính xác 580 Vụ trưởng/Cục trưởng. Đây là con số to khủng khiếp, vì như vậy 22 vị bộ trưởng phải quản trực tiếp 130 thứ trưởng và 580 Vụ trưởng cục trưởng, viện trưởng thuộc bộ… Vị chi là trung bình có (130+580):22 =32,27 kẻ thứ vụ trưởng dưới quyền trực tiếp mỗi một bộ trưởng! Con số này gấp trên ba lần số người mà một người có thể lãnh đạo hiệu quả là 09 người (từ 6 đến 12), chứng tỏ 22 bộ trưởng VN rất “thiên tài” “khua tay giữa đồng xanh”. Bên công an và quân đội thì lạm phát về tướng lãnh..
Việt nam là một nước nghèo, nợ công cao ở mức báo động, nhưng trong những năm gần đây chi thường xuyên trung bình khoảng 70% tổng ngân sách trong điều kiện thâm hụt, nguồn thu khó khăn, sụt giảm và tích lũy đầu tư cho phát triển với tỷ lệ thấp, dự kiến năm 2016 chỉ khoảng 17%…Mội đầu người phải mang giùm nợ cho nhà nước đầu người là 94,85 tỷ USD, nợ bình quân là 1.039 USD/người
Theo đánh giá của các chuyên gia, chỉ tính riêng cán bộ các hội đoàn thể, một bộ phận của hệ thống chính trị hiện hành, hàng năm tiêu tốn khoảng 45.600 - 68.100 tỷ đồng từ ngân sách.
Dân thì đầu tắt mặt tối đi làm đóng thuế để nuôi một đám ăn hại chỉ biết phá hoại đất nước, còn phải còng lưng nuôi một bộ máy đàn áp khổng lồ. Thật là một điều hết sức nghịch lý, vậy mà cứ im lặng chịu đựng ngày này qua ngày khác, không biết rồi đây sức chị đựng này đến bao giờ mới oằn?
VN CƯỜNG QUỐC VỀ THAM NHŨNG
Tham nhũng ở Việt Nam vừa tinh vi, vừa trắng trợn nhỏ ăn theo nhỏ lớn ăn theo lớn, từ hạ tầng lên tới thượng từng, nơi nào ăn được cứ ăn... không có nơi nào mà không có tham nhũng, những môi trường sống của quan tham là:
1.Trong lĩnh vực quản lý, sử dụng đất đai, tài nguyên, khoáng sản,
2.Trong lĩnh vực tài chính, ngân hàng
3.Trong lĩnh vực đầu tư xây dựng cơ bản
4.Trong việc quản lý, sử dụng vốn, tài sản nhà nước tại các doanh nghiệp,
5.Trong công tác cán bộ, dư luận về tình trạng “chạy chức, chạy quyền, chạy công chức” vẫn còn nặng nề
6.Trong lĩnh vực tư pháp, hành vi tham nhũng chủ yếu là cán bộ tư pháp lợi dụng chức vụ, quyền hạn để nhận hối lộ
7.Các ban ngành cảnh sát, trầm trọng nhất là CSGT.
8. Các cơ sở y tế, nhà thương các cấp
9. Trong lĩnh vực giáo dục....
Không có nơi nào mà mà không thấy quan tham.
Tình trạng tham nhũng ngày nay của VN được xếp vào hàng cuối bảng của các nước trên thế giới.
Thành quả của phe thắng cuộc sau 15 năm (1975-1990) thi hành chính sách Kinh tế tập trung theo lý thuyết Marx và 27( 1990-2017) năm theo Kinh tế Thị Trường nên hậu quả là hàng ngày, các đầu lĩnh phải nghĩ thêm cách làm sao tăng thuế, nghĩ những cách làm sao moi tiền và 500 tấn vàng trong dân, còn nước nào hạnh phúc hơn CHXHCNVN?? Một đảng cườp chuyên nghĩ cách để bóc từng lớp da trên người dân. Nhìn lại các nước khác như Nhật và Đức, là các quốc gia bị sụp đổ KT sau thế chiến thứ hai, nhưng chỉ sau 20 năm tái thiết lại , họ đã vực dậy được nền kinh tế quốc dân, rồi 20 năm kế tiếp họ sánh vai được với các cường quốc kinh tế khác, ngày nay Đức và Nhật là những quốc gia có nền kinh tế nằm trong 20 nước đứng đầu thế giới. Trong 20 quốc gia đó đều không có các đỉnh cao trí tuệ như CHXHCNVN. Bản chất của cộng sản từ đông sang tây từ âu sang á đều giống nhau một cái bệnh báo cáo láo, lãnh lương và tiền đen thì thật phong phú!!
Căn bệnh làm ung thối đất nước phá hoại tan nát nền KTQD đó là bệnh tham nhủng đã là một trong những nguyên nhân lớn làm thất thoát ngân sách quốc gia, đưa đến nợ công ngày càng phình to ra. Mượn bài thơ của thi sĩ Đăng Tuyền để làm lời kết cho bài viết này:
Quan Tham Chống Quan Tham
Thế gian lắm chuyện để cười
Ông trùm tham nhũng là người chống tham
Diễn đàn ông ghế trưởng ban
Vung tay quá trán đập quan ăn tiền
Còn ông đặc cách nghiễm nhiên
Ưu tú xếp loại quan liêm đương thời
Tự nhiên ông có chiếu trời
Ban cho bảo kiếm trị người quan tham
Rộng đường ông quét, ông càn
Vét vơ đầy túi bạc gian về mình
Việc làm ra vẻ nghiêm minh
Dối trên lừa dưới chẳng tình nghĩa chi
Nhà đất tài chính tinh vi
Tham nhũng chính trị khác gì ung thư
Cháu con đầu đất đại ngu
Văn bằng chắp vá tù mù chợ đen
Khác chi nước thải đánh phèn
Tuy trong mùi nặng ố hoen bụi trần
Thế rồi đem đặt bàn cân
Dán tem chất lượng có phần đã quen
Nổi chìm tiêu chuẩn bon chen
Xếp vào thay ghế quan liêm "yếu già"
Tiêu cực chống mãi chẳng qua
Đèn cù quanh quẩn vẫn là quan tham
Bichthuy Ly 26.4.2017