Powered By Blogger

NHẠC LÍNH VNCH TẬP II

Cách đây vài năm , đám đầu lĩnh Hà Nộ hung hăng trong chiến dịch Zero Covid.19 trên 3 miền đất nuớc trong những năm 2021-2022, nhưng hoàn toàn thất bại,  cuối cùng đám súc vật này phải chấp tay vái Covid và tuyên bố từ nay phải sống chung với con Virus Covid.19. Câu chuyện diệt Covid ở VN của những ngày tháng cũ, giống như chiến dịch diệt văn hoá "đồi truỵ VNCH" vào những ngày sau 30.4.1975, trong đó có Nhạc Vàng. 

Nhớ lại chuyện xưa, khi người cộng sản đánh chiếm miền nam VN bất hợp pháp vào ngày 30.4.1975, Nhạc Vàng đã bị đảng và nhà nước xử tử hình chung với nền hoá mà "phe thắng cuộc" cho là "văn hoá đồi trụy của" VNCH. Họ đã tìm diệt và đốt cho bằng hết những thứ chướng tai gai mắt này, nhằm xoá bỏ những tàn tích tốt đẹp hơn cái gọi là văn hoá Marx-Lenin gắp trăm ngàn lần. Mục đích tìm thế chính nghĩa cho việc cướp miền nam , để sơn son trét phấn lên bộ mặt nguỵ của đám tộc cối đến từ miền bắc VN.

Đúng ra, nếu có cái còng nào còng được Nhạc Vàng, thì người cộng sản cũng sẽ cố gắng còng đầu Nhạc vàng để đem nhốt vào trại cải tạo, như số phận của hàng triệu quân, cán, chính VNCH.

Tôi, người lính VNCH năm xưa, trong hoài bảo cuối cùng của đời người, tôi sẽ cố gắng ghi lại được tới đâu hay tới đó, những sáng tác về người lính miền nam trước 1975.

Tập 1, có thể xem nơi đường link: https://kimanhl.blogspot.com/search?q=Nh%E1%BA%A1c+v%C3%A0ng+di+s%E1%BA%A3n+v%C4%83n+ho%C3%A1+n%C3%B3i+v%E1%BB%81+ng%C6%B0%E1%BB%9Di+l%C3%ADnh+VNCH

Mở đầu cho tập II, bằng bản nhạc  "Huyền sử ca một người tên Quốc"

Nhạc sĩ Phạm Duy đã sáng tác một bản nhạc để nói về người anh hùng không quân VNCH, cố đại tá Phạm Phú Quốc, người trai trẻ đã gãy cánh bay trong một phi vụ Bắc Phạt trên vùng trời Hà Tĩnh ngày 19/4/1965.
Một bản nhạc được ưa thích của các chiến sĩ không quân, bài hát cũng từng được em gái hậu phương Dạ Lan chọn để truyền tải trên đài phát thanh quân đội VNCH.

HUYỀN SỬ CA MỘT NGƯỜI MANG TÊN QUỐC
( Tác gỉa Phạm Duy)
Ngày xưa khi anh vừa khóc vào đời
Mẹ yêu theo gương người trước chọn lời
Ðặt tên cho anh, anh là Quốc
Ðặt tên cho anh, anh là nước
Ðặt tên cho người, đặt tình yêu nước vào nôi
Rồi anh nâng cao Tổ Quốc vào đời
Tuổi xanh vươn trong lửa máu ngụt trời
Việt Nam đang sôi, sôi lòng nước
Việt Nam đang sôi, sôi lòng Quốc
Việt Nam đang đòi Tự Do, Hạnh Phúc giống nòi.
Anh Quốc ơi !
Tuổi Xuân như đóa hoa đời
Nở trong mưa bão tơi bời
Vẫn còn tươi như nước Việt ơi !
Anh Quốc ơi !
Ðàn chim, chim quốc tung trời
Gọi nhau đem nắng soi đời
Có người vui nghĩ chuyện lâu dài.
Rồi anh trôi theo vận nước miệt mài
Việt Nam chia đôi mảnh đất lạc loài
Toàn dân thương đau, đau lòng nước
Toàn dân thương đau, đau lòng Quốc
Toàn dân ngậm ngùi vì tình sông núi lẻ loi
Rồi anh nghe theo lời nói bồi hồi
Trời xanh bao la mở cánh cửa mời
Từ anh lên cao, anh là nắng
Là trăng hay sao, anh nhìn xuống
Anh Quốc ơi !
Rồi anh chắp cánh thênh thang
Bình minh lên chiếm không gian
Ðến hoàng hôn chan chứa tình thương
Anh Quốc ơi !
Người phi công giữa khung trời
Vẫn phải mang số phận con người.
Thần phong hiên ngang chẳng biết sợ gì !
Mà nghe quê hương mình quá nặng nề
Thảm thương bên kia, kia đời nước
Buồn vương bên đây, đây đời Quốc
Dẹp nỗi oan, thì tìm đường gai góc mà đi
Rồi anh bay lên gìn giữ một miền
Rồi anh bay lên đập vỡ bạo quyền
Ðường bay khua vang, vang lòng nước
Ðường bay khua vang, vang lòng Quốc
Ðường bay nối liền nhọc nhằn hay nối tơ duyên.


Anh Quốc ơi !
Dù anh rất đáng anh hùng
Mà sao anh vẫn âm thầm
Vẫn bình yên không nói gì thêm
Anh Quốc ơi !
Phải chăng anh đã đi tìm ?
Trời xanh mây trắng im lìm
Sống đẹp trong cõi lặng mơ chìm.
Rồi anh đi theo đường đã vạch rồi
Ðường trên không gian ủ ấp hình hài
Ðời sinh ra ta, ta là cát
Ðời đưa ta đi, ta về đất
Và anh đã về, một chiều anh đã về quê
Chiều nao anh đi làm kiếp người hùng
Chiều nao thương ôi rụng cánh đại bàng
Chiều nao anh đi, anh về đất
Chiều nao anh đi, anh về nước
Chiều nao huy hoàng, bụi hồng bay khắp không gian.
Anh Quốc ơi !
Từ nay trong gió xa khơi
Từ nay trong đám mây trôi
Có hồn anh trong cõi lòng tôi.
Anh Quốc ơi !
Nghìn thu anh nhớ tới tôi
Thì xin cho Thái Dương soi
Nước Việt Nam ngời sáng... muôn đời./.

TÌNH ANH LÍNH CHIẾN
(Tác giả Lam Phường)

Xuyên lá cành trăng lên lều vải
Lòng đất ấm thương tình đôi mươi
Thương những người mạch sống đang khơi
Đang tìm một cuộc đời cho lòng vơi nét phong sương

Anh chiến trường tôi nơi hậu tuyến
Đời lính chiến xui gặp nhau đây
Đôi đứa mình còn mỗi đêm nay
Nói gì cạn niềm thương để rồi mai ta lên đường


Rồi ngày mai ra đi
Chốn biên thùy anh sá chi gian nguy
Có bao giờ anh nhớ chăng
Đêm nào nằm gần nhau
Hồn xây mộng ước mai sau

Mai nếu đời ngăn chia ngàn lối
Đừng quên nhé những ngày bên nhau
Đêm cuối cùng buồn quá anh ơi
Bao giờ tình ngàn phương hòa lòng trai nơi sa trường./.


TÁC GỈA PHẠM DUY ĐÃ SÁNG TÁC BÀI CA VINH DANH ANH HÙNG TRẦN THẾ VINH - Anh hùng QL.VNCH.

Trong trận chiến Mùa Hè Đỏ Lửa 1972 khi cùng cả nước ra sức ngăn chận cuộc xâm lăng của Bắc quân trên cả 3 mặt trận chính Quảng Trị, Komtum và Bình Long, các đơn vị và chiến sĩ KQVNCH đã tạo được nhiều thành tích chói ngời cho quân sử Không Quân Việt Nam Cộng Hòa góp phần quan trọng trong những chiến công giữ vững miền Nam. Tuy nhiên trong năm này Không Quân VNCH cũng phải chịu nhiều mất mát và một trong những cái tang gây nhiều tiếc thương cho cả trong lẫn ngoài Quân Chủng là sự ra đi của Đại úy Trần Thế Vinh Phi Đoàn 518 Phi Long trên vùng trời Quảng Trị.
Cùng Phi tuần viên Đại úy Phan Công Định, phi tuần trưởng Đại úy Trần Thế Vinh cất cánh rời phi trường Đà Nẵng vào lúc 8 giờ sáng Chủ nhật 9/4/1972 trong lúc thời tiết rất xấu, trần mây rất thấp. Tầm nhìn xa không quá 50 mét khiến Đại úy Vinh đã quyết định áp dụng chiến thuật táo bạo là cả 2 phi cơ bay rất thấp gần đến mục tiêu mới bốc lên cao và từ đó lách mây đâm xuống oanh kích để tạo yếu tố bất ngờ. Chiến thuật gan dạ nhưng đầy liều lĩnh này đã khiến địch quân không kịp trở tay và các chiến xa Cộng sản không thể tránh kịp phơi mình làm mục tiêu ăn bom và có 4 chiến xa trúng bom từ phi cơ của Đại úy Vinh ngay khi anh vừa đâm bổ xuống. Tuy nhiên vì xuống quá thấp, phi cơ của anh đã bị trúng đạn phòng không và bốc cháy không kịp bay ra khỏi khu vực nguy hiểm. Đại úy Phan Công Định đã báo cáo phi cơ của Đại úy Vinh đâm xuống đất và không thấy có chiếc dù nào bay ra.
Đại úy Trần Thế Vinh, Chim Thiêng đã bỏ trời xanh, bỏ người tình, bỏ bạn bè... Chim Thiêng đã về ngàn...

TRẦN THẾ VINH
( Tác giả Phạm Duy)

Này mặt trời nhỏ bé phương Nam
Mặt trời từng sưởi ấm cô đơn
Cho ta bay ngang qua lửa đạn
Cho quê hương yên vui ngày loạn
Này mặt trời hãy khóc đi thôi
Vì người tình của nắng lên ngôi
Con chim xanh bao la tình người
Thành vị thần : TRẦN THẾ VINH ơi !
Này Thần Ðất giữ dùm thân tôi
Ngăn xâm lăng dưới đất trên trời
Này Thần Gió giữ hồn cho tôi
Xin dâng cho Tổ Quốc muôn đời.

Này bầu trời, này ánh trăng xanh
Này cả rừng sao sáng lung linh
Nghe anh VINH đêm đêm hiện hình
Trên quê hương trong cơn chuyển mình
Này cả dòng sông nước chia ngăn
Một người hùng gẫy cánh cho dân
Xin nhân danh yêu thương vẹn toàn
Hẹn một ngày thống nhất quê hương.
Này Thần Ðất giữ dùm thân tôi
Ngăn xâm lăng dưới đất trên trời
Này Thần Gió giữ hồn cho tôi
Xin dâng cho Tổ Quốc muôn đời.


Này người tình yêu dấu không tên
Phận đàn bà cuộc chiến trao duyên
Quân xâm lăng gây nên sự tình
Không ai mang khăn tang một mình
Này người tình hãy nín đau thương
Vì người dù xa vắng giai nhân
Nhưng quê hương ta thêm thần tượng :
Một người hùng trần thế vinh quang.
Này Thần Ðất giữ dùm thân tôi
Ngăn xâm lăng dưới đất trên trời
Này Thần Gió giữ hồn cho tôi
Xin dâng cho Tổ Quốc muôn đời./.


Kỷ Niệm Ngày Nhập Ngũ Nhạc sĩ: Song Ngọc Ngày tôi nhập ngũ, giã từ tuổi học trò Có người em gái nhỏ đưa tôi rời xa thành phố Tôi ra đi vì yêu thương lên tiếng gọi Nghìn ưu tư xin gửi lại cho người nhớ người thương. Đời trai là đây, núi rừng lỡ hẹn rồi Biết mình thương rất nhiều nhưng quê Mẹ đang lửa cháy Đêm đêm nghe ngoài xa kia vang súng trận Thành đô hôm qua bỗng lạnh nghe lòng mình nghĩ gì đây. Ôi, chiến tranh, chiến tranh hiện diện trên quê hương tôi Hai mươi năm trường rồi, còn đâu biết tìm lại đâu Những dựng xây đổ nát

Ôi quê hương, đất Mẹ bây giờ. Những ngày vui mất rồi, còn tìm đâu hình bóng Ngọc ngà hoa mộng cũ, dấu đạn in phố thị Tiếng cười ôi tiếng cười ngủ yên. Ngày tôi nhập ngũ, có người yêu tuổi ngọc Tiếng đạn bom chiến trận đưa tôi rời xa nẻo phố. Xin cho tôi bàn tay thiêng liêng thánh thiện Để xua tan bao oán hận cho dòng máu thôi rơi. Tình yêu là đây, mắt buồn xin gửi lại Tiếng Việt Nam vĩ đại đưa anh lìa xa tuổi nhỏ. Quê hương ơi, giùm thương cho anh lính trẻ Từ nay chân đi khắp nẻo câu chuyện lòng nhớ lại thôi./.


LỜI CHINH NHÂN
( Tác gỉa Bảo Thu)

Hai mươi tuổi đời biết mình là phận trai
Trong thời quê chinh chiến tôi lạnh lùng ra đi
Mịt mờ ngoài phương xa tìm vui qua trăm miền
Chẳng mơ ước chi ngày đêm súng trên tay lo diệt thù

Năm tháng trôi dần chiến trận còn dài lâu
Tôi vẩn vui chiến đấu, không quãng ngại gian nan
Giờ này người tôi yêu, còn yêu hay quên rồi
Thành đô chắc vui, mà đâu mấy ai nhắc tên người yêu


Bao năm rồi miền gió núi đã quen
Còn chinh chiến nên tôi vẩn chưa về
Từng múa tuôn tàn vẫn nối nhau
Làm sao, làm sao, quên đêm ngọc ngà
Đêm nhân tình khóc ước đôi vai

Thôi, thôi hết rồi
Kỷ niệm biền biệt thêm, đôi làn nghe nhung nhớ
Giữa quãng trời bơ vơ
Nguyện cầu ngày quê hương bình yên đưa tôi về
Mình lại có nhau
Vầng trăng chốn xưa, ru ta ngủ yên./.


LÍNH TRẬN MIỀN XA
(Tac giả Bằng Giang- Châu Kỳ)

Tôi lính trận xa nhà,
từng đêm từng đêm phút vui nguyện theo gió muốn biết ai yêu hẹn hò
Lòng người hay đắng đo đời đã ban cho,
bạn đường là tay sung, mên yêu tôi thủy chung.

Đi đánh trận trăm miền
Miê
 xa thật xa có ai còn yêu lính như những khi yêu nguời tinh,
ngỡ rằng anh nhớ em trọn kiếp xuân xanh
để dành riêng cho lính với tất cả hồn trinh.


Tôi nơi biên chấn xa xăm
Em phong kín khuê phòng
Tôi và em, đêm từng đêm…
dặn lòng xin chớ quên, hai đứa ở hai miền

Tôi lính trận bưng biền
nguyện đem bình yên đến quê nhà tôi luyến mến hỡi em yêu dịu hiền
lời thề khi mới quen đừng chóng lãng quên
cuộc đời tôi lính chiến nhưng vẫn mộng về em./.


CHUYẾN BAY ĐÊM
( Tác gỉa Song Ngọc và Hoài Linh)

Giữa lòng trời khuya muôn ánh sao hiền,
Người trai đi viết câu chuyện một chuyến bay đêm.
Cánh bằng nhẹ mơn trên làn gió...
Đời ngây thơ xưa lại nhớ lúc mình còn thơ.

Nhìn trời cao mà reo, mà mơ ước như diều
Để níu áo hằng nga, ngồi bên dẫy ngân hà.
Giờ sống giữa lưng trời,
Đôi khi nhớ chuyện đời mỉm cười thôi...


Đêm nay chuyến bay trời xanh như màu áo
Đường Minh Đế nhàn du khắp tinh cầu,
Chạnh thương hai đứa giờ gối súng nơi nào
Lâu lắm chẳng gặp nhau.
Bạn bè dù cách xa nào khuây,
Tình nàng chưa nói nhưng mà say.
Giai nhân hỡi khóe mắt em u hoài
Theo tìm trong chuyến bay.

Có người hỏi phi công ước mơ gì?
Người ơi nhân thế muôn màu nào biết mơ ước chi?
Ước rằng từ khi tung nhịp cánh,
Tình ta yêu thương là gió... nhân tình của mây.
Ở đời ai hiểu ai, từng bay trắng đêm dài,
Thì thức giữa đại dương,
Dù yên giấc ven rừng,
Bạn có biết chuyện này
Tôi ghi lúc vũ trụ còn ngủ say.

Ước như diều để níu áo hằng nga, ngồi bên dẫy ngân hà./.


LY CÀ PHÊ CUỐI CÙNG
Tác giả Minh Kỳ và Thế Vinh

Mình ba đứa hôm nay gặp nhau
Nâng ly cà-phê ngát mùi hương ngọt ngào

Chiều thu về gió lạnh điều hiu
Thấy tâm tư dạt dào, thấy buồn buồn làm sao

Quán mơ xinh xinh lặng lẽ
Mưa tí tách bên hiên, nghe như ngàn lời não nề

Tay vàng, môi vàng đưa theo làn khói
Thuốc thơm, khói thơm bay lên tầng cao
Cuốn theo bao sầu thương

Tôi xông pha biên cương đã nhiều
Thương quê nhân nghèo, nguyện đem chí hùng tranh đấu

Tôi lênh đênh trên khơi từng gió
Ngăn quân giặc thù, chị mong tự do vương lên


Tôi hiên ngang bay trên bầu trời
Say sưa miệt mài, đường mây gió là muôn lối

Chung : Mình cùng là người trai sông núi
Gặp thời binh khói, tranh đấu là niềm vui

Đời như cánh chim bay ngàn phương
Chia ly rồi đây, mỗi người đi một đường

Chuyện tâm tình thôi đành dở dang
xiết tay nhau một lần, kết chặt tình bạn thân

Chúc nhau nâng ly lần cuối
Cầu cho bọn mình, tuy xa mà tình chẳng rời

Quên buồn, quên sầu tìm vui mà sống
Nhớ nhau, mỗi năm thu sang về đây

Chung : Ba đứa nghe mưa chiều thu./.



ANH ĐI CHIẾN DỊCH
Tác giả Phạm Đình Chương

Anh đi chiến dịch xa vời, lòng súng nhân đạo cứu người lầm than.
Thương dân nghèo ruộng hoang cỏ cháy.
Thấy nỗi xót xa của kiếp đoạ đầy anh đi.

Không quên lời xưa đã ước thề, dâng cả đời trai với sa trường.
Nam nhi cổ lai chinh chiến hề, nào ai ngại gì vì gió sương.
Hôm nay ruộng đồng trong chiến dịch, kìa sáu chốn miền Đồng Nai lên niềm tin.
Nghe như lúa reo đời sống lành, nghe như đất vui nhịp quân hành.


Anh đi chắc hẳn anh còn nhớ, đôi mắt u uẩn chiều tiễn đưa.
Của người em nhỏ thơ ngây quá, chưa biết cười lên hẹn đợi chờ.

Có những chiều mưa phơn phớt lạnh, đem cả hồn Thu tới lòng người.
Bao nhiêu chàng trai tay xiết mạnh, thầm hẹn ngày về quê Bắc ơi.
Im nghe từ đồng hoang phố phường, còn mênh mang một niềm thương như trùng dương.
Hôm nay có anh miền chiến dịch, ôm súng mơ ngày về quang vinh ./.



MỘT TRĂM PHẦN TRĂM !!
Tác giả: Ngọc Sơn và Tuấn Hải.

Một trăm em ơi chiều nay một trăm phần trăm
Một trăm em ơi chiều nay một trăm phần trăm
Người yêu anh ơi giờ đây lại cấm trại rồi
Nào đâu nào biết tâm tư người lính
Lòng anh nao nao mỗi khi ta hẹn nhau
với em tâm tình


Xin em nhớ cho rằng chuyện tình biết truớc từ đầu
Dẫu lính hay đa tình nhưng mãi mãi vẫn yêu chỉ yêu một người
một người mà thôi và yêu trọn đời
một giây về phép anh xin dành cho em đó
Một trăm em ơi chiều nay một trăm phần trăm
Một trăm em ơi chiều nay một trăm phần trăm
Này em yêu ơi vì anh là lính chung tình
Đừng ghen và nhớ xin em đừng hờn dỗi
Chiều nay không em thấy yêu em nhiều hơn cớ sao em buồn./.

Một bản nhạc nói về 3 người lính VNCH ở 3 binh chủng khác nhau là một sáng tác bất hủ của nhạc sĩ Song Ngọc và Hoài Linh, lời bài nhạc bay bổng, đầy chất thơ...

CHÚNG MÌNH 3 ĐỨA
(Sáng tác của nhạc sĩ Song Ngọc)
Mình có ba người
Vừa đúng nét đôi mươi
Những chiều mây lưng đồi
Tầm mắt hướng xa xôi,
Ngày sau một hai trong ba đứa
Không chung đường
Chắc nhớ nhau nhiều lắm
Người lướt mây trời
Vui kiếp sống không trung
Với một kẻ đi tìm
Vào sóng nước mênh mông
Còn riêng mình tôi vai ba lô
Về khu chiến
Nghe đường dài thêm
Chia tay thế là đường ai nấy đi
Cũng là màu xanh chiến y
Chỉ gặp nhau thoáng như làn gió
Với nét viết trong thơ
Đôi khi thấy buồn về thăm chốn xưa
Đôi mắt đẹp mà cả ba đứa ưa
Xa em vài tháng mà giờ trăng tròn lắm
Muốn hoài ghé thăm
Mình có ba người
Mà kiếp sống buông trôi
Đứa này ở ven trời
Thì đứa khác ra khơi,
Hợp xong lại tan
Trong giây lát xa không đành
Thế mới thương đời lính
Đường phố khuya rồi
Chênh chếch bóng trăng soi
Uống cạn hết ly này
Ghi nhớ mãi đêm nay
Mình ba người tuy không gian
Chia làm muôn lối
Nhưng là một thôi…/:


CHIỀU THƯƠNG ĐÔ THỊ
( Tác gỉa Song Ngọc-Hoài Linh)

Hôm xưa tay nắm tay nhau anh hỏi tôi rằng:
"Những gì trong đời ta ghi sâu vào tâm tư
Không tan theo cùng hư vô, không theo tháng năm phai mờ
Tình nào tha thiết anh ơi?"
Tình quê hương gợi sâu,
Tình tôi, anh bền lâu vì mai đây tôi xa cách kinh thành
Mộng trường chinh khói binh,
vào đời manh áo chiến lúc tuổi còn xanh.


Thôi nhé tôi đi áo vương bụi đường
Nhớ đêm phố phường người ơi lúc đèn buông!
Đừng ngăn gió vào thu để rơi lá vàng khô
Reo khúc quân hành đưa tiễn người chinh phu.
Đêm đêm ngắm trăng khuya nghe gió bay về
Ôm súng cầm canh trông sao trời lấp lánh
Tưởng về đôi mắt cố nhân chiều xưa.

Đêm nay tôi nhớ đến anh mơ về kinh thành
Những chiều gió lộng ta đi trong lòng phố vắng
Tâm tư qua làn khói trắng mưa rơi ướt hai mái đầu
Chuyện mình ai biết mai sau?
Để hôm nay ngồi đây trời biên khu nhiều mây
Chờ trăng thanh lên cao viết tâm tình
Chuyện người trai chốn xa
Và người đi chiến đấu vẫn đợi chờ nhau./.

Vũ Thái An, người lính VNCH - lưu trử ngày 10 März 2024

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét