Powered By Blogger
NHÌN VỀ ĐẤT NƯỚC SINGAPOR


Trước tin cựu Thủ Tướng Lý Quang Diệu của Singapor ra đi vào tuổi 91 sau 31 năm điều hành quốc gia. Lễ quốc táng ông sẽ được tổ chức vào ngày 29.3.2015. Ngưòi viết xin được nghiêng mình trước một lãnh tụ tài ba nước Singapor. Đất nước Singapor vừa mất đi một người lãnh đạo đất nước lỗi lạc. Nhân cái chết của nhà cách mạng lớn của Đống Nam Á  chúng ta xin thử nhìn về công trình xây dựng đất nước của Singapor để so sánh với cách xây dựng của những đỉnh cao chói lọi ngu dốt nơi nước CHXHCNVN sau 40 năm cướp được miền nam VN.
Người dân Singapor đang thật sự khóc 
trước cái chết của Ông Lý Quang Diệu

Ảnh chụp xe chở linh cữu ông Lý Quang Diệu đi đến dinh tổng thống ngày 23/3


Singapor là một đất nước độc lập sau Quốc Gia VN, VNCH và VNDCCH

6 tháng 2 năm 1819:Thành lập nước
3 tháng 6 năm 1959:Tự trị một thuộc địa của Anh Quốc
31 tháng 8 năm 1963:Độc lập từ Anh Quốc
16 tháng 9 năm 1963:Sáp nhập với Malaysia
9 tháng 8 năm 1965: Tách khỏi Malaysia

Trong cuộc bầu cử tháng 5 năm 1959, Đảng Hành động Nhân dân giành chiến thắng vang dội. Singapor trở thành một nhà nước tự trị và Luật sư Lý Quang Diệu trở thành Thủ tướng đầu tiên của quốc gia nầy. Singapor là một nước cộng hòa nghị viện, có chính phủ nghị viện nhất viện theo hệ thống Westminster đại diện cho các khu vực bầu cử. Hiến pháp của quốc gia thiết lập hệ thống chính trị dân chủ.

Singapor hầu như không có tài nguyên, không có tiền rừng bạc biển như CHXHCNVN, nguyên liệu đều phải nhập từ bên ngoài. Singapor chỉ có ít than, chì, nham thạch, đất sét; không có nước ngọt; đất canh tác hẹp, chủ yếu để trồng cao su, dừa, rau và cây ăn quả, do vậy nông nghiệp không phát triển, hàng năm phải nhập lương thực, thực phẩm để đáp ứng nhu cầu ở trong nước. 
Singapor có cơ sở hạ tầng và một số ngành công nghiệp phát triển cao hàng đầu  Châu Á và thế giới như: cảng biển, công nghiệp đóng và sửa chữa tàu, công nghiệp lọc dầu, chế biến và lắp ráp máy móc tinh vi. Nền kinh tế Singapor chủ yếu dựa vào buôn bán và dịch vụ (chiếm 40% thu nhập quốc dân). Kinh tế Singapor từ cuối những năm 1980 đạt tốc độ tăng trưởng vào loại cao nhất thế giới: 1994 đạt 10%, 1995 là 8,9%. Singapor có một hệ thống chăm sóc y tế hiệu quả tốt được xếp hạng 6/thế giới trong Báo cáo Y tế thế giới 2000 . Giáo dục cưởng bức tới hết bậc tiểu học. Đặc biệt nước Singapor là nước biết tôn trọng hiền tài cao độ, mỗi cá nhân được đánh giá dựa trên năng lực của họ.
Singapor ngày hôm nay, một đất nước mơ ước của nhiều công dân trên khắp thế giới. Singapore và Việt Nam có điểm xuất phát gần giống nhau đều là những nước lạc hậu, nghèo nàn và bị thực dân phương Tây đô hộ, thế nhưng Singapor dưới sự lãnh đạo của ông Lý Quang Diệu đã giành được độc lập và chỉ cần 30 năm miàt mài xây dựng đã vươn lên thành một nước giàu có thuộc hàng Top Ten của các nước châu Á. Nước này so với Việt Nam lại là một nước hoàn toàn nhỏ bé, dân số ít ỏi và tài nguyên thiên nhiên hầu như không có gì. Dù nhỏ hơn Việt Nam rất nhiều về diện tích, dân số cũng như tài nguyên, nhưng  ngày nay Singapor lại có nền kinh tế bõ xa Việt Nam và thu nhập bình quân đầu người gấp hàng chục lần người dân Việt Nam. Việt Nam từ ngày thu tóm được tài nguyên của miền nam VN sau ngày 30.4.1975 đến nay, người cộng sản đã có 40 năm gần như không có chiến tranh (với qui mô lớn ) để xây dựng đất nước – tức thời gian xây dựng đã hơn Singapor được 10 năm, nhưng CHXHCNVN đã làm được gì sau khi đánh đuổi được hết các thế lực thù địch ra khỏi đất nước?

Những công viên, bảo tàng, nơi trưng bày nghệ thuật và các biểu tượng kiến trúc của Singapore đều ở đẳng cấp thế giới (Ảnh: Roslan Rahman/AFP/Getty Images)


1.Bình quân đầu người hiện nay của Singapor là: 61.046 USD, còn CHXHCNVN  2000USD (do phía VN công bố, không phải do WB công bố),http://ndh.vn/gdp-binh-quan-dau-nguoi-nam-2014-cua-viet-nam-vuot-2-000-usd-20150102104924226p145c152.news
2. Diện tích chỉ có 716,1 km2 (VN 331 698 km²)
3. Dân số Singapor tính đến năm 2013 là 5.399.200 người trong khi đó VN là 90,73 triệu.
4.Tổng  sản lượng ( GDP ) Singapor thu nhập của quốc dân là: 327,557 tỷ USD so với CHXHCNVN trong năm 2014 đạt 3.937.856 tỷ đồng, tương đương 184 tỷ USD. Con số chênh lệch quá lớn
Singapore là nơi thu hút tài năng nước ngoài, đặc biệt về tiếp thị, 
tài chính và công nghệ thông tin. (Ảnh: Roslan Rahman/AFP/Getty Images)

Chúng ta thấy nếu như Singapor đứng lại không phát triển chờ CHXHCNVN phát triển, thì tới 1,5 thế kỷ sau VN mới có thể bắt kịp Singapor. Trong khi đất nước Singapor không có đỉnh cao trí tuệ trong bộ máy cầm quyền mà Singapor chỉ có những con người cần cù, chân thật, không tham nhũng chăm lo hết lòng đất nước và quốc dân của họ.Với con số chưa tới 6 triệu dân, không có nhiều Thạc sĩ và Tiến Sĩ hơn VN, nhưng là một trong những nước đứng đầu về kinh tế ở Á Châu bõ xa các đỉnh cao trí tuệ VN với dân số 91 triệu. Một điều nên đáng để các trí thức VN trong nuớc suy ngẫm về khả năng lãnh đạo của đảng csVN.
Đường phố Singapore sạch bóng (Ảnh: Suhaimi Abdullah/Getty Images)
Singapor ngày nay, những tập đoàn có tiếng có mặt ở khắp thành phố, kể cả Microsoft, American Express, Bain & Co, Gunvor Group, Capital Land, DBS Bank, BBDO, McCann-Erickson and Edelman. Về truyền thông, Singapore là đầu mối ở Đông Nam Á của hầu hết các tên tuổi quen thuộc trong thế giới truyền thông như BBC, ESPN, the Discovery Channel, Asian Food Channel.
Một điều ít được biết đến là Singapor là trung tâm chính về lọc dầu và trung tâm của các công ty dầu mỏ như Shell Eastern Trading. Thành phố cũng đã đầu tư cho các quận với các tên tuổi như là Biopolis và Fusionopolis cũng như cho một Viện Nghiên Cứu Khoa Học Quốc Gia để hỗ trợ cho nghiên cứu và phát triển khoa học và công nghiệp, đặc biệt đi sâu vào lĩnh vực y sinh, kỹ thuật vi điện tử và hóa học.
Nhìn người lại nghĩ đến ta, Singapor một đất nước nhõ bé hơn VN gấp ngàn lần, dân s ít ỏi hơn việc VN, tài nguyên thiên nhiên gần không có gì đáng kể mà chỉ trong vòng 31 năm dưới lãnh đạo của Ông Lý Quang Diệu, đất nước đã tiến vượt bực là một trong 5 con rồng vàng của Á Châu, với tổng sản lượng thu nhập của nền Kinh Tế Quốc Dân bằng vào một dân số ít ỏi  khoảng 6 triệu người mà mức thu nhập hơn hẳn đất nước khổng lồ CHXHCNVN. 

Đất nước nhõ nhưng biết thu nhận, trọng dụng hiền tài đâ xây dựng đất nước. Hiền tài là chính lực là nguyên khí của quốc gia. Đông, tây, kim cổ đều xem học hành thi cử là quốc sách để chọn Hiền tài, ngày xưa  đất nước Đại Việt Việt chúng ta là một cường quốc với một thời gian dài thịnh trị, nội lực quốc gia là sức mạnh tự túc về quân sự,  kinh tế độc lập không hề l thuộc ngoại bang qua các thời như Đinh, Lê , Lý Trần trong thời gian dài là 432 năm (968-1400). Dân hạnh phúc sung túc đất nước phát triển, nhân tài đều ra giúp nước. 

Năm Hồng Đức thứ 15 (1484), Thân Nhân Trung cùng các quan bộ lễ khác tiến hành viết các bài văn bia để khắc vào các bia tiến sĩ đầu tiên của Việt Nam, các bia này hiện đặt tại Văn Miếu - Quốc Tử Giám, ghi lại mục đích lập mỗi khoa thi nho học, hoàn cảnh lịch sử các khoa thi được khắc bia, hoàn cảnh ra đời của văn bia, và nội dung quan trọng nhất là đề danh các tiến sĩ đỗ đại khoa trong khoa thi đó. Thân Nhân Trung được giao soạn bài văn bia cho bia tiến sĩ đầu tiên khoa Nhâm Tuất (1442). Khi viết về mục đích các khoa thi nho học, trong bài văn bia này, Thân Nhân Trung đã nêu bật được tầm quan trọng của giáo dục nhân tài đối với việc hưng thịnh của đất nước: Trong bài ký đề danh tiến sĩ khoa Nhâm Tuấtd do tiến sĩ Thân Nhân Trung soạn có câu mở đầu: Hiền tài là nguyên khí của quốc gia. Nguyên khí thịnh thì thế nước mạnh rồi lên cao; nguyên khí suy thì thế nước yếu rồi xuống thấp.“hiền tài” luôn là “nguyên khí” của quốc gia, là nguồn tài nguyên và chính lực để  đưa đất nước đi lên.

Khẳng định tầm quan trọng của  nhân tài đối với việc hưng thịnh của quốc gia, Thân Nhân Trung không quên vai trò của triều đình lúc bấy giờ trong việc " chăm lo nuôi dưỡng và đào tạo nhân tài, bồi đắp thêm nguyên khí" (Dục tài, thủ sĩ bồi thực nguyên khí). Trong Bài ký đề tên Tiến sĩ khoa Đinh Mùi (1487), Thân Nhân Trung viết:" Trời mở cuộc thịnh trị thái bình ức vạn niên cho nước nhà, ắt sinh ra các bậc hiền tài để nước nhà sử dụng. Bởi vì, nền giáo dục thịnh trị là gốc ở việc có người tài, người hiền tài đông đảo là do giáo dưỡng .

Lịch sử nhân loại đã chứng minh - bất kỳ chế độ nào, mô thức chính trị nào có minh quân cai trị, đều quan tâm tới việc đào tạo cho được nhiều hiền tài, làm cho nguyên khí quốc gia phát triển nở hoa và sung mãn. Thịnh suy của đất nước gắn liền với nguyên khí của quốc gia như bóng với hình. 

Hãy xem qua bản dự toán tổng chi ngân sách, để biêt việc chăm lo hiền tài đất nước của các đỉnh cao trí thậm tệ như thế nào? Theo như công bố chính thức thi việc chi tiêu cho cơ sở trung ương đảng một số tiền cao nhất trong ngân sách 2014
Văn phòng Trung ương Đảng chi tiêu cao hơn hẳn trong bốn Văn phòng gồm cả Văn phòng Chính phủ,Văn phòng  Chủ tịch Nước,Văn phòng Quốc hội. 
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2015/03/150320_vanphong_tw_dang_chi_tieu
Văn phòng Trung ương Đảng
Văn phòng Trung ương của Đảng Cộng sản Việt Nam chi tiêu một năm gần 100 triệu USD, theo một văn bản về công khai ngân sách của Bộ Tài Chính nước này ( xem đường dẫn)
Trong năm 2014, Văn phòng Trung ương Đảng có dự toán 1973 tỷ VND, tương đương 98,6 triệu USD, gấp 10 lần VP Chủ tịch Nước (195.9 tỷ).
Văn phòng Chính phủ có dự toán chi tiêu 1290 tỷ VND.
Tại Văn phòng Trung ương Đảng Cộng sản, số biên chế có mặt năm 2014 là 2895 người và ngoài khoản tiền lương, tiền thưởng, thông tin tuyên truyền, hội nghị, chi đoàn ra, đoàn vào, mua và đầu tư tài sản vô hình còn có nhiều khoản chi khác.
Vẫn văn bản trên của Bộ Tài Chính Việt Nam cho hay Văn phòng Trung ương Đảng năm 2014 đã "chi viện trợ Đảng Nhân dân Cách mạng Lào 14,300 triệu VND".
Ngoài ra, bốn cơ quan đại diện ở nước ngoài của Văn phòng có dự toán 6,260 triệu đồng. Nhiều hơn hai Đại học Quốc gia
Tác giả Nguyễn Văn Tuấn có bình luận trên một trang mạng xã hội rằng:
"Trong các ban trực thuộc trung ương đảng, có 3 ban ngốn nhiều tiền nhất: Cục quản trị A (186.9 tỉ đồng), Cục QTTV (112 tỉ đồng), và Ban Tuyên giáo (109.4 tỉ đồng).
"Ngạc nhiên là nhật báo Nhân Dân thậm chí có ngân sách còn cao hơn cả Ban Nội chính. Hội đồng Lý luận cũng ngốn tiền ngân sách gần 31 tỉ đồng năm 2014."
“Như vậy, dự toán cho VP trung ương đảng cao hơn cả hai đại học quốc gia cộng lại”.
Biểu đồ 2 phân tích chi tiết chi tiêu của VP đảng CSVN. Có một số ban tôi không rõ là gì nên viết y như báo cáo. Trong các ban trực thuộc trung ương đảng, có 3 ban ngốn nhiều tiền nhất: Cục quản trị A (186.9 tỉ đồng), Cục QTTV (~112 tỉ đồng), và Ban Tuyên giáo (109.4 tỉ đồng). Ngạc nhiên là nhật báo Nhân Dân thậm chí có ngân sách còn cao hơn cả Ban Nội chính! Hội đồng lí luận (?) cũng ngốn tiền ngân sách gần 31 tỉ đồng năm 2014!

Văn phòng trung ương Đảng không phải cơ quan điều hành đất nước, nhưng  văn phòng trung ương Đảng ngốn nhiều tiền thuế của dân nhiều nhất? Dân phải nai lưng ra làm việc, đóng thuế để nuôi đăm ăn hại, hèn sĩ của đảng? trong khi đảng csVN là một tập đoàn bán nước, ăn hại chuyên phá hoại đất nước, một đám bưng bô, thái hóa biến chất... tham nhũng đã lên lên đến cao điểm của các tệ nạn có thể coi đó là một quốc nạn. Trí thức nước CHXHCNVN có còn là người VN hay không? quý vị nghĩ gì cho tương lai VN? tưong lai nước Việt không phải là tương lai của CHXHCNVN, đừng lâm lẩn tai hại v các cụm từ nầy. Nước Việt và dân tộc VN luôn trường tồn, còn CHXHCNVN sẽ không bao giờ trường tồn. Sự hiện diện của nó chỉ xãy ra trong thời kỳ quốc nạn. Vai trò hiện diện của nó sẽ chấm dứt sau cơn quc nạn chm dứt.

Mt đt nước biết đãi ngộ hiền tài, nán giáo dục đào tạo có định ng tốt, có ngân sách phong phú  để chăm sóc nguồn nguyên khí quốc gia. Giáo dục đào tạo là môi trường sống, sinh trưởng ra hiền tài cho đất nước. 
Hiền tài là nguyên khí, nghĩa là khẳng định những người có tài cao, học rộng và có đạo đức chính là chất liệu bồi đấp sự sống còn và phát triển của đất n­ước, xã hội.
Mối quan hệ giữa hiền tài gắni liền với sự thăng trầm, liên quan đến sự thịnh – suy của đất nước, hiền tài dồi dào thì đất n­ước hưng thịnh, hiền tài cạn kiệt thì đất n­ước suy yếu. Như vậy muốn cho nguyên khí thịnh, đất n­ước phát triển thì không thể bõ qua việc chăm sóc những nhân tài của đất nước. Thủ Tướng Lý Quang Diệu của Singapor đã đi cùng định hướng như hướng đi của Thân Nhân Trung cách đây 600 năm về trước,- trong vấn đề phát triển hiền tài cho quốc gia.  

Một nhà chính trị sáng suốt không bao giờ xao lãng hoặc tách rời việc tuyển chọn nhân tài  Lê Lợi dựng cờ khởi nghĩa ở Lam Sơn ra sức cầu hiền, mong được người tài giúp sức. Nguyễn Trãi là cánh tay mặt của Lê Lợi đã giúp Lê Lợi khởi nghĩa thành công. Nguyễn Trải với chính sách chiêu hiên đải sĩ trong lúc tụ nghĩa Lam Sơn nơi rừng núi Chí Linh đã qui tụ được rất nhiều hiền sĩ và tướng tài ra giúp Lê Lợi, đánh đuổi quân Minh thu hồi độc lập cho Đi Việt.
'Hien tai la nguyen khi quoc gia' – moi lan ban den lai la moi tinh
Bia tiến sĩ tại Văn Miếu Hà Nội


Ngày xưa trong chế độ  quân chủ, hiền tài của nước Đại Việt đều có đầy đủ ba yếu tố căn bản: Lý trí, tình cảm và hành động. Nếu chỉ có tài thôi mới chỉ là người thông thái, uyên bác, duy lý trí - xa rời cộng đồng. Điều kiện ắt có và đủ cho một người hiền là lòng yêu thương đồng bào đồng loại và khát vọng được cống hiến phục vụ dân tộc. Khát vọng đó phải được thực hiện bằng hành động.

Vế thế trong các triều đại nhà Lý, đời nào cũng có hiền tài giúp sức: đời Lý Thái Tổ có quốc sư Vạn Hạnh, đời Lý Thánh Tông có nguyên phi Ỷ Lan; đời Lý Nhân Tông có thái sư Lý Đạo Thành. Nhân Tông lên ngôi mới có 7 tuổi, mọi việc triều chính đều do tay Lý Đạo Thành đảm đang.
Dưới đời Nhân Tông, Thánh Tông nhờ có hiền tài giúp sức nên Bắc đánh Tống, Nam bình Chiêm giữ vững phên giậu ở phía Bắc, mở rộng bờ cõi về phía nam. Nhà Trần ba lần đánh đuổi quân Nguyên Mông ra khỏi bờ cõi là nhờ có nhiều bậc hiền tài làm rường cột: Trần Thủ Độ, Trần Quốc Tuấn, Trần Quang Khải, Yết Kiêu, Dã Tượng...

Đến thời nhà Trần, Vua dám bỏ ngôi, quan không thiết chức, kẻ sĩ không nhận chức tước bổng lộc nếu thấy mình chưa xứng đáng. Nói chung Lý, Trần là hai thời đại hoàng kim trong lịch sử.
Người phát hiện ra và biết sử dụng hiền tài cũng là bậc hiền tài. Đó là những minh chủ, minh vương, thánh đế, những nhà lãnh đạo sáng suốt. 

Vào thời VNCH đệ nhất và đệ nhị xây dựng đươc một nội các với nhiều hiền tài, luôn đặt tiền đồ tổ quốc lên trên cá nhân và gia đình. Nền giáo dục đào tạo được những công dân tốt cho đất nước với tình yêu nước nồng nàn. Quân đội trong thời VNCH là một quân đội tốt, trung với nước hiếu với dân. Trong thời VNCH chỉ xây dựng có 20 năm, đã vượt trội hơn hẳn Singapor và Nam Hàn lúc cùng thời. Một thí dụ khác cho thấy năm 1950 nền kinh tế của Đài Loan chưa có gì đáng kể so với VNCH. Năm 1960 lợi tức đầu người USD170 thua miền Nam lúc đó (190 USD). Năm 2010 Đài Loan có GDP khoảng US$37.000/năm. Dự trữ ngoại tệ 400 tỉ USD. Năm 1954 kinh tế Hàn quốc thua xa miền Nam lúc đó. Năm 2010 Hàn quốc có GDP khoảng US$20.757/năm. Dự trữ ngoại tệ 311 tỉ USD. Năm 1959 Singapore được tự trị, một quốc gia nghèo, nhỏ bé, thiếu tài nguyên, lúc đó thua miền Nam mọi lĩnh vực. Năm 2010 Singapore có GDP US$43.000/năm. Dự trữ ngoại tệ 300 tỉ USD. ( nguồn “Tạp chí kinh tế Châu Á” năm 2010 ).

Về Giáo Dục VNCH đã áp dụng chính sách phổ cập (bắt buộc) giáo dục đến hết bậc tiểu học. Ba nguyên tắc áp dụng cho ngành giáo dục VNCH là nhân bản” (humanistic), “dân tộc” (nationalistic), và “khai phóng”. Các trường công lập đều hoàn toàn miễn phí, không thu học phí và các khoản lệ phí khác. Nguyên tắc làm nền tảng cho triết lý giáo dục của Việt Nam Cộng Hòa, được ghi cụ thể trong tài liệu "Những nguyên tắc căn bản" do Bộ Quốc gia Giáo dục ấn hành năm 1959 và sau đó trong Hiến Pháp Việt Nam Cộng Hòa (1967). 

Giáo Dục VNCH tôn trọng nhân cách và giá trị của cá nhân học sinh, giáo dục hướng vào việc phát triển toàn diện mỗi cá nhân theo bản tính tự nhiên của mỗi người và theo những quy luật phát triển tự nhiên cả về thể chất lẫn tâm lý. Nhân cách và khả năng riêng của học sinh được lưu ý đúng mức. Cung cấp cho học sinh đầy đủ thông tin và dữ kiện để học sinh phán đoán, lựa chọn; không che giấu thông tin hay chỉ cung cấp những thông tin chọn lọc thiếu trung thực theo một chủ trương, hướng đi định sẵn nào. Đây là ịịnh hướng theo cung cách của học sĩ Thân Nhân Trung.

Dong, tay, kim co deu xem hoc hanh thi cu la quoc sach de chon Hien tai - Anh: TL
Ảnh minh hoạ cái học ngày xưa trong thời quân chủ

Người hiền tài tất nhiên phải được nể trọng, vinh danh. Tuy nhiên trong số họ vẫn có những người mất chất. Thân Nhân Trung viết: "Vì hối lộ mà hư hỏng hoặc sa ngã vào cùng loại với bọn gian ác là vì lúc sống chưa được nhìn tấm bia trinh bạch nầy thôi, giả sử hồi đó họ kịp nhìn thấy thì ắt hẳn lòng thiện sẽ tràn đầy, ý ác được ngăn chặn, đâu dám làm chuyện càn bậy".
Trên một tấm bia đề tên tiến sĩ khoa Đinh Mùi (1487) Trần Nhân Trung nhấn mạnh sự dối trá biến chất của kẻ tội đồ: "...tu sửa văn vẻ bên ngoài, đức hạnh thiếu thốn bên trong, điều thấy không bằng điều nghe, việc làm trái với điều học, hạnh kiểm sa sút, danh giá nhuốc nhơ, chỉ tổ bôi nhọ tấm bia nầy mà thôi ...".

Trong bối cảnh xã hội ngày trong chế độ cộng sản trị. Từ thượng tầng tới hạ tầng đâu đâu cũng thấy lớp người khoa bảng với bằng cấp giả, còn những người có bằng cấp thật thi "tri hành bất nhất", không thật thật theo những gì mình thật biết v v... Lớp người nầy sẽ nguy hiểm cho xã hội khi biến mình thành học phiệt; dùng học vị, học hàm của mình để bóp méo sự thật, làm ô nhiễm môi trường văn hóa. Sự xuống cấp trong ngành giáo dục ngày nay là từ những nguyên nhân như trên. Một xã hội toàn lừa lọc, lường gạt nhân dân từ mọi phía để cốt làm bìnhphong đở đạn xuyên phá đảng csVN. Nhưng vãi thưa không che được mắt thánh, nhân dân giờ đây đã nhận chân được sự thật về cái xảo thuật tuyên truyền của csVN. Từ quốc phòng, Y tế, giáo dục, cho đến các ban ngành khác trong bộ máy chính quyền, nếu như muốn tìm một hiền tài như mò kim đáy biển. Đạo đức HCM đã giật sập toàn bộ xã hội VN.

Hiền tài vắng bóng trong một chế độ độc tài như VN ngày nay, nên đất nước gần như bị phá sản. Nhà nước với những chính sách bất cập vì lãnh đạo chỉ biết lo chăm sóc cho đảng và cái loa của đảng .Nhìn vào bảng tổng chi của VP Trung ương đảng để thấy những đỉnh cao trí tuệ không màng gì đến sự tồn vong của đất nước. Chính sách "trồng người" của bác và đảng luôn với một ngân sách khiêm nhường thua xa ngân sách dành cho VP trung ương đảng. Điều nầy nói lên được:

1.Chủ trương ngu dân của đảng csVN vì ngân sách của hai viện đại học Hà Nội và Sài Gòn nhập lại vẩn không bàng ngân sách của VP trung ương Đảng. Điều nầy còn cho thấy đảng chỉ biết chăm lo về bộ lông bên ngoài, chứ nào biết đến cái gọi là trồng người, tìm kiếm hiền tài cho quốc gia? Với chính sách bất cập trong cách điều hành và phát triển nguyên khí cho quốc gia, nên ngày nay đất nước gần như ngóc đầu không nổi để nhìn các nước lân bang kể cã Lào và Campuchia. 
2. Với một ngân sách chi tiêu cho Ban Tuyên giáo là 109.4 tỉ đồngđủ để thấy đảng csVN.chỉ biết chăm chuốt cho sự xão trá và kỷ thuật tuyên tuyên truyền để giử đảng hơn là đầu tư vào ngành giáo dục đào tạo.


Muốn xây dựng được nhà nưóc mạnh thì phải có những bước tiến chậm, cụ thể và chắc như cách xây dựng đất nước của cố Thủ Tướng Lý Quang Diệu. Tức là biết tôn trọng và chăm lo trồng người, phát triển hiền tài, tức là phát triển nguồn tài nguyên chất xám cho quốc gia. Đó cũng là một trong 3 nguyên tắc phát triển quốc gia của nước Singapor trong quá kh.  Nhà lãnh đạo  phải hết lòng vì nước vì dân, cố Thủ Tướng Lý Quang Diệu, người đã biến Singapore từ một thành phố cảng nhỏ bé thành một trung tâm toàn cầu thịnh vượng.

31 năm trong ngôi vị  đứng đầu bộ máy điều hành quốc gia, ông đã Singapore vươn mình từ một hòn đảo hoang vu, nghèo nàn thành một địa chỉ mơ ước không chỉ cho người Singapore mà còn cả cho các công dân quốc tế. Ông đã biết tưởng thưởng hiền tài biết cống hiến cho tổ quốc. Một điểm quan trọng khác là phải thành thật với quốc dân trong việc điều hành đất nước, không được đưa ra những con số ảo để lừa bịp, vì đó không phải là bản chất của một người lãnh đạo vì dân vì nước, mà đó chỉ là hành vi của bọn đạo tặc chính trị


Đất nước ngày nay chỉ thấy toàn bộ những người điều hành trong các ban ngành là những cán bộ chỉ biết nói dối với dân, văn hoá trung thực- liêm khiết- cần kiệm  không còn tìm thấy nơi người cán bộ cộng sản. Nguyên khí của quốc gia từ đó đã đội nón ra đi...nhường lại cho tham nhũng, quan tham lên ngôi:

Nhà nào giàu bằng nhà cán bộ
Hộ nào sang bằng hộ đảng viên
Dân tình thất đảo bát điên
Đảng viên mặc sức vung tiền vui chơi ( ca dao)
hay:
Ai về tới tỉnh Nam hà
Xem lũ đầy tớ xây nhà bê tông
Tớ ơi ! mầy có biết không
Chúng ông làm chủ mà không bằng mầy ( Ca dao)
Vấn nạn tham nhũng
Phong lan, phong chức, phong bì
Trong ba thứ ấy thứ gì quý hơn
Phong lan ngắm mãi cũng buồn
Phong chức thì phải cúi luồn vào ra
Chỉ còn cái phong thứ ba
Mở ra thơm nức cả nhà cùng vui (Ca dao)

Những bậc hiền tài, kẻ sĩ... ai rồi cũng phải ra đicũng khuất bóng và đi vào cổ triết, cổ sử. Nhưng thời nào, ở đâu họ vẫn là nguyên khí của quốc gia. Quan niệm của Trần Nhân Trung cách chúng ta hơn 500 năm  mà vẫn còn tươi nguyên giá trị. Đến nay, trước sự ra đi của Thủ Tướng Lý Quang Diệu, tổng kết công trình phát triển đất nước trong 31 năm của ông và các hiền tài trong bộ phận lãnh đạo Singapor...từ đó mới thấy được hiền tài ( chất xám) một bộ phận quan yếu trong việc phát triển quốc gia, vẩn là đề tài nóng hổi cho đất nước ngày hôm nay, trong việc thay thế tập đoàn lãnh đạo bất tài đang ngồi xổng trên lưng của nhân dân. Hy vọng với những phân tích của tuổi trẻ VN hải ngoại, mong rằng các bạn thanh niên , sinh viên , học sinh quốc nội hãy cùng suy nghĩ và đồng cãm với tuổi trẻ Hải Ngoại chúng tôi. Hãy đứng lên vì  tương lai của nước Việt chúng ta, để VN sớm minh châu trời đông. 40 năm xây dựng và trồng người của đảng đã đ lại một xã hội hoàn toàn tan nát từ giáo dục, kinh tế, chính trị, quốc phòng...Một đất nước  đâu đâu cũng có tham quan, đâu củng có dân oan, đâu cũng có cướp ngày, đĩ điếm, hút sách, trộm cướp khắp các hang cùng ngỏ hẽm.  Cán bộ thì từ thượng tầng xuống tới hạ tầng xài toàn bằng cấp gỉa...Hèn tướng thì bám bờ bõ đảo...Quốc hội chỉ là tập đoàn ngoại vi của đảng để hợp thức hoá các nghị quyết bán nước do đảng đề ra, để sớm đưa đất nước sát nhập vào Tàu Cộng trước năm 2020. Mời xem nội dung hội nghị thành đô 1990 http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/time-to-declas-thanhdo-conf-08062014082423.html. Vì sự ký kết âm thâm và bí mật nầy của hai đảng cộng Tàu Việt, nên nhân dân khắp nơi đã nổi lên luồn sóng phẩn nộ đòi đảng phải bạch hoá bí mật vô Hội Nghị Thành Đô. (http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/no-ent-for-thanhd-declas-10152014063925.html)

Người dân vào đến trụ sở Văn phòng Quốc Hội số 22 Hùng Vương, nơi tiếp dân thì bị bảo vệ ngăn cản.
Người dân vào đến trụ sở Văn phòng Quốc Hội số 22 Hùng Vương, 
nơi tiếp dân thì bị bảo vệ ngăn cản

     Mùa Xuân Diệt Cộng

(thơ Phan Huy)
Ôi lịch sử lại một lần tái diễn,
Giống Lạc Hồng đứng trước hoạ nô vong,
Đảng nội thù toan bán đứng non sông,
Giặc phương bắc đang đặt nền đô hộ.
Một cái đảng gồm đâm heo thiến chó,
Quên giống nòi thờ chủ nghĩa ngoại lai,
Nguyện cam tâm làm quốc tế tay sai,
Đang ngang ngược lộng hành trên đất nước.
Một chế độ sinh ra từ bạo lực,
Và trưởng thành trong dối trá gian manh,
Bị nhân dân nguyền rủa giống nòi khinh,
Bị thế giới cả loài người miệt thị.
Để giữ vững quyền muôn năm thống trị,
Đảng dựa vào thế lực của Tàu ô,
Mở cửa tan hoang rước giặc thù vào,
Mượn tay giặc bảo toàn cho đảng Cộng.
Đảng bán nước khác gì Lê chiêu Thống,
Và giặc Tàu như Sĩ Nghị thời nay,
Cuộc đấu tranh đang lớn mạnh từng ngày,
Những hậu duệ của anh hùng Nguyễn Huệ.
Ôi linh hiển hồn Quang Trung đại đế!
Xin trở về chứng giám tấm lòng dân

Nguyện quyết tâm giành lại trọn non sông
Viết trang sử một Mùa Xuân Diệt Cộng. 
Lý Bích Thuỷ 24/3/2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét