CHƯƠNG TRÌNH BẢO TỒN NHẠC VÀNG VỀ NGƯỜI LÍNH - DI SẢN VĂN HOÁ VNCH TẬP II
Trong thân phận người lính VNCH, không có gì quí báu hơn, là được lưu trử và bảo tồn văn hoá VNCH, qua các bản nhạc được sáng tác trước năm 1975 ở miền nam, trong chế độ mà các sáng tác của những văn, thi, nhạc sĩ hoàn toàn được tôn trọng. Họ không sáng tác bằng áp lực hoặc từ sự chỉ đạo của một đảng chính trị hay trong một chế độ độc tài. Họ đã được sống và sáng tác trong môi trường hoàn toàn tự do, ngòi bút của những thi nhạc sĩ không bị nhuốm màu sắc chính trị như những thi nhạc sĩ sống trong chế độ XHCN miền Bác trước năm 1975 cũng như ngày hôm nay ở VN..
Để phân biệt hai loại nhạc được sáng tác ở hai chế độ chính trị khác nhau, nên Nhạc Vàng là tên của loại nhạc đã được sáng tác ở trong chế độ chính tự do của miền nam VN trước 1975, khác biệt với Nhạc Đỏ của những nhạc sĩ gia nô của chế độ sáng tác.
Cũng xin đính chính trước với quí đọc giả, tôi tuổi đã cao, cũng mong được làm công việc này, một cách thường xuyên cho đến khi nào không còn tiếp tục được vì phải nhận sự vụ lệnh về đoàn tụ bên vị Tổng Tư Lệnh của chúng tôi, được bao nhiêu hay bấy nhiêu....!!
Chúng tôi sẽ tiếp tục cập nhật hàng ngày nơi đây, để làm tài liệu tham khảo cho những ai yêu thích nhạc lính và cho các thế hệ đi sau cũng như các cháu Hậu Duệ VNCH, xin hãy theo dõi thường xuyên nơi đây.
Tập I xin mời xem nơi đường link:https://kimanhl.blogspot.com/search?q=Nh%E1%BA%A1c+v%C3%A0ng+di+s%E1%BA%A3n+v%C4%83n+ho%C3%A1+n%C3%B3i+v%E1%BB%81+ng%C6%B0%E1%BB%9Di+l%C3%ADnh+VNCH
Mở đầu cho tập II, bằng bản nhạc "Huyền sử ca một người tên Quốc"
Một đoàn quân thấp thoáng
Núi cây rừng
Lắng tiếng nghe hình dáng
Của người anh hùng
Lạnh lùng theo trống dồn
Trên khu đồi hoang
In trong chiều buông.
Ra biên khu trong một chiều sương âm u
Âm thầm chen khói mù
Bao oan khiên đang về đây hú với gió
Là hồn người Nam nhớ thù.
Khi ra đi đã quyết chí nuôi căm hờn
Muôn lời thiêng còn vang
Hồn quật cường còn mang đến phút chiến thắng
Sầu hận đời lấp tan.
Gươm anh linh đã bao lần vấy máu
Còn xác xây thành, thời gian luống vô tình.
Rừng trầm phai sắc
Thấp thoáng tàn canh
Hỡi người chiến sĩ vô danh.../.
Từng đêm từng đêm phút vui quyện theo gió núi
Biết ai đâu hẹn hò
Lòng người hay đắn đo
Đời đã ban cho, bạn đường là tay súng
Mến yêu tôi thủy chung
Đi đánh trận trăm miền
Miền xa thật xa có ai còn yêu lính
Như những khi yêu người tình
Gọi rằng em nhớ anh trọn kiếp xuân xanh
Để dành riêng cho lính với tất cả hồn trinh
Tôi nơi biên chấn xa xăm
Em phong kín khuê phòng
Tôi và em, đêm từng đêm
Dặn lòng xin chớ quên, hai đứa ở hai miền.
Tôi lính trận bưng biền
Nguyện đem bình yên hiến quê nhà tôi luyến mến
Hỡi em yêu dịu hiền
Lời thề khi mới quen đừng chóng lãng quên
Cuộc đời tôi lính chiến nhưng vẫn mộng về em./.
Lòng đất ấm thương tình đôi mươi
Thương những người mạch sống đang khơi
Đang tìm một cuộc đời cho lòng vơi nét phong sương
Anh chiến trường tôi nơi hậu tuyến
Đời lính chiến xui gặp nhau đây
Đôi đứa mình còn mỗi đêm nay
Nói gì cạn niềm thương để rồi mai ta lên đường
Rồi ngày mai ra đi
Chốn biên thùy anh sá chi gian nguy
Có bao giờ anh nhớ chăng
Đêm nào nằm gần nhau
Hồn xây mộng ước mai sau
Mai nếu đời ngăn chia ngàn lối
Đừng quên nhé những ngày bên nhau
Đêm cuối cùng buồn quá anh ơi
Bao giờ tình ngàn phương hòa lòng trai nơi sa trường.
Mặt trời từng sưởi ấm cô đơn
Cho ta bay ngang qua lửa đạn
Cho quê hương yên vui ngày loạn
Này mặt trời hãy khóc đi thôi
Vì người tình của nắng lên ngôi
Con chim xanh bao la tình người
Thành vị thần : TRẦN THẾ VINH ơi !
Này Thần Ðất giữ dùm thân tôi
Ngăn xâm lăng dưới đất trên trời
Này Thần Gió giữ hồn cho tôi
Xin dâng cho Tổ Quốc muôn đời.
Này bầu trời, này ánh trăng xanh
Này cả rừng sao sáng lung linh
Nghe anh VINH đêm đêm hiện hình
Trên quê hương trong cơn chuyển mình
Này cả dòng sông nước chia ngăn
Một người hùng gẫy cánh cho dân
Xin nhân danh yêu thương vẹn toàn
Hẹn một ngày thống nhất quê hương.
Này Thần Ðất giữ dùm thân tôi
Ngăn xâm lăng dưới đất trên trời
Này Thần Gió giữ hồn cho tôi
Xin dâng cho Tổ Quốc muôn đời.
Này người tình yêu dấu không tên
Phận đàn bà cuộc chiến trao duyên
Quân xâm lăng gây nên sự tình
Không ai mang khăn tang một mình
Này người tình hãy nín đau thương
Vì người dù xa vắng giai nhân
Nhưng quê hương ta thêm thần tượng :
Một người hùng trần thế vinh quang.
Này Thần Ðất giữ dùm thân tôi
Ngăn xâm lăng dưới đất trên trời
Này Thần Gió giữ hồn cho tôi
Xin dâng cho Tổ Quốc muôn đời./.
thư gởi đi mấy lần
đợi hồi âm chưa thấy
em ơi nhớ rằng đây
còn có anh đêm ngày
hằng thương nhớ vơi đầy
Ngày đi mình đã hứa
toàn những lời chan chứa
còn hơn gió hơn mây
mỗi tuần một lần thư
kể nghe chuyện sương gió
kể nghe niềm ước mơ
Nhưng em vắng hồi thư
thế là em hững hờ
hoặc là em không nhớ
anh đâu khác người xưa
ngày lẫn đêm mong chờ
tình yêu nói sao vừa
đời trăm ngàn cay đắng
hỏi em có hay không
chỉ cần một hồi âm
là anh mừng vui lắm
cớ sao em phụ lòng...
Ngày xưa em còn nhớ
nàng Tô Thị bồng con ngóng trông
thời gian đã hoài công
nàng thành đá ngàn kiếp yêu thương chồng
Ngày nay anh nào thấy
lòng chân thành của thế nhân
tìm đâu trong tình yêu
được bền lâu để kiếp sau không sầu
Anh mơ ước làm sao
cho trọn mối duyên đầu
đẹp lòng em yêu dấu
xưa Chức Nữ chàng Ngưu
từng đắng cay dãi dầu
chờ Ô Thước bắt cầu
Còn em từ xa cách
làm anh hờn anh trách
hỏi em có hay không
mỏi mòn đợi hồi âm
thềm xưa giờ vắng bóng
nhớ thương ai ngập lòng.../.
Trong thời quê chinh chiến tôi lạnh lùng ra đi
Mịt mờ ngoài phương xa tìm vui qua trăm miền
Chẳng mơ ước chi ngày đêm súng trên tay lo diệt thù
Năm tháng trôi dần chiến trận còn dài lâu
Tôi vẩn vui chiến đấu, không quãng ngại gian nan
Giờ này người tôi yêu, còn yêu hay quên rồi
Thành đô chắc vui, mà đâu mấy ai nhắc tên người yêu
Bao năm rồi miền gió núi đã quen
Còn chinh chiến nên tôi vẩn chưa về
Từng múa tuôn tàn vẫn nối nhau
Làm sao, làm sao, quên đêm ngọc ngà
Đêm nhân tình khóc ước đôi vai
Thôi, thôi hết rồi
Kỷ niệm biền biệt thêm, đôi làn nghe nhung nhớ
Giữa quãng trời bơ vơ
Nguyện cầu ngày quê hương bình yên đưa tôi về
Mình lại có nhau
Vầng trăng chốn xưa, ru ta ngủ yên./.
từng đêm từng đêm phút vui nguyện theo gió muốn biết ai yêu hẹn hò
Lòng người hay đắng đo đời đã ban cho,
bạn đường là tay sung, mên yêu tôi thủy chung.
Đi đánh trận trăm miền
Miêề xa thật xa có ai còn yêu lính như những khi yêu nguời tinh,
để dành riêng cho lính với tất cả hồn trinh.
Tôi nơi biên chấn xa xăm
Em phong kín khuê phòng
Tôi và em, đêm từng đêm…
dặn lòng xin chớ quên, hai đứa ở hai miền
Tôi lính trận bưng biền
nguyện đem bình yên đến quê nhà tôi luyến mến hỡi em yêu dịu hiền
lời thề khi mới quen đừng chóng lãng quên
cuộc đời tôi lính chiến nhưng vẫn mộng về em./.
Người trai đi viết câu chuyện một chuyến bay đêm.
Cánh bằng nhẹ mơn trên làn gió...
Đời ngây thơ xưa lại nhớ lúc mình còn thơ.
Nhìn trời cao mà reo, mà mơ ước như diều
Để níu áo hằng nga, ngồi bên dẫy ngân hà.
Giờ sống giữa lưng trời,
Đôi khi nhớ chuyện đời mỉm cười thôi...
Đêm nay chuyến bay trời xanh như màu áo
Đường Minh Đế nhàn du khắp tinh cầu,
Chạnh thương hai đứa giờ gối súng nơi nào
Lâu lắm chẳng gặp nhau.
Bạn bè dù cách xa nào khuây,
Tình nàng chưa nói nhưng mà say.
Giai nhân hỡi khóe mắt em u hoài
Theo tìm trong chuyến bay.
Có người hỏi phi công ước mơ gì?
Người ơi nhân thế muôn màu nào biết mơ ước chi?
Ước rằng từ khi tung nhịp cánh,
Tình ta yêu thương là gió... nhân tình của mây.
Ở đời ai hiểu ai, từng bay trắng đêm dài,
Thì thức giữa đại dương,
Dù yên giấc ven rừng,
Bạn có biết chuyện này
Tôi ghi lúc vũ trụ còn ngủ say.
Ước như diều để níu áo hằng nga, ngồi bên dẫy ngân hà./.
Nâng ly cà-phê ngát mùi hương ngọt ngào
Chiều thu về gió lạnh điều hiu
Thấy tâm tư dạt dào, thấy buồn buồn làm sao
Quán mơ xinh xinh lặng lẽ
Mưa tí tách bên hiên, nghe như ngàn lời não nề
Tay vàng, môi vàng đưa theo làn khói
Thuốc thơm, khói thơm bay lên tầng cao
Cuốn theo bao sầu thương
Tôi xông pha biên cương đã nhiều
Thương quê nhân nghèo, nguyện đem chí hùng tranh đấu
Tôi lênh đênh trên khơi từng gió
Ngăn quân giặc thù, chị mong tự do vương lên
Tôi hiên ngang bay trên bầu trời
Say sưa miệt mài, đường mây gió là muôn lối
Chung : Mình cùng là người trai sông núi
Gặp thời binh khói, tranh đấu là niềm vui
Đời như cánh chim bay ngàn phương
Chia ly rồi đây, mỗi người đi một đường
Chuyện tâm tình thôi đành dở dang
xiết tay nhau một lần, kết chặt tình bạn thân
Chúc nhau nâng ly lần cuối
Cầu cho bọn mình, tuy xa mà tình chẳng rời
Quên buồn, quên sầu tìm vui mà sống
Nhớ nhau, mỗi năm thu sang về đây
Chung : Ba đứa nghe mưa chiều thu./.
Thương dân nghèo ruộng hoang cỏ cháy.
Thấy nỗi xót xa của kiếp đoạ đầy anh đi.
Không quên lời xưa đã ước thề, dâng cả đời trai với sa trường.
Nam nhi cổ lai chinh chiến hề, nào ai ngại gì vì gió sương.
Hôm nay ruộng đồng trong chiến dịch, kìa sáu chốn miền Đồng Nai lên niềm tin.
Nghe như lúa reo đời sống lành, nghe như đất vui nhịp quân hành.
Anh đi chắc hẳn anh còn nhớ, đôi mắt u uẩn chiều tiễn đưa.
Của người em nhỏ thơ ngây quá, chưa biết cười lên hẹn đợi chờ.
Có những chiều mưa phơn phớt lạnh, đem cả hồn Thu tới lòng người.
Bao nhiêu chàng trai tay xiết mạnh, thầm hẹn ngày về quê Bắc ơi.
Im nghe từ đồng hoang phố phường, còn mênh mang một niềm thương như trùng dương.
Hôm nay có anh miền chiến dịch, ôm súng mơ ngày về quang vinh ./.
Một trăm em ơi chiều nay một trăm phần trăm
Người yêu anh ơi giờ đây lại cấm trại rồi
Nào đâu nào biết tâm tư người lính
Lòng anh nao nao mỗi khi ta hẹn nhau
với em tâm tình
Xin em nhớ cho rằng chuyện tình biết truớc từ đầu
Dẫu lính hay đa tình nhưng mãi mãi vẫn yêu chỉ yêu một người
một người mà thôi và yêu trọn đời
một giây về phép anh xin dành cho em đó
Một trăm em ơi chiều nay một trăm phần trăm
Một trăm em ơi chiều nay một trăm phần trăm
Này em yêu ơi vì anh là lính chung tình
Đừng ghen và nhớ xin em đừng hờn dỗi
Chiều nay không em thấy yêu em nhiều hơn cớ sao em buồn./.
"Những gì trong đời ta ghi sâu vào tâm tư
Không tan theo cùng hư vô, không theo tháng năm phai mờ
Tình nào tha thiết anh ơi?"
Tình quê hương gợi sâu,
Tình tôi, anh bền lâu vì mai đây tôi xa cách kinh thành
Mộng trường chinh khói binh,
vào đời manh áo chiến lúc tuổi còn xanh.
Thôi nhé tôi đi áo vương bụi đường
Nhớ đêm phố phường người ơi lúc đèn buông!
Đừng ngăn gió vào thu để rơi lá vàng khô
Reo khúc quân hành đưa tiễn người chinh phu.
Đêm đêm ngắm trăng khuya nghe gió bay về
Ôm súng cầm canh trông sao trời lấp lánh
Tưởng về đôi mắt cố nhân chiều xưa.
Đêm nay tôi nhớ đến anh mơ về kinh thành
Những chiều gió lộng ta đi trong lòng phố vắng
Tâm tư qua làn khói trắng mưa rơi ướt hai mái đầu
Chuyện mình ai biết mai sau?
Để hôm nay ngồi đây trời biên khu nhiều mây
Chờ trăng thanh lên cao viết tâm tình
Chuyện người trai chốn xa
Và người đi chiến đấu vẫn đợi chờ nhau./.
Vũ Thái An, người lính VNCH - lưu trử ngày 10 März 2024
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét