Khi sao chép trong blog này, xin ghi rỏ xuất xứ!! Đó chính là đạo đức tối thiểu của một người cầm bút theo văn hóa VNCH.
BẢO TỒN NHẠC VÀNG VỀ NGƯỜI LÍNH VNCH
Gần đây việc bảo tồn nhạc vàng về người lính năm xưa của tôi thường bị FB chận ngay khi đưa lên mạng, nên tôi phải thay đổi hình thức để có thể tiếp tục gìn giữ những bản gốc của những bản nhạc hết sức giá trị về người lính VNCH, sáng tác trước năm 1975..
Có nhiều bạn đọc hỏi tôi tại sao phải bảo tồn ?? Vi nhạc vàng có mất đâu còn đầy trên Youtube , cần gì mà phải mất công phí thời giờ và thêm việc, xem ra dư thừa này....? Sự phán đoán như vậy mới đúng có 1/2, vì từ lâu các ca sĩ hải ngoại về kiếm cơm ở VN, nên nhiều bài ca về người lính VNCH không còn đúng với nguyên gốc như trước 1975. Họ vì phục vụ cho chế độ cộng sản nên đã cam tâm sửa lại lời của các tác giả đã sáng tác trước 1975. Nếu bạn có thời giờ nghe lại, bạn sẽ thấy được điều này.
Nhạc lính là nhạc tình trong thời ly loạn trước năm 1975, của những nhạc sĩ miền nam về người lính VNCH. Đó là những loại nhạc về tình yêu quê hương, về người lính, hay nói về tình bạn, tình đồng đội chiến hữu, tình yêu đôi lứa... của những chàng trai miền nam, phải xếp bút nghiên, lên đường nhập cuộc để bảo vệ sự tự do cho đồng bào miền nam cho đến khi đất nước đi vào khúc quanh lịch sử.
Nhạc viết về người lính VNCH, là những bản tình ca thuần túy, bên cạnh là những hình ảnh người lính hiện diện. Có lẽ vì đời lính, từ bản chất chứa đựng sự xa cách, nhớ mong, niềm tuyệt vọng và bi kịch tình yêu”.
Với các ca khúc do các nhạc sĩ miền nam tự do trước 1975 sáng tác, không có lời ca nào lời lẽ sắt máu nhu nhạc đỏ: “phanh thây, uống máu quân thù”..., lời nhạc tha thiết êm dịu, nói lên tình cảm, nỗi lòng nhớ thương của người lính (có khi bị cho là ủy mị) nơi giới tuyến, tiền đồn xa xôi, nơi rừng sâu hiểm trở… chia se nỗi buồn, vui về với hậu phương. Và, những lời ca lãng mạn, trữ tình với giai điệu nhẹ nhàng dễ quyện vào hồn người.
Trong tinh thần bảo tồn những di sản văn hóa về người lính VNCH, hôm nay tôi xin được giới thiệu bản nhạc :
CHIỀU MƯA BIÊN GIỚI
của nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông
Chiều mưa biên giới anh đi về đâu? Sao còn đứng ngóng nơi giang đầu Kìa rừng chiều âm u rét mướt Chờ người về vui trong giá buốt Người về bơ vơ.
Tình anh theo đám mây trôi chiều hoang Trăng còn khuyết mấy hoa không tàn Cờ về chiều tung bay phất phới Gợi lòng này thương thương nhớ nhớ Bầu trời xanh lơ.
Đêm đêm chiếc bóng bên trời Vầng trăng xẻ đôi Vẫn in hình bóng một người Xa xôi cánh chim tung trời Một vùng mây nước Cho lòng ai thương nhớ ai.
Về đâu anh hỡi mưa rơi chiều nay Lưng trời nhớ sắc mây pha hồng Đường rừng chiều cô đơn chiếc bóng Người tìm về trong hơi áo ấm Gợi niềm xa xăm.
Người đi khu chiến thương người hậu phương Thương màu áo gởi ra sa trường Lòng trần còn tơ vương khanh tướng Thì đường trần mưa bay gió cuốn Còn nhiều anh ơi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét